- Đúng vậy, Mộ Dung Lục Quang, ngươi hô lớn như vậy, là muốn làm ra vẻ to lớn sao? Nơi này là Ngộ Kiếm Phong, không phải Đông Lang Phong!
Đột nhiên một cái thanh âm trong đám người vang lên.
Trương Chính Đạo sững sờ, ai đang giúp Vương Khả nói chuyện?
Chỉ thấy, một tiểu mập mạp coi như anh tuấn đi lên phía trước, ngăn Vương Khả ở sau, quát tháo Mộ Dung Lục Quang.
Tiểu mập mạp?
Vương Khả và Trương Chính Đạo đưa mắt nhìn nhau, đây là ai?
- Thiết Lưu Vân, chuyện không liên quan tới ngươi, tránh ra!
Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.
- Cái gì mà không liên quan đến ta? Chuyện của Vương sư đệ, chính là chuyện của ta! Mộ Dung Lục Quang, nếu ngươi muốn ỷ vào thân phận đại sư huynh, làm loạn ở Thiên Lang Tông, đừng trách ta không cho ngươi mặt mũi!
Tiểu mập mạp Thiết Lưu Vân trợn mắt quát mắng.
Trương Chính Đạo tỏ vẻ kỳ lạ, tên Thiết Lưu Vân này thật đúng là đầu thiết, dám lấy thân phận đệ tử chống đối đại sư huynh?
- Kỳ quái, Vương Khả, vẫn có đệ tử Thiên Lang Tông ủng hộ ngươi sao?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.
- Ta nhân duyên tốt !
Vương Khả đứng dậy nói.
- Phi!
Trương Chính Đạo thấp giọng xì một tiếng, khinh miệt, ngươi ở Thiên Lang Tông thì có nhân duyên cái rắm gì?
Nhưng tình cảnh tiếp theo, lại mạnh mẽ đánh cho Trương Chính Đạo một bạt tai.
Chỉ thấy, có một đám đệ tử Thiên Lang Tông đứng ở bên cạnh Thiết Lưu Vân, bảo vệ Vương Khả ở sau lưng, nhìn Mộ Dung Lục Quang hằm hằm.
- Đại sư huynh, khoảng thời gian này chúng ta không ở Thiên Lang Tông, ngươi đã tùy ý làm bậy như vậy sao? Vứt bỏ quy củ Thiên Lang Tông? Ngươi không bẩm báo các lộ điện chủ, đã mạnh mẽ xông tới Ngộ Kiếm Phong?
Một đám đệ tử Thiên Lang Tông trợn mắt nói.
- Thiết Lưu Vân! Ngươi thật sự muốn đối đầu với ta? Khư khư cố chấp che chở Vương Khả?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
- Không sai, hôm nay, các ngươi muốn làm khó Vương Khả, thì phải bước qua người Thiết Lưu Vân ta!
Tiểu mập mạp Thiết Lưu Vân trợn mắt nói.
- Còn có ta!
- Còn có ta!
Một đám người ủng hộ Thiết Lưu Vân, ngăn cản Mộ Dung Lục Quang.
Hình như có rất nhiều người ủng hộ Thiết Lưu Vân, cùng Thiết Lưu Vân đối chọi Mộ Dung Lục Quang, đệ tử Thiên Lang Tông cũng dần dần chia làm hai phái, số lượng hai phái thế mà ngang nhau?
Trương Chính Đạo tỏ vẻ không hiểu nhìn về phía Vương Khả:
- Thực sự là gặp quỷ rồi, tại sao lại có nhiều đệ tử Thiên Lang Tông ủng hộ ngươi như vậy? Không đúng?
Tên Vương Khả không biết xấu hổ này, cũng có người ủng hộ sao? Mẹ nó, Vương Khả mới đến Thiên Lang Tông bao lâu? Mới mấy tháng, hơn nữa phần lớn thời gian còn không ở trong tông, tiếp tục qua mấy năm, không phải Thiên Lang Tông phải đổi tên thành Vương Lang Tông à?
- Vị Thiết sư huynh này? Ngài quen biết ta sao?
Vương Khả tiến lên, ra vẻ cổ quái nhìn tiểu mập mạp Thiết Lưu Vân.
Lúc này Thiết Lưu Vân mới nhìn về phía Vương Khả:
- Sư đệ, là ta đây, ngươi không nhận ra ta sao?
