- Ha ha ha, Vương huynh đệ khách sáo quá, vốn dĩ hắn lừa bọn ta tới đây đã quá đáng lắm rồi. Ta cũng chỉ muốn trừng trị hắn một phen thay cho cả tộc Thiên Ma bọn ta mà thôi.
Ma Tứ cười nói.
- Đúng thế, đáng đời Ma Thập Tam!
Một đám Thiên Ma lập tức kêu ầm ĩ lên.
Ma Thập Tam: “... !"
Các ngươi đều điên hết rồi hả? Các ngươi đều điên hết rồi đúng không? Vương Khả chỉ là một tên lừa đảo thôi!
Ma Thập Tam khí thế hừng hực dẫn theo một đám Thiên Ma tới Trung Thần Châu tìm Vương Khả để gây chuyện, kết quả là không những Vương Khả không sao, mà còn xưng huynh gọi đệ thân thiết với một đám Thiên Ma, càng khó có thể chấp nhận nhất là tại sao bản thân lại bị trói chặt? Chúng ta mới là người cùng một tộc đấy, tại sao các ngươi thà tin tưởng Vương Khả, chứ không chịu tin ta hả?
- Chuyện đó, Vương huynh đệ, ngươi xem... ?
Ma Tứ nhìn Vương Khả.
- Chuyện của Ma Thập Tam chờ trở về rồi hằng nói, nhưng mà, các ngươi cho ta mặt mũi như vậy, thì ta cũng phải nói cho các ngươi một vài chuyện, nếu các ngươi có thể trở về thì hãy về sớm một chút, tránh cho đến lúc đó, ta khó ăn nói trước mặt sư tôn.
Vẻ mặt Vương Khả đây than vấn.
- Chuyện nên làm, chuyện nên làm!
Đám Thiên Ma lập tức nói.
- Thế này đi, Ma Tứ và mấy người bát trọng Thành Tiên Cảnh trong số các ngươi nữa, chúng ta mở một cuộc hội nghị để nói chuyện trước đã, còn những người khác, trở về truyền đạt lại tinh thần của hội nghị giúp ta một lát là được rồi!
Vương Khả nhìn Ma Tứ.
Một đám Thiên Ma khẽ sửng sốt, còn phải tách ra để nói chuyện ư?
- Được, ngươi nói rất đúng, lắm người nhiều miệng, đến lúc đó lại không biết sẽ còn phải bàn bạc đến bao giờ nữa, cứ quyết định như vậy đi, bốn người các ngươi hãy đi cùng ta!
Ma Tứ nhìn về phía bốn Thiên Ma bát trọng Thành Tiên Cảnh.
- Dại Bốn Thiên Ma đáp lại một tiếng.
- Ma Tứ, các ngươi không thể nghe những lời từ một phía của Vương Khả, hắn là một tên lừa đảo, tất cả mọi chuyện đều do hắn bịa ra đấy!
Ma Thập Tam sốt sắng kêu lên.
- Ngươi câm miệng đi!
Ma Tứ trừng mắt quát Ma Thập Tam.
Chả lẽ ta không biết tất cả đều là lời nói từ một phía của Vương Khả sao? Thế nhưng, những lời từ một phía của hắn lại có độ tin cậy hơn những lời của ngươi đấy!
Ngươi không nhìn ra, ta gọi hắn là Vương huynh đệ chỉ vì muốn hắn mất cảnh giác, chứ không gọi hắn là tiểu lão gia sao? Ta đang chuẩn bị gài Vương Khả mắc bẫy nhiều hơn, sau đó xem xem có thể vạch trần hắn không! Chẳng trách tên ngu xuẩn nhà ngươi nhiều năm như vậy mà vẫn không thể tiến bộ được.
- Nói chuyện ở trong Điện Ác Thần đi, Hoàng thượng, làm phiền ngài đi vào theo chúng ta, dù sao thì có một số chuyện vẫn cần người làm chủ giúp ta một lát!
Vương Khả nhìn Ác Hoàng đang đứng một bên.
Ác Hoàng vừa dỗ dành bọc tã, vừa nhìn Vương Khả với vẻ mặt cổ quái.
Chả lẽ Ác Hoàng không nghe thấy lúc nãy, Vương Khả đứng ở kia bịa chuyện ư? Tất nhiên là nghe thấy rồi, ngươi đã bịa thành tiểu lão gia của Thiên Đạo rồi mà. Một đám Thiên Ma thế mà lại khép na khép nép với ngươi như vậy, ngươi thật là biết khoác lác như thế à?
- Được!
Biểu cảm của Ác Hoàng vô cùng kỳ quặc mà gật đầu.
Đồng thời, Ác Hoàng cũng không ngừng dỗ dành bọc tã, tiếng gào khóc của trẻ con trong bịch tã kia càng ngày càng gấp gáp hơn, cứ oa, oa, oa không ngừng nghỉ chút nào, Vương Khả nhìn vậy cũng sững ra một hồi lâu, Ác Hoàng đang chơi trò nhập vai nhân vật này quá say mê hay là như thế nào vậy? Nhưng mà vẫn may, ít nhất còn có thể hiểu được lời của ta, tất cả mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát.
- Lão Chu, ta đi nói chuyện cùng mấy người Ma Tứ, ngươi dẫn các vị Thiên Ma qua bên đại điện kia uống tách trà nghỉ ngơi một lát đi!
Vương Khả nhìn Chu Hồng Y đứng cách đó không xa.
Vẻ mặt của Chu Hồng Y có chút kỳ quái:
- Vâng!
Dưới sự sắp xếp của Vương Khả, Ác Hoàng ôm lấy bọc ta vẫn không ngừng phát ra tiếng khóc đi về Điện Ác Thần, ngồi trên long ở của mình.
Vương Khả dẫn theo Ma Tứ và bốn cường giả bát trọng Thành Tiên Cảnh bước vào đại điện.
Ẩm.
Cánh cửa đại điện ầm ầm kéo lên.
- Hoàng thượng, thần xin Hoàng thượng thiết lập một kết giới ở trong Điện Ác Thần này, lát nữa có thể thần sẽ phải nói một số việc tương đối quan trọng, thần lo sợ chuyện này quan trọng, liên quan đến đại cục, sợ sẽ tiết lộ thiên cơ.
Vương Khả nhìn Ác Hoàng rồi nói.
- Muốn thiết lập kết giới ư, cần gì phải làm phiền tới bà ta, ta có thể giúp ngươi!
Ma Tứ đề nghị.
- Đừng!
Vương Khả từ chối.
- Hả?
Ma Tứ nhìn Vương Khả với vẻ nghi ngờ.
- Ta đã nói rồi, không thể tiết lộ thiên cơ, tức là không muốn để cho Thiên Đạo nhận ra được, ngươi có hiểu ý của ta không?
Vương Khả nhìn về phía Ma Tứ.