Bất Diệt Thần Vương

Chương 217: Tất Cả Mọi Người Ủng Hộ Ta Lập Nghiệp




Thật giống như bỏ phiếu vậy, trong nháy mắt, chẳng biết tại sao Vương Khả lại được đề cử ứng cử vị trí điện chủ Đông Lang Điện, không chỉ có như thế, lại còn có một nửa đệ tử ủng hộ.

Một màn này, khiến Trần Thiên Nguyên nhìn cũng không thể nào hiểu được, Trương Chính Đạo thấy vậy trong lòng mắng to 'Yêu thọ'. Ngay cả Mộ Dung Lục Quang cũng tỏ ra khó chịu giống như ăn chuột chết.

Mẹ nó, thật kỳ lạ!

- Vương Khả mới là Tiên Thiên cảnh, hắn có tư cách gì?

Có người phản bác.

- Vương Khả có phẩm đức cao thượng, là tấm gương của chính đạo!

Có người ủng hộ nói.

- Vương Khả?

Trần Thiên Nguyên cổ quái nhìn tên đệ tử này của mình.

Hình như tên đệ tử này của bản thân mới ở trong tông không bao lâu, đã có nhiều người ủng hộ hắn làm điện chủ Đông Lang Điện như vậy?

Vương Khả nhìn đám người kích động, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, vị nhị sư huynh này, cũng quá đề cao ta đi? Ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, ngươi đã muốn đẩy ta lên bảo tọa sao?

- Sư tôn, không thể từ chối thịnh tình của các sư huynh được, nếu như không khó xử, ta có thể thử xem!

Vương Khả gật đầu một cái.

Trương Chính Đạo ở một bên tỏ vẻ kỳ quái, quả nhiên tên Vương Khả này không biết xấu hổ? Đã vậy lại còn tưởng mọi người thật sự ủng hộ ngươi, ngươi chỉ là một tên Tiên Thiên cảnh, làm điện chủ Đông Lang Điện, có phục chúng không!

Ngươi đang đùa với lửa à?

Nhưng Vương Khả không quan tâm, ta không phải thật sự muốn làm điện chủ, mà là có cái bánh đập tới, ta không có lý do ném đi. Có cái thanh danh cũng tốt, công ty Thần Vương của ta sẽ dễ kiếm tiền hơn.

- Vương Khả, đừng gây chuyện! Ngươi là tu vi gì?

Trần Thiên Nguyên cau mày nói.

- Tông chủ, ngài đừng nói như vậy, chúng ta không dám gật bừa. Ngài cũng biết quy củ nhậm chức điện chủ Đông Lang Điện rồi, điều thứ nhất là Nguyên Anh cảnh, tất nhiên trong số mọi người ở đây không có Nguyên Anh cảnh, còn phân biệt tu vi cái gì? Vương Khả sư đệ có phẩm đức cao thượng, đệ tử không nói bừa! Ngài không thể vì mình là sư tôn hắn, liền ngầm thao tác, làm việc thiên tư! Vương Khả sư đệ, chúng ta ủng hộ ngươi!

Thiết Lưu Vân khuyên Trần Thiên Nguyên.

Trần Thiên Nguyên:

-...

Hình ảnh thật là kỳ quái, tên đệ tử này của ra là yêu sao?

- Không thể, coi như tạm thời bỏ qua yêu cầu thứ nhất ứng cử vị trí điện chủ Đông Lang Điện, vậy điều kiện thứ hai, thứ ba thì sao? Về điều kiện thứ hai, coi như Vương Khả có một nửa đệ tử ủng hộ, thì vẫn còn điều kiện thứ ba? Điều kiện thứ ba, nhất định phải biết chiến kỹ Đông Lang Điện, đây là điều kiện bắt buộc!

Một tên đệ tử trợn mắt quát.

- Chiến kỹ Đông Lang Điện là cái gì?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Nói ví dụ như, đại sư huynh có Tru Ma Bạt Kiếm Thuật, Vương Khả ngươi có sao? Chỉ khi điện chủ Đông Lang Điện sử dụng chiến kỹ Đông Lang Điện, mới có thể phát huy ra uy lực Chính Khí Kiếm, không có chiến kỹ Đông Lang Điện, ngay cả Chính Khí Kiếm cũng không thi triển được. Làm sao trở thành điện chủ Đông Lang Điện?

Đệ tử kia cười lạnh nói.