- Ngươi là... ?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Ta trở về được nửa tháng rồi, nghe nói sư đệ thất tình, nghĩ ngươi muốn yên tĩnh một chút, cho nên ước thúc mọi người, không được đến quấy rầy sư đệ, nghe nói hôm nay đại sư huynh tìm đến sư đệ ngươi làm phiền, ta mới gọi mọi người cùng nhau đến, là ta, ngươi nhìn lại đi!
Tiểu mập mạp Thiết Lưu Vân mong đợi nói.
- Vương sư đệ, hắn là nhị sư huynh!
Một tên đệ tử Thiên Lang Tông ở bên cạnh cười giải thích.
- Nhị sư huynh? A, ngươi thay đổi thật nhiều, hơn nửa tháng không gặp, ngươi đã lên cân rồi? Ta cũng không nhận ra được!
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Ha ha, Vương sư đệ, ngươi nhận ra là tốt rồi! Những ngày này chúng ta đã nghe nói một chút ân oán giữa ngươi và đại sư huynh, ngươi yên tâm, có chúng ta ở đây, tuyệt sẽ không để ngươi bị người một nhà bắt nạt!
Thiết Lưu Vân lập tức vỗ ngực nói.
Nhị sư huynh Thiết Lưu Vân, bảo vệ ở bên cạnh Vương Khả, cho dù Mộ Dung Lục Quang muốn tìm Vương Khả gây phiền phức, cũng không cho phép, mà Vương Khả còn phát hiện, uy vọng của Thiết Lưu Vân không thua Mộ Dung Lục Quang bao nhiêu!
- Mộ Dung Lục Quang, lòng dạ ngươi quá hẹp hòi, vẫn còn ghen với Vương Khả sao? Công chúa U Nguyệt đã bị cha nàng mang đi, Vương Khả ở trong này đau khổ hơn nửa tháng, ngươi không thấy sao?
Trương Chính Đạo cũng kêu lên.
- Hừ, Mộ Dung Lục Quang ta là người lấy việc công trả thù tư sao?
Mộ Dung Lục Quang trợn mắt.
- Không phải ư?
Vương Khả, Trương Chính Đạo cùng tỏ vẻ không tin, nói.
Sắc mặt Mộ Dung Lục Quang trở nên lạnh lẽo:
- Vương Khả, đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa ta, hôm nay tới, chính là muốn ngươi nói rõ quan hệ cùng Ma Giáo!
- Ta và Ma Giáo?
Vương Khả nhíu mày.
- Không sai, gia sư muốn đồng quy vu tận cùng với quần ma ở vương cung Đại Thanh, vì sao ngươi lại cứu quần ma, giết sư tôn ta?
Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.
Vương Khả còn chưa mở miệng, Thiết Lưu Vân ở một bên đã trợn mắt nói:
- Mộ Dung Lục Quang, ngươi đừng vu khống người, Nhiếp điện chủ, không, Nhiếp Diệt Tuyệt vẫn còn sống! Ta tận mắt nhìn thấy!
- Không sai!
Một đám sư đệ đi theo nhị sư huynh trốn về trợn mắt nói.
- Hơn nữa, hiện tại Nhiếp Diệt Tuyệt đã nhập ma giáo, sư tôn ngươi gia nhập ma giáo, ngươi không đi tìm Nhiếp Diệt Tuyệt hỏi thăm, ngươi tới chất vấn Vương Khả làm gì?
Thiết Lưu Vân khiển trách, quát mắng.
- Cái gì?
Chúng đệ tử Thiên Lang Tông ở xung quanh xì xào bàn tán, vẻ mặt không tin.
- Ngươi đánh rắm!
Mộ Dung Lục Quang trợn mắt nói.
- Chúng ta đều tận mắt nhìn thấy, không giả được! Hơn nữa, khoảng thời gian này các đại tiên môn đều lan truyền, tai các ngươi đều điếc hay sao? Nhiếp Diệt Tuyệt là đệ ngũ đường chủ Ma Giáo! Mở Minh Ma đại hội!
Thiết Lưu Vân quát nói.
- Đó là gia sư lấy thân nuôi ma, muốn đồng quy vu tận cùng quần ma, Thiết Lưu Vân, ngươi dám vu khống gia sư! Đừng trách ta kiếm hạ vô tình!
Mộ Dung Lục Quang nắm lấy trường kiếm, lạnh lùng nói.
- Đến đây, nhập ma chính là nhập ma, chúng ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn có thể giả?
Thiết Lưu Vân lạnh giọng khiển trách quát mắng.
Đại sư huynh, nhị sư huynh Thiên Lang Tông lập tức giương cung bạt kiếm, giống như muốn đại chiến.