- Chờ đến khi đó, ta đã chết!
Ma Tôn nói.
- Chết? Xem ra ngươi thật sự không biết sống chết là gì! Nếu ngươi muốn chết, ta đây liền thành toàn ngươi!
Ma Thập Tam trợn mắt nói.
Trong lúc mắng chửi, Ma Thập Tam cũng lật tay lấy ra Cổ Dẫn của Ma Tôn, đột nhiên thúc giục.
Oanh!
Ngay vào khoảnh khắc đó, một thanh trường kiếm hung hăng chém xuống người Ma Tôn, may mà Ma Tôn cảnh giác mới tránh thoát một cách khó khăn, nhưng dù là như thế, hắn vẫn bị một kiếm này xẹt ngang ngực, rách một đường thật lớn, - Cái gì?
Mọi người kinh ngạc nhìn lại.
Chỉ thấy Vương Khả đang nắm chặt một thanh trường kiếm chém tới Ma Thập Tam.
- Vương Khả, ngươi muốn chết? Người dám phản bội Hoàng Thượng?
Ma Thập Tam nóng giận hét lớn.
- Ma Thập Tam, ngươi không nghe thấy Ma Tôn nói gì sao? Bảo ngươi chờ một chút! Ngươi không chờ được à? Mẹ kiếp lỗ tai ngươi bị điếc à? Lúc này còn định công báo thù riêng? Ngươi có muốn phu quân Ác Hoàng không thoát được không?
Vương Khả trừng mắt cả giận nói.
- Vương Khả, ngươi làm càn!
Hoàng Thiên Phong cũng mắng.
- Lão Hoàng, ngươi câm miệng, nơi này không có chuyện của ngươi! Rốt cuộc ngươi có muốn phu quân Ác Thần thoát khốn hay không hả? Ngươi kêu cái con khỉ!
Vương Khả trợn mắt mắng lại.
- Ngươi!
Hoàng Thiên Phong tức giận.
- Ta cái gì? Hôm nay cho dù là Thiên Vương lão tử tới cũng phải chờ một chút cho ta! Ma Tôn cũng đâu có nói không mở phong ấn ra đâu? Là bảo các ngươi chờ một chút! Điếc hết à? !
Vương Khả mắng.
- Vương Khả, các ngươi muốn tạo phản sao? Hoàng Thượng đã dẫn động hai đại Long Đài, lúc này là thời khắc mấu chốt, ngươi cư nhiên muốn kéo dài thời gian? Nếu Hoàng Thượng biết chuyện, nhất định hai người chết không có chỗ chôn!
Ma Thập Tam hăm dọa.
- Cho nên Ma Tôn đã chọn thời gian rất tốt, Hoàng Thượng đang mổ ra phong ấn ở bên kia, không rảnh phân thân, không cách nào đến đây, bởi thế lúc này Ma Tôn mới có thể toàn tâm toàn ý dung luyện đóa Liên Hoa cuối cùng.
Vương Khả đáp.
- Ha ha ha ha ha, xem ra các ngươi thật sự muốn chết! Hay, hay, hay! Nếu các ngươi đã không muốn sống, vậy đừng mong sống nữa! Ma Tôn? Hừ, còn muốn dung luyện đóa Liên Hoa cuối cùng?
Nằm mơ đi! Ngươi tưởng là thiếu ngươi thì không được? Ngươi tưởng là ta không cách nào bắt ngươi? Ta có rất nhiều biện pháp, Thiên Ma nhất tộc ta am hiểu nhất chính là bám vào người khác, ta triệt tiêu ý chí ngươi đi, cướp đoạt thân thể ngươi thì cũng làm được thôi!
Ma Thập Tam cười dữ tợn nói.
- Ngươi dám!
Vương Khả chắn phía trước.
- Động thủ xử lý Vương Khả cho ta! Kẻ giám ngỗ nghịch Hoàng Thượng, giết!
Ma Thập Tam hô.
- Vâng!
Sáu đại Võ Thần cảnh Ma Tướng lớn tiếng quát.
- Lão Chu, lão Tử, lão Nhiếp, động thủ! Mẹ kiếp các ngươi thất thần cái gì? Mau bảo hộ Ma Tôn!
Vương Khả gào to.
- Được!
Đám người Chu Hồng Y ứng tiếng.
Oanh!
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, Nhiếp Thanh Thanh tức khắc lấy một địch hai, chặn sáu đại Võ Thần cảnh đánh vào.
- Vương Khả, ngươi không nên làm thế, chỉ vì một Ma Tôn mà ngươi muốn đối địch với Hoàng Thượng ư?
Hoàng Thiên Phong khuyên.
