Bất Diệt Thần Vương

Chương 2096: Chạy giữa hai giới Chính Ma




- Yên tâm đi, ta không phải là người làm ẩu làm càn, chỉ cần Khương Huyền không đụng chạm tới ta, thì ta cũng sẽ không so đo tính toán với mụ ta, bây giờ, chuyện quan trọng nhất là phải tìm hiểu kỹ xem Chính Đạo có những người nào, mà có thể chân chính giết chết Thiên Ma.

Ma Tứ lạnh lùng nói.

- Chu Hồng Y đã đi gọi Vương Khả tới rồi, tên Vương Khả kia sẽ tới nhanh thôi, đến lúc đó, có thể hỏi hắn, dù sao thì hắn cũng là chiến thần của Điện Chiến Thần ở Đại Thiện.

Ma Thập Tam nói.

Biểu cảm của Ma Tứ có chút kỳ lạ:

- Tại sao một chiến thần của Điện Chiến Thần lại có thể trở thành ma thần của Hoàng triều Đại Ác chứ? Rốt cuộc mấy năm nay ngươi đã làm cái gì vậy hả? Vì sao tên Vương Khả kia lại có thể chạy qua nhảy lại giữa hai giới Chính Ma thế?

Ma Thập Tam: “.. !"

Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai bây giờ? Mẹ nó chứ, ta cũng không rõ đây này. Không biết mấy năm nay đã xảy ra chuyện gì mà tên Vương Khả này lại có thể có được thân phận cao cấp trong hai giới Chính Ma như vậy, hơn nữa, lại còn thuận ta thì sống, chống ta thì chết! Phàm là những cường giả trong Chính Đạo và Ma Đạo nếu chống đỡi lại hắn thì đều chết sạch.

- Theo như mô tả của ngươi, cùng với những miêu tả lúc nãy, ta nghe ra được, tất cả Nhân Hoàng của Chính Đạo đều là bằng hữu thân thiết của Vương Khả, mà tất cả những cường giả đỉnh cấp trong Ma Đạo cũng là bằng hữu thân thiết của hắn. Hay nói cách khác, hai mươi năm ngắn ngủi này, Vương Khả đã có thể lăn lộn còn tốt hơn một nghìn năm của ngươi. Rốt cuộc là mấy năm nay ngươi đã làm cái gì vậy chứ?

Ma Tứ cau mày.

Ma Thập Tam: “... !"

Ta cũng không biết ta đã làm cái gì, mẹ nó, ai biết được tên Vương Khả này lại quỷ quái như vậy chứ! Nếu biết sớm, ta đã giết hắn từ lâu rồi!

Bùm!

Đúng vào lúc này, một dòng lưu quang bắn thẳng lên trời, vẻ mặt của mọi người đều trở nên nghiêm túc, nhìn lên trời.

Nhưng lại chỉ nhìn thấy Chu Hồng Y sải bước đi tới, Vương Khả mặc áo bào màu trắng đang đứng bên cạnh Chu Hồng Y.

- Vương Khả, ngươi còn dám đến thật ư?

Ma Thập Tam nhìn Vương Khả ở phía xa với vẻ kinh ngạc.

- Ta là ma thần của Đại Ác, là quân sư của Ma Đạo, ta bất chấp hi sinh thân mình cho Ma Đạo, giải quyết tất cả những bất công trên thế giới cho Đại Ma Vương của Thiên Đạo, dựa vào đâu mà ta không dám tới cơ chứ?

Vương Khả trừng mắt với Ma Thập Tam.

Ma Thập Tam giương mắt nhìn Vương Khả, ngày hôm đó, ngươi cùng đám quần hùng của Chính Đạo bao vây giết ta, cũng không phải giọng điệu này đâu!

Trong sân của Điện Ác Thần!

Vương Khả đáp xuống theo Chu Hồng Y dưới ánh mắt kinh ngạc của đám Thiên Ma.

- Vương Khả, ngươi thật sự còn dám đến hả?

Ma Thập Tam nhìn Vương Khả ở cách đó không xa với về ngạc nhiên.

- Ta là ma thần của Đại Ác, là quân sư của Ma Đạo, ta bất chấp hi sinh thân mình cho Ma Đạo, giải quyết tất cả những bất công trên thế giới cho Đại Ma Vương của Thiên Đạo, dựa vào đầu mà ta không dám tới cơ chứ?

Vương Khả trừng mắt với Ma Thập Tam.

Ma Thập Tam giương mắt nhìn Vương Khả, những lời như thế này mà ngươi cũng có thể nói ra sao?

- Ma Tứ, ngươi đã thấy chưa, tên Vương Khả này thật sự không biết xấu hổ như thế này đấy.

Ma Thập Tam đứng bên cạnh lập tức mách lẻo với Ma Tứ.

- Ma Thập Tam, ngoài việc chỉ biết đâm thọc sau lưng ra thì ngươi còn biết làm cái gì nữa hả?

Vương Khả trừng mắt với Ma Thập tam.

Nói xong, không thèm để ý tới Ma Thập Tam nưa, mà đi tới trước mặt Ác Hoàng.

- Thần Vương Khả, hộ giá chậm trễ, bái kiến Hoàng thượng!

Vương Khả hành lễ một cách kính cẩn với Ác Hoàng.

Không cung kính không được, đây là nhạc mẫu đấy, nếu bản thân không lễ phép, sau này bà ấy dùng gậy đánh đôi uyên ương thì làm thế nào được?

Ác Hoàng chỉ liếc Vương Khả một cái rồi tiếp tục dỗ dành bọc tã trong lòng.

- Bảo bảo không khóc nhé, có mẫu thân ở đây rồi!

Ác Hoàng dỗ dành bọc tã.

Tiếng khóc “oe, oe” của trẻ con từ trong bọc tã vẫn truyền ra không ngừng như cũ.

Vương Khả ngạc nhiên nhìn bọc tã trên tay của Ác Hoàng, căn bản không hề có đứa bé nào trong bịch tã kia, mà chỉ có một mảng tối đen như mực, chuyện này là sao chứ? Chẳng phải đã tìm được Long Ngọc rồi ư? Sao Ác Hoàng vẫn còn ôm bọc tã không chịu buông tay như thế? Ác Hoàng điên rồi sao? Hay là thích đóng vai diễn này hả?

- Hoàng thượng, thần sẽ đích thân xử lý đám Thiên Ma này, được không?

Vương Khả nhìn Ác Hoàng.

- Được!

Ác Hoàng vẫn tiếp tục dỗ dành bọc tã, thuận miệng đáp lại.

Vương Khả: “.. !"

Một đám Thiên Ma đứng cách đó không xa cũng nhìn Ác Hoàng với vẻ ngơ ngác, đồng thời cũng nhìn sang Ma Thập Tam không ngừng.