- Chính Khí Kiếm? Đây không phải là một cái pháp bảo kiểm tra ma khí sao? Còn có thể dùng để chiến đấu? Ngộ nhỡ bên trong chiến đấu hư hại thì phải làm sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Mộ Dung Lục Quang cười lạnh, hiển nhiên cũng không để Vương Khả ở trong mắt, mà tiến lên một bước, nắm Chính Khí Kiếm lên.

- Vương Khả sư đệ nhìn đây, chỉ cần sử dụng chiến kỹ Đông Lang Điện, là Chính Khí Kiếm không thể nào hỏng! Chỉ có chiến kỹ Đông Lang Điện mới có thể phát ra uy lực của nó, nhìn kỹ!

Mộ Dung Lục Quang nói.

Thời điểm nói chuyện, Mộ Dung Lục Quang lập tức thể hiện tư thế rút kiếm.

- Hiu!

Bỗng nhiên lá cây trên đất vờn quanh Mộ Dung Lục Quang, nhìn qua giống như rất lợi hại, khiến tất cả các sư đệ ngừng thở, lui qua một bên.

Mộ Dung Lục Quang đang súc thế, đám người cảm giác được khí tức trên người hắn càng ngày càng mạnh, rốt cục, thời điểm đạt tới đỉnh phong, đột nhiên, Mộ Dung Lục Quang ngẩng đầu một cái, hai mắt bắn ra một đạo tinh quang.

- Thương!

Chính Khí Kiếm ra khỏi vỏ, trong chớp nhoáng này, thiên địa giống như bị bạch quang thắp sáng, một đạo kiếm mang to lớn chém về phía gò núi cách đó không xa.

- Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, bạch quang tán đi, Chính Khí Kiếm trở vào bao, nhưng gò núi đối diện đã bị chém thành hai nửa, một vết cắt sâu không thấy đáy, từ ngoài trăm trượng một mực kéo dài đến dưới chân Mộ Dung Lục Quang, hơn nữa, ngoài rìa vết cắt giống như bị ma sát cực nóng, toát ra từng ngọn lửa.

- Đại sư huynh, thật là lợi hại!

Rất nhiều đệ tử đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Một kiếm này, đã có Nguyên Anh cảnh chi uy!

Trần Thiên Nguyên tán thưởng nói.

- Đều là công lao của Chính Khí Kiếm!

Mộ Dung Lục Quang cười nói.

Nói xong, Mộ Dung Lục Quang nhìn về phía Vương Khả:

- Nhìn thấy không? Chính Khí Kiếm không chỉ là pháp bảo kiểm tra ma khí, chiến đấu cũng không thể hư hại! Vừa rồi, chính là Chính Khí Kiếm thi triển Tru Ma Bạt Kiếm Thuật, đây chính là chiến kỹ Đông Lang Điện!

Sắc mặt đám người nhị sư huynh trở nên khó coi. Không phải ai muốn học chiến kỹ Đông Lang Điện cũng có thể học được, chỉ sợ Vương Khả muốn học, cũng không phải là một hai năm.

- Cái rút kiếm thuật này của ngươi? Ta cũng biết!

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Hả?

Đám người tỏ vẻ không tin nhìn về phía Vương Khả.

Ngươi khoác lác gì vậy, ngươi mới đến Thiên Lang Tông bao lâu? Làm sao ngươi biết Tru Ma Bạt Kiếm Thuật?

- Cứ như vậy rút Chính Khí Kiếm ra, lại cắm trở về? Ta nhìn một lần là biết, cái này có khó gì?

Vương Khả vẻ mặt cổ quái.

Vẻ Trương Chính Đạo ở một bên co ra, kéo ra lại cắm trở về là được? Nhìn một lần liền biết? Làm sao ngươi có mặt nói ra được chứ?

Vẻ mặt Mộ Dung Lục Quang co rúm lại! Trong chiến kỹ Đông Lang Điện, Tru Ma Bạt Kiếm Thuật là khó luyện nhất, bản thân vì tu luyện kiếm pháp này, không biết hao phí bao nhiêu thời gian, tinh diệu trong đó, càng là không ai có thể với tới.

Nhưng khi đến miệng Vương Khả, là là rút ra rồi cắm trở về? Con mẹ ngươi mù mắt à, Tru Ma Bạt Kiếm Thuật của ta tinh diệu như vậy, lại nói đơn giản là sao?