- Lão Hoàng, ngươi không hiểu! Ta cũng không trông cậy ngươi sẽ hỗ trợ, ngươi chỉ cần ở một bên nhìn là được. Nếu Ma Tôn đã đáp ứng mở ra phong ấn, nhất định hắn sẽ làm, nhưng tiền đề là phải để Ma Tôn dung luyện đóa Liên Hoa cuối cùng đã! Ma Thập Tam công báo thù riêng, không cần ngươi lo, cứ để mình ta cản hắn là được!
Vương Khả khiển trách nói.
Thần sắc Hoàng Thiên Phong trở nên phức tạp.
- Hoàng Thiên Phong, ngươi thất thần làm gì? Động thủ!
Ma Thập Tam trừng mắt quát.
Hoàng Thiên Phong bắt Vương Khả lại, mình sẽ dễ lợi dụng Thiên Ma thần thông luyện nhập Ma Tôn vào người, nhưng sao Hoàng Thiên Phong lại chân chờ?
Hoàng Thiên Phong thần sắc phức tạp nhìn Vương Khả, giờ phút này không biết tâm tư hắn là gì, có lẽ không muốn Ma Tiên thoát khốn, có lẽ xem trọng giao tình với Vương Khả, có lẽ có tính toán khác, lúc này đây, quả thật hắn đứng im không làm gì nữa.
- Ma Thập Tam, bảo ngươi chờ thì chờ đi! Nếu không, muốn đối phó với Ma Tôn phải bước qua một cửa này của ta!
Vương Khả lạnh lùng nói.
Lúc Vương Khả lạnh giọng quát, Đại Nhật Nguyên Thần của hắn cũng chậm rãi xông ra, gắt gao nhìn chằm chằm Ma Thập Tam.
- Vương Khả, ha ha, ngươi biết hôm nay ngươi đang làm gì chứ?
Ngươi là đang ngỗ nghịch Hoàng Thượng! Hôm nay mặc kệ kết quả thế nào, trong Ma Đạo sẽ không còn chốn dung thân cho ngươi!
Ma Thập Tam đanh thép nói.
- Thèm vào!
Vương Khả tỏ ra khinh miệt.
Ngươi cho rằng ta không biết? Ta thừa biết làm vậy là đắc tội Ác Hoàng, nhưng, thế thì tính sao? Đoàn thể Ma Tôn này mới là gốc rễ của ta! Hôm nay, ta bảo hộ Ma Tôn, cho dù phải đắc tội Ác Hoàng lại sao chứ? Thiên hạ này không chỉ có một mình Trung Thần Châu, ở Thần Châu Ma Đạo khác, lấy thực lực Ma Tôn, lần nữa sáng lập ra một phương thế lực, lúc ấy ta còn không phải như cá gặp nước? Nếu ta phản bội Ma Tôn, trơ mắt nhìn Ma Tôn bị giết chết, đó mới là bị tâm thần!
Ác Hoàng coi trọng ta? Không, nàng chỉ là lợi dụng ta mà thôi, mà Ma Đạo quần hùng đều muốn ta chết, hôm nay nếu để Ma Tôn chết, ta còn lăn lộn được ở Ma Đạo à? Huống chỉ Ma Tôn còn là sư tôn Long Ngọc, ta không hỗ trợ hắn, sau này biết cưới Long Ngọc kiểu gì?
- Ngươi giỏi lắm!
Ma Tôn hừ lạnh.
Nháy mắt, Ma Thập Tam dùng tốc độ khủng bố hóa thành một vệt sáng xuất hiện trước mặt Vương Khả, tung một chưởng đảnh vào giữa ngực đối phương.
Oanh!
Một chưởng khủng bố của Ma Tôn mang uy lực của Võ Thần cảnh đỉnh, hắn tự tin một chưởng này có thể đập chết Vương Khả tại chỗ, ngay cả Hoàng Thiên Phong bên cạnh cũng không nõ nhìn thẳng, chỉ biết thở thật dài.
- Ách? Ngươi, ngươi sao lại không có việc gì?
Ma Thập Tam biến sắc mặt.
Oanh!
Vương Khả dùng kiếm thọc xuống người Ma Thập Tam, Ma Thập Tam tức khắc hét thảm một tiếng!
- AI Ma Thập Tam che miệng vết thương lui liên tiếp ra sau:
- Không có khả năng, một chưởng của ta mang uy lực Võ Thần cảnh đỉnh, ngươi, ngươi sao lại không có việc gì?
- Aôl Đại Nhật Nguyên Thần lập tức xuất hiện phía sau Ma Thập Tam, cắn xuống một cái.