Nhưng, lúc này trong mắt Diêm La Nhân Hoàng chất đầy cừu hận, thân hình hơi lắc, tựa như một đạo lưu quang bảy màu chớp lên, nháy mắt đã đến trước mặt, vung chưởng đánh lên lồng ngực Trương Thiên Sư.
- Đừng!
Vương đại tiểu thư, Đại Quang Minh Bồ Tát cả kinh kêu lên.
Oanh!
Chỉ thấy, lồng ngực Trương Thiên Sư bỗng chốc bị đánh ra một lỗ máu, Trương Thiên Sư phun ra một búng máu tươi, bay ngược ra sau, ngoài thân lập tức bị vô số ác quỷ bao phủ, ác quỷ như thể đang liều mạng gặm nuốt thân thể Trương Thiên Sư.
- Sư huynh! Ngươi tỉnh lại đi!
Trương Thiên Sư bị ác quỷ gặm nuốt, không khỏi thét lên kinh hãi.
- Còn hai người nữa!
Cửu Diệu chân nhân trầm giọng nói.
Rống!
Diêm La Nhân Hoàng lại rống to một tiếng.
Nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Vương đại tiểu thư, Đại Quang Minh Bồ Tát, vung tay vỗ ra hai chưởng.
Oanh!
Phốc!
Phốc!
Hai nàng cũng như Trương Thiên Sư, nháy mắt liền bị đánh cho máu me khắp người, rơi rụng xuống đất, bị vô số ác quỷ gặm nuốt.
- Ha ha ha ha, thứ tiểu quỷ không biết chết sống, ngay cả Diêm La Vương là ta mà cũng không nhận ra? Hừi Diêm La Nhân Hoàng hưng phấn cười lớn.
- Ngươi! Ngươi không biết chúng ta?
Ba người vừa thổ huyết vừa kinh ngạc nhìn Diêm La Nhân Hoàng.
- A, ha ha ha ha ha a! Diêm La Nhân Hoàng cười gần.
- Lý nhi, mau dẫn chúng ta ra ngoài, Diêm La Nhân Hoàng nổi điên, không, hắn đã bị Ma Cửu khống chế, mau dẫn chúng ta đi!
Vương đại tiểu thư cả kinh kêu lên.
Lúc này, chỉ có Trương Lý nhi là có thể tự do ra vào đại trận, tất cả hi vọng đều đặt hết trên thân Trương Lý nhi.
- Đi? Lúc này? Đi đâu? Đại trận, ngưng!
Cửu Diệu chân nhân hừ lạnh.
Oanh!
Chợt thấy, đại trận hắc vụ vốn bao phủ hoàng cung bỗng chợt thu nhỏ, nháy mắt liền như hóa thành một quan tài thủy tỉnh màu đen, nhốt lại ba người Trương Thiên Sư, Đại Quang Minh Bồ Tát, Vương đại tiểu thư ở bên trong, khiến ba người vốn đã trọng thương nay lại càng không động đậy gì được.
- Gia gia! Trương Lý nhi cả kinh kêu lên.
- Bắt lại Trương Lý nhi!
Cửu Diệu chân nhân kêu lên.
Bành!
Diêm La Nhân Hoàng lập tức ra tay, một chưởng trảo tới, chộp Phượng Hoàng Trương Lý nhi vào trong lòng bàn tay.
- Giết, giết, giết, giết, ta là Diêm La Vương, toàn bộ thiên hạ đều là âm gian, tất cả ác quỷ đều phải nghe ta. Ha ha ha ha, ta là Diêm La Vương, chủ nhân âm gian! Ha ha ha ha ha!
Diêm La Nhân Hoàng điên cuồng cười lên.
- Sư huynh, ngươi nhanh tỉnh lại!
Trương Thiên Sư bị nhốt lại, khẩn thiết kêu nói.
Nhưng mà, Diêm La Nhân Hoàng tựa hồ đã phát điên, chỉ đang không ngừng lầm nhẩm, chìm đắm trong ảo tưởng cuồng vọng tự đại của bản thân, khí tức hung bạo quanh thân không ngừng bành trướng, đồng thời chờ đợi lệnh từ Cửu Diệu chân nhân.
Hoàng cung đại trận hóa thành quan tài đen, nhốt Trương Thiên Sư, Vương đại tiểu thư, Đại Quang Minh Bồ Tát đang trọng thương vào bên trong, không động đậy gì được! Phía bên kia, Diêm La Nhân Hoàng nghe được lời Cửu Diệu chân nhân, lập tức bắt lại Trương Lý nhi!
