Nói xong, Ma Tứ phất tay một cái.
Bùm!
Ngay lập tức, một tia ngân quang xuất hiện trong lòng bàn tay của Ma Tứ, bắn thẳng lên trời, trong nháy mắt tạo thành một con mắt màu bạc cực lớn trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn bao phủ con mắt màu bạc ấy, làm cho nó càng thêm nổi bật hơn, con mắt màu bạc ấy dường như mang theo một cỗ khí tức có thể hút lấy linh hồn của con người.
- Đây là con mắt của Thiên Đạo sao?
Vẻ mặt của Vương Khả ở phía xa chợt thay đổi.
- Không phải, không phải con mắt của Thiên Đạo, hẳn là pháp bảo do đích thân Ma Tứ tự rèn ra, cái đó có thể làm được gì chứ?
Sắc mặt của Đại Quang Minh Bồ Tát trầm xuống.
- Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn kia khiến ta có cảm giác rất khó chịu!
Mặt Chu Hồng Y biến sắc.
- Ta cũng vậy!
Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh, Hoàng Thiên Phong cũng cau mày.
Ngay cả Ác Hoàng ở phía xa kia cũng đột nhiên cảm thấy không thoải mái mà ngẩng đầu lên nhìn trời.
- Thần Nguyệt Chi Quang, chiếu!
Ma Tứ hét lên một tiếng.
Bùm!
Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn lập tức bắn ra vô số tia sáng màu bạc. Tia sáng màu bạc ấy phủ khắp đất trời, chiếu xuống khắp mọi nơi trên vùng biển này, như thể cả đất trời đều tràn ngập ánh sáng này.
- AI Đột nhiên, Ác Hoàng ở phía xa bỗng hét lên một tiếng.
Không chỉ mỗi Ác Hoàng, mà cả Hoàng Thiên Phong, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm và Sắc Dục Thiên đều hét lên, như thể đột nhiên trở nên yếu ớt, không còn sức, tựa như sắp ngã xuống.
- Lão Hoàng, lão Chu, các ngươi thế nào rồi?
Vương Khả lo lắng hỏi.
Mấy người Tây Môn Tĩnh, Khương Bính, Trương Tây Lai, Cung Vi lập tức đi tới đỡ mọi người dậy.
- Phía bên kia, Ác Thần Đô cũng... !
Đại Quang Minh Bồ Tát kêu lên với vẻ hốt hoảng.
Chợt nhìn thấy vô số bách tính ở phía xa của Ác Thần Đô đột nhiên ngã nhào xuống đất, dường như mỗi người đều đột ngột không thể cử động được.
- Chuyện gì thế này? Ma Tứ, cái này của ngươi là thứ gì, tại sao tất cả yêu ma đều không thể cử động được hả?
Vương Khả cả kinh hỏi.
- Ha ha ha ha ha ha, đều không thể cử động ư, tất nhiên là không thể động đậy được rồi, trong cơ thể của quần chúng yêu ma trên khắp thiên hạ đều có ấn chú, Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn này của ta có thể thúc giục ấn chú, tất cả mọi người đều không thể cử động rồi nhỉi!
Ma Tứ cười hả hê.
Vương Khả đột nhiên giật mình.
- Ta nhớ ra rồi, cái này của ngươi cũng giống như lúc trước Ma Cửu hút lấy sức mạnh của trăm vạn yêu ma. Ma Cửu lưu lại hình xăm con nhện trên người tất cả các yêu ma, đồ chơi này của ngươi cũng có tác dụng tương tự như vậy.
- Chính xác, Ma Cửu ư? Thần Nguyệt Tinh Hoa Cầu của ả ta làm sao có thể sánh được với Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn của ta chứ? Cái của ta là mô phỏng theo khả năng của lão gia, tất cả các yêu ma trong khắp thiên hạ chỉ cần bị Thần Nguyệt chiếu vào, đều sẽ trở nên mềm nhũn, không còn sức sực. Vốn dĩ ta không muốn dùng tới nó, dù sao thì khi làm ra Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn, ta cũng không bẩm báo với lão gia, nhưng mà, tất cả đã không còn quan trọng nữa, bây giờ chuyện quan trọng nhất là, hôm nay, ta có thể tiêu diệt hết đám người chống lại Thiên Đạo các ngươi cho lão gia để lấy công chuộc tội!
Ma Tứ cười lớn một cách dữ tợn.
- Trong cơ thể của tất cả yêu ma trên khắp thiên hạ đều có ấn chú sao? Làm sao có thể có chuyện này được? Chỉ cần bị Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn chiếu vào, đều sẽ không sức lực để phản kháng, để mặc các ngươi tùy ý cắn nuốt ư?
Mặt Vương Khả chợt biến sắc.
- Để ta đập nát Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn này!
Đại Quang Minh Bồ Tát bất ngờ lao lên trời.
- Ngươi sao? Ngươi chỉ là một tên bát trọng Thành Tiên Cảnh, ngươi vẫn chưa đủ tư cách!
Ma Tứ lập tức sải bước, chuẩn bị lao lên trời để ngăn cản Đại Quang Minh Bồ Tát.
Bùm!
Đúng lúc này, một luồng sáng màu đen bắn thẳng vào ngực của Ma Tứ, thân thể của hắn ta nổ tung trong nháy mắt, phun ra một ngụm máu tươi, nhìn về phía người tấn công hắn ở cách đó không xa với vẻ mặt không thể tin nổi.
- Long Ngọc?
Ma Tứ cả kinh kêu lên.
Long Ngọc đang dìu Ác Hoàng đi tới, nhìn Ma Tứ với vẻ mặt lạnh như băng, rồi dốc toàn lực đánh tới.
- Không thể nào, không thể nào, ngươi là yêu ma, tại sao ngươi lại không bị ảnh hưởng bởi Thần Nguyệt Thiên Ma Nhãn? Ngươi là yêu ma, trong cơ thể của ngươi có ấn chú, tại sao ngươi lại không có việc gì? Vì sao ấn chú của ngươi không bị kích hoạt?
Ma Tứ hỏi một cách đầy kinh ngạc.
- Ấn chú ư? Ta không biết ngươi đang nói cái gì cả!
Long Ngọc lạnh lùng đáp.
- Vương Khả, chăm sóc Hoàng thượng cẩn thận!
Long Ngọc phất tay một cái, rồi tung Ác Hoàng về phía Vương Khả ở phía xa.