Bất Diệt Thần Vương

Chương 2025: Tuyệt thế chi chiến




Có tiếng phương rít vang lên, Trương Lý nhi hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ, bay thẳng về phía Hắc Long.

Oanh!

Một tiếng rên vang, Hỏa Phượng Hoàng bị đụng bay ngược ra sau, song vẫn chưa triệt để thua cuộc, Võ Thần Cảnh đỉnh phong so với Đăng Tiên Cảnh thì còn kém chút, Hỏa Phượng Hoàng tự nhiên không bằng được Hắc Long, nhưng cũng kém không nhiều, bởi vì Hỏa Phượng Hoàng tu luyện công pháp đỉnh cấp nhất của Đạo Môn là Dao Trì Thần Công, ngoài ra quanh thân còn nhiều thêm hơn hai mươi loại thần hỏa, khiến cho uy lực được gia trì không ít.

- Dao Trì Thân Công? Võ Thần Cảnh đỉnh phong thì vẫn là Võ Thần Cảnh, sao có thể ngăn được ta?

Hắc Long rít lên một tiếng, lần nữa vọt tới.

- Chiến Thần trảm!

Một tiếng hét lớn truyền đến từ sau lưng Hắc Long.

Oanh!

Hắc Long quăng đuôi, chặn lại đột kích tới từ phía sau.

- Hoàng Nguyệt Nga?

Hắc Long thất kinh kêu hô.

- Sư nương cẩn thận!

Vương Khả cũng vội la lên.

- Yên tâm, có trường diện nào mà lão nương chưa thấy qua. Ha ha ha, ngươi chỉ cần chú ý Trương Lý nhi là được rồi. Vương Khả, lá gan ngươi đúng là không nhỏ! Lần này đi Thiện Thần Đô, Thiện Hoàng bị ngươi chọc giận không nhẹ đâu!

Nơi xa Hoàng Nguyệt Nga cười lớn nói.

Thiện Hoàng có thể không tức được sao? Chuyện Long Ngọc còn chưa giải quyết xong, giờ lại bật đâu ra Trương Lý nhi? Mẹ nó, không phải ngươi nói muốn cưới U Nguyệt ư? Giờ lại ngày ngày dẫn theo bạn gái trêu tức ta?

- Thiện Hoàng? Ai, được rồi, đừng nhắc nữa!

Vương Khả kêu lên.

Lần này đi Thiện Thần Đô xin Thiện Hoàng hỗ trợ, đáng tiếc, Thiện Hoàng không đáp ứng, Vương Khả cũng hết cách.

- Ngươi đừng trách Thiện Hoàng, Thiện Hoàng đang phải hộ pháp cho Vương đại tiểu thư, tự nhiên không thể rời đi được!

Hoàng Nguyệt Nga kêu nói.

- Ta biết, không sao, đối phó bọn Cung Sơn Hải, còn chưa cần đến Thiện Hoàng, chỉ bằng mình ta cũng đủ rồi!

Vương Khả gật gật đầu.

Nơi xa, Hắc Long bị Trương Lý nhi, Hoàng Nguyệt Nga giáp công, nghe vậy không khỏi đen mặt liếc mắt nhìn lại.

- Vương Khả, bằng ngươi liền có thể đấu được ta? Ngươi tưởng tu vi Đăng Tiên Cảnh của ta chỉ để làm cảnh chắc? Ngươi thật cho rằng bằng hai tên này cũng đủ cầm chân ta? Ngươi nằm mơ!

Hắc Long dữ tợn quát.

- Lý nhi và sư nương ta đối phó ngươi thì chắc còn chưa đủ, nhưng chỉ cần tiêu thêm ít tiền liền sẽ đủ!

Vương Khả nói.

- Cái gì?

Hắc Long ngây dại.

Tiêu ít tiền? Ngươi còn muốn thu mua ta? Ngươi tưởng đưa cho chút tiền bẩn, ta liền sẽ lui nhường?

- Vương Hữu Lễ!

Vương Khả kêu lên.

- Có ta!

Nơi xa truyền đến tiếng kêu gào của Vương Hữu Lễ.

Lập tức, một đạo thanh quang chiếu xạ tới vị trí Hắc Long, Trương Lý nhi và Hoàng Nguyệt Nga.

- Định Quang Kính?

Hắc Long biến sắc.

Cảnh tượng mấy tháng trước Định Quang Kính đối phó Hồng Liên Ma Thần dưới thâm uyên còn rành rành trong mắt, Hắc Long tự nhiên biết rõ nguy hiểm, thân hình tức thì cấp tốc vặn vẹo.

Lúc này, mặc dù Hắc Long vẫn có thể vặn vẹo giãy dụa, nhưng mà, hành động lại cứ biến chậm, như thể khắp toàn thân Hắc Long đều bị thứ gì đó trói buộc.