- Sư huynh, ngươi mau tỉnh lại, sư huynh, ngươi thế này mà cũng tính là thành tiên ư? Ngươi thần chí mơ hồ, đã không phải là chính ngươi, sư huynh!
Trương Thiên Sư gấp gáp kêu gào.
Nhưng mà, Diêm La Nhân Hoàng đã đắm chìm trong ảo mộng điên cuồng của bản thân, căn bản không để ý tới tiếng la hét của Trương Thiên Sư.
- Ha ha ha ha ha, ta là Diêm La Vương, toàn bộ âm gian đều nghe ta, ha ha ha ha!
Diêm La Nhân Hoàng điên cuồng rống lên.
- Diêm La Nhân Hoàng! Ngươi thanh tỉnh lại đi!
Vương đại tiểu thư cũng quát.
- Nhanh, ba người chúng ta cùng dùng sức, phá mở trói buộc!
Đại Quang Minh Bồ Tát vội nói.
- Ha ha ha ha, đừng phí phạm sức lực làm gì, nếu ba người các ngươi đang trong trạng thái đỉnh phong, khả năng còn có thể phá mở trận giới này, nhưng giờ thì đừng nghĩ, trận giới này chính là pháp bảo của một vị tiên nhân cách đây ba ngàn năm.
Lão gia sau khi chém giết tiên nhân kia liền ban pháp bảo này cho chúng ta! Các ngươi đừng hòng trốn ra được!
Cửu Diệu chân nhân cười lớn.
Ba người nhìn về phía vực sâu nơi không xa, trong lòng nóng như lửa đốt.
- Ma Cửu? Sao ngươi phải muốn bắt cháu gái ta?
Trương Thiên Sư quát.
- Các ngươi sẽ biết nhanh thôi!
Cửu Diệu chân nhân cười lạnh nói.
- Diêm La Nhân Hoàng, bay đến chỗ ta! Mang Trương Lý nhi lại đây!
Cứu Diệu chân nhân quát.
Ông!
Chỉ thấy, Diêm La Nhân Hoàng nắm lấy Trương Lý nhi bay lên giữa trời.
- Cửu Diệu chân nhân? Ma Cửu? Năm đó công pháp ta bị đánh tráo là do ngươi làm, đúng không?
Trương Lý nhi trừng mắt nhìn về phía vực sâu.
- Không sai, là ta! Trương Lý nhiị, vì thể chất của ngươi, ta đã phải chờ đợi không ít năm! Rốt cục cũng đợi được ngươi! Ha ha ha ha, lão gia tại thượng, đúng là mất rồi lại được, ha ha ha!
Cửu Diệu chân nhân đắc ý cười lên.
- Thể chất ta làm sao? Sao cứ phải là thể chất ta! Ngươi mau nói cho ta biết!
Trương Lý nhi buồn bực nói.
- Ngươi sẽ biết nhanh thôi!
Cửu Diệu chân nhân cười lạnh nói.
Chỉ thấy, quả cầu ánh sáng màu bạc trong tay Cửu Diệu chân nhân chợt run lên, lần nữa tuôn ra một luồng ngân quang, bay thẳng đến chỗ Trương Lý nhi.
- Thả Trương Lý nhi ra!
Cửu Diệu chân nhân kêu lên.
Bành!
Nháy mắt khi Diêm La Nhân Hoàng vừa buông ra Trương Lý nhiị, Trương Lý nhi lập tức há miệng, đột ngột phun mạnh.
Oanh!
Một quả cầu lửa khổng lồ bay thẳng đến Cửu Diệu chân nhân.
Nhưng mà, quả cầu ánh sáng màu bạc trong tay Cửu Diệu chân nhân lập tức hình thành hộ tráo, ngăn lại quả cầu lửa Trương Ly Nhi phun tới.
Ông!
Trương Lý nhi lại bị ngân quang phát ra từ quả cầu bạc trong tay Cửu Diệu chân nhân bao phủ.
- AI Trương Lý nhi hét thảm một tiếng, không cách nào động đậy, hệt như thể bị ngân quang trói buộc cả người.
- Vừa rồi ba người bọn gia gia ngươi hợp lực đều không phá nổi kết giới Thần Nguyệt Tinh Hoa Cầu, giờ chỉ bằng ngươi mà cũng đòi thoát ra? Còn kém xa lắm!
Cửu Diệu chân nhân cười lạnh nói.
- Rốt cục ngươi muốn làm gì?
Trương Lý nhi cả kinh kêu lên.
Cửu Diệu chân nhân không để ý tới Trương Lý nhi, mà đột nhiên ngước mắt nhìn lên Diêm La Nhân Hoàng giữa không trung.
Ngón tay giơ lên điểm nhẹ.
Ông!