Thiện Hoàng và Tây Môn Thuận Thủy lập tức xông lên trời, bay về phía Thiện Thần Đô, chỉ lưu lại Vương Khả ngồi trên sân thượng, nhìn vô số mây mù màu đỏ trên trời.
- Đại Ma Vương? Khí lượng thật lớn, cười thời gian dài như vậy cũng không ngừng?
Vương Khả lâm vào suy nghĩ.
Bắc Thần Châu, trong đại điện cao vạn trượng.
Ỗ cửa đại điện có rất nhiều quan viên, một nam tử trung niên kim quang vạn trượng, nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn trời, hai mắt híp lại.
- Đại Đế, Đại Ma Vương tỉnh?
Một giọng nói truyền đến.
Chỉ thấy Trần Thiên Nguyên toàn thân áo trắng, toàn thân kiếm ý trùng thiên, giống như một thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
- Đúng vậy, Đại Ma Vương cuối cùng đã luyện hóa Thiên Đạo, lần này lại phải chiến đấu, ba ngàn năm, ba ngàn năm ? Ha ha!
Đại Đế lộ ra vẻ mặt dữ tợn.
- Đại Đế, lần này, Trần gia ta nhấtt định rửa sạch sỉ nhục ngày xưa! Đến lúc đó, ta sẽ xuất chiến trước tiên, vì Đại Đế thăm dò hư thực của Đại Ma Vương hôm nay!
Trần Thiên Nguyên kiên định nói.
- Không!
Đại Đế lại lắc đầu.
- Đại Đế?
Trần Thiên Nguyên cau mày.
Đại Đế nhìn một chút bầu trời:
- Bắc Thần Châu, trẫm tới phòng thủ là đủ, ngươi lập tức đi tới Trung Thần Châu!
- Ấn?
Trần Thiên Nguyên nghi ngờ nói.
- Nhiệm vụ của ngươi chính là, bảo vệ cẩn thận đồ đệ Vương Khả của ngươi!
Đại Đế nói với Trần Thiên Nguyên.
- Đại Đế? Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng...
Trần Thiên Nguyên nhăn Mi Đạo.
- Quỷ Cốc Tử? Trẫm không biết Vương Khả và Quỷ Cốc Tử có quan hệ gì, lại càng không xác định Đại Ma Vương luyện hóa Thiên Đạo còn có sợ Quỷ Cốc Tử hay không, đối phó Đại Ma Vương, chúng ta tích lũy sức mạnh ba ngàn năm, chúng ta chuẩn bị đối phó hắn! Có lẽ không cần đến đồ đệ Vương Khả của ngươi ra tay, nhưng, Tây Môn Thuận Thủy trước đây nói không sai, mặc kệ có hiệu quả hay không, dự liệu sẵn sẽ không sai, ngươi ở nơi này ngạnh kháng thiên uy đi Trung Thần Châu, nhớ cho kĩ, Vương Khả là phương án dự bị của chúng ta, không thể có sơ suất!
Đại Đế trịnh trọng nói.
Trần Thiên Nguyên cau mày im lặng, lập tức cung kính nói:
- Vâng!
Không chút do dự, Trần Thiên Nguyên trong nháy mắt xông lên trời, bay thẳng về hướng Trung Thần Châu.
Đông Thần Châu.
Trương Thiên Sư, Trương Ly đứng sau lưng nữ tử khoác phượng bào.
Nữ tử mặc phượng bào đứng trên lầu các, ngẩng đầu nhìn trời.
- Tới?
Nữ tử mặc phượng bào híp mắt lại.
- Nãi nãi? Là Đại Ma Vương tỉnh rồi sao? Hắn muốn động thủ?
Trương Ly lo lắng nói.
- Động thủ? Hừ, động thủ thì tới đi, hắn ba ngàn năm trước cũng không thể diệt đạo môn ta, hôm nay, cũng nghĩ diệt đạo môn ta?
Phải xem hắn có bản lãnh hay không!
Nữ tử mặc phượng bào lạnh lùng nói.
Quay đầu, nữ tử mặc phượng bào nhìn từng đạo sĩ nơi xa.
- Truyền lệnh Đông Thần Châu, Ma Vương tái hiện, đại chiến hàng lâm, các phương thế lực Đông Thần Châu, có kẻ dám lùi bước, trước tiên giết!
Nữ tử mặc phượng bào trầm giọng nói.
- Vâng! Đạo quân!
Vô số đạo sĩ ứng tiếng.
Tây Thần Châu, một toà linh sơn to lớn.
Đại Quang Minh Bồ Tát, Như Ý Bồ Tát, Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh đứng sau lưng Long Ngọc.
Long Ngọc ngẩng đầu nhìn trời, trên mặt lộ ra chiến ý.
- Thông tri một chút đi, Đại Ma Vương tái hiện, đại chiến sắp tới, có kẻ dám lùi bước, giết không tha! Có kẻ dám không nghe lệnh, giết không tha! Đại Ma Vương không giết, bản thế tôn tới giết!
Long Ngọc hung ác nói.
- Vâng!
Trên sông núi chung quanh, từng vị Bồ Tát, La Hán ứng tiếng.
Nam Thần Châu, Thi Đế đô!
U Nguyệt nữ hoàng và mẫu thân đứng sau lưng nam tử trung niên mặc long bào.
- Thi Đế, là Đại Ma Vương tỉnh?
Cách đó không xa, một tà ma thuộc hạ hưng phấn kêu lên.
Thi Đế Lãnh lạnh nhìn thuộc hạ:
- Ngươi là thuộc hạ của trẫm hay là thuộc hạ của Đại Ma Vương?
Sắc mặt tà ma cứng đờ, lập tức cung kính nói:
- Thần tự nhiên là thần tử của bệ hạ!
Thi Đế mặt lộ ra hung quang:
- Tất cả mọi người nghe, trẫm mặc kệ các ngươi có tâm tư gì, có ý kiến gì không! Kế tiếp, tất cả mọi người nghe lệnh trẫm, trẫm bảo các ngươi làm cái gì, nhất định phải làm cái gì. Ai dám lá mặt lá trái, trẫm tất tru!
Hắn hừ một tiếng, một đám quan viên trước mặt lập tức kinh sợ một hồi:
- Vâng!
Thi Đế không để ý đến đám thủ hạ, mà là quay đầu nhìn đại điện trên ngọn núi xa nhất bên ngoài Thi Đế đô, cung điện kia tên gọi Thần Tiên điện, bây giờ, đang có một người quỳ lạy ở cửa đại điện, đang cầu nguyện với bầu trời.
Bởi vì cách quá xa, người bình thường không ai nghe thấy tiếng của người nọ, nhưng, Thi Đế nhìn lại, giống như có thể nhìn rõ ràng, nghe rõ ràng.
Người quỳ ở cửa Thần Tiên điện, quỳ lạy cầu nguyện không phải người khác, chính là Ma Nhất!