Hắc Long bị trói buộc, Trương Lý nhi và Hoàng Nguyệt Nga lại đều có trong mình Định Hải Châu, tự nhiên không bị cản trở chút nào, lập tức bạo phát ra lực lượng cường đại giằng co với Hắc Long.

- Vương Khả, tên khốn khiếp, có giỏi thì lên đây đánh với ta!

Hắc Long quát.

- Đánh với ngươi? Thân thể này là của Cung Vi, ta ra tay nhất định phải một đao hai đoạn, lỡ đánh hư rồi, Cung Vi phải làm sao?

Vương Khả lập tức trừng mắt mắng.

- Chỉ bằng ngươi?

Hắc Long khinh thường hừ lạnh.

- Đừng nói nhảm, ở yên chỗ đó đi!

Vương Khả bực bội gắt.

- Ngươi tìm chết!

Hắc Long phẫn nộ quát.

Nhưng mà, Vương Khả quả nhiên không để ý đến hắn. Bởi vì, Định Quang Kính, Trương Lý nhi, Hoàng Nguyệt Nga đã kéo chặt, nhất thời khiến Hắc Long hành động càng thêm khó khăn.

- Vương Khả, hay là lại thêm một viên Định Hải Châu, như vậy càng trói buộc Hắc Long chặt thêm một chút!

Giữa không trung, Vương Hữu Lễ kêu lên.

Vương Khả trừng mắt nhìn Vương Hữu Lễ:

- Tiền của ta chứ có phải lá mít đâu? Dùng thêm một viên Định Hải Châu? Ngươi biết mỗi lần Định Quang Kính tăng một viên Định Hải Châu, linh thạch tiêu hao cũng sẽ tăng theo cấp số nhân không? Mẹ nó, giờ mà còn không thể giết được Hắc Long, tiền của ta chẳng phải đổ sông đổ biển? Vương Hữu Lễ, ngươi đừng lãng phí linh thạch!

~ Ta tận lực, tận lực! Vương Hữu Lễ trừng mắt nhìn Vương Khả.

Mẹ nó, cái thứ bủn xỉn keo kiệt, giúp ngươi làm việc, còn không nỡ bỏ tiền? Đừng nói ngươi móc luôn phí dịch vụ đã đáp ứng với ta đấy nhé?

Lúc này, Cung Sơn Hải cũng thấy được cảnh Hắc Long bị kéo chặt, bản thể Cung Sơn Hải trong Như Ý Tam Bảo lập tức kể lại tình hình bên ngoài cho ba tên còn lại.

- Hoàng Thiên Phong? Hoàng Thiên Phong cũng tới? Đáng chết, Hoàng Thiên Phong, ngươi hợp tác với chính đạo, chẳng lẽ không sợ Ác Hoàng trách tội?

Ma Thập Tam kinh hãi quát.

Ổ bên ngoài, Hoàng Thiên Phong vừa thúc giục Luân Hồi Bàn, vừa trừng mắt quát vào trong Đại La Kim Bát:

- Ma Thập Tam, đầu ngươi bị nước vào đấy à?

Bên trong, Ma Thập Tam ngây người mất một lúc, cuối cùng mới nghĩ thông, không chừng hôm nay Hoàng Thiên Phong tới đây là do Ác Hoàng sai khiến, Ác Hoàng sao có thể trách tội hắn được?

Là mình giận quá mất khôn. Rốt cuộc lúc trước mình muốn giết Vương Khả, Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y và Nhiếp Thanh Thanh, nhưng chưa từng nghĩ qua muốn giết Hoàng Thiên Phong, giờ đột nhiên bị Hoàng Thiên Phong đâm cho một phát mới không khôi ngây ra.

- Hoàng Thiên Phong, ngươi hợp mưu với chính đạo đối phó ta, chủ thượng tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi. Chủ thượng biết ngươi cấu kết cùng chính đạo, ngươi tất chết không nghi ngờ!

Ma Thập Tam uy hiếp nói.

Hoàng Thiên Phong trừng mắt mắng:

- Ngươi nghĩ ta sẽ nghe Vương Cô Sơn? Dựa vào cái gì mà ta phải để ý Vương Cô Sơn?

Ma Thập Tam:

x.

Hoàng Thiên Phong và chủ thượng quả thực không ưa gì nhau, lấy chủ thượng uy hiếp Hoàng Thiên Phong, càng uy hiếp, tâm lý nghịch phản của Hoàng Thiên Phong lại càng được kích thích.

Giờ phải làm sao đây? Phải làm sao đây?

- Cung Sơn Hải, bẫy lần này là do ngươi mà ra, giờ chúng ta trúng kế, ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?

Ma Thập Tam trừng mắt nói.