Bất Diệt Thần Vương

Chương 1926: Đến Hồng Liên, thu Long Mạch




Lại nhìn thấy, Hồng Liên Nhân Hoàng cắn một ngụm lên tay Bất Giới hòa thượng.

- Mau nhả ra, mau nhả ra, á! Tay của ta sắp đứt rồi! Vương Khả, mau tới hỗ trợ!

Bất Giới hòa thượng bi phẫn gào thét.

- Hồng Liên Nhân Hoàng! Câm mồm!

Sắc mặt Vương Khả biến đổi.

Vương Khả lấy ra một thanh trường kiếm hỏa diễm, đó là Dạ Xoa Vương gia gia chủ lệnh, sắc bén vô cùng, nháy mắt chém về phía Hồng Liên Nhân Hoàng.

- Hồng Liên Nghiệp Hỏa!

Hồng Liên Nhân Hoàng dữ tợn rống to một tiếng.

Oanh!

Tức khắc, quanh thân Hồng Liên Nhân Hoàng toát ra ngọn lửa màu đỏ cuồn cuộn, đánh văng Vương Khả bay ngược ra ngoài.

- AI Bất Giới hòa thượng bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa khóa lại ở giữa, kêu lên thảm thiết:

- Vương Khả, mau tới giúp ta!

Vương Khả muốn tiến lên, Vương Khả cũng không sợ lửa, nhưng, ngọn này lửa tức khắc thổi quét toàn bộ huyết hải, huyết hải bùng lên, không ngừng hướng ra phía ngoài, làm cho Vương Khả căn bản tới gần không được!

- Vương Khả, ngươi mau lên! Tay ta sắp bị cắn đứt rồi!

Bất Giới hòa thượng thống khổ kêu lên.

Giờ phút này, tay Bất Giới hòa thượng tỏa kim quang xán xán, hắn đã hóa thân Kim Thân La Hán, nhưng, vẫn bị Hồng Liên Nhân Hoàng cắn như cũ.

- Ta cũng muốn tiến lên, chính là, huyết hải này sóng to quá, không ngừng đánh ta ra ngoài, ta qua không nổi!

Vương Khả nôn nóng nói.

- Kia làm sao bây giờ?

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nói.

- Như Ý Thần Châm, ngươi biến lớn lên, mau, làm căng nổ đầu Hồng Liên Nhân Hoàng!

Vương Khả kêu lên.

Thế nhưng, Như Ý Thần Châm run rẩy, cũng không có biến lớn.

- Ngươi cho rằng đầu Hồng Liên Nhân Hoàng giống đầu người thường sao? Như Ý Thần Châm vừa rồi cũng là mưu lợi đâm vào huyệt đạo iữa mày Hồng Liên Nhân Hoàng mà thôi, làm sao có thể căng nổ đầu Hồng Liên Nhân Hoàng!

Bất Giới hòa thượng giải thích nói.

- Căng không được? thế chẳng phải Như Ý Thần Châm là hàng đồm rồi? Mẹ nó, thời khắc mấu chốt, giống như xe tuột xích, cái gì vậy trời!

Vương Khả buồn bực mắng.

Ong!

Như Ý Thần Châm mãnh liệt rung động.

- Làm gì? Kêu ngươi định trụ Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi cũng chỉ là định được phân nửa, bảo ngươi biến lớn căng nổ đầu Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi lại làm không được, ngươi còn ở kia lóe lóc cái gì? Một tên người câm như ngươi, kích động cái gì?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ta đoán, chắc Như Ý Thần Châm đang thăm hỏi tổ tông nhà ngươi!

Bất Giới hòa thượng nói.

Vương Khả:... !

- Hiện tại, Vương Khả, ngươi còn có pháp bảo gì không? Mau dùng đi! Cả người ta bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa đốt cháy, bàn tay ta bị cắn đau quá, mau tới cứu ta! Ta đau quá luôn!

Bất Giới hòa thượng nôn nóng kêu.

- Huyết hải này sóng lớn như vậy, ta vào không được!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ta đây làm sao bây giờ?

Bất Giới hòa thượng đứng trong ngọn lửa cả kinh kêu lên.

- Nhịn một chút ta liền qua thôi, ngươi nhịn một chút! Không phải ngươi nói Như Ý Thần Châm sẽ liên tục định nhiếp thâm nhập Hồng Liên Nhân Hoàng sao? Lại qua một hồi, lại qua một hồi hẳn là ổn ngay!

Vương Khả nói.

- Ta đây cứ bị đốt như vậy?

Bất Giới hòa thượng trừng mắt nói.

- Ngươi chính là La Hán, thân thể như túi da, miếng lửa nhỏ mà thôi, không có gì đáng ngại!

Vương Khả an ủi nói.

- Ngươi đánh rắm, đây là Hồng Liên Nghiệp Hỏa, là Hồng Liên Nghiệp Hỏa!

Bất Giới hòa thượng bi phẫn quát.

- Hiện tại, ta cũng không có biện pháp! Ngươi nhịn một chút!

Vương Khả khuyên nhủ.

Bất Giới hòa thượng trừng mắt, nhịn em gái ngươi, ngươi kêu ta tới hỗ trợ, không phải kêu ta tới chịu tội, ta hiện tại đau quá!

Vương Khả không để ý tới Bất Giới hòa thượng, mà là nhìn về phía Long Ngọc cách đó không xa.

Long Ngọc lấy tay thu hồi như vậy, nhưng vẫn chưa triệt hồi sương đen trên mặt, mà là đi đến Long Đài thật lớn bên cạnh.

- Đồ vật đắc thủ, đợi lát nữa hoàn toàn chế phục Hồng Liên Nhân Hoàng rồi, chúng ta sửa sang lại đôi chút, rồi tới luôn với Bạch Liên Nhân Hoàng y như thế này?

Vương Khả nói với Long Ngọc.

Long Ngọc lại nhìn trước Long Đài to lớn trước mặt:

- Vương Khả, ta muốn nhận long mạch nơi này!

- Hả?

Vương Khả sửng sốt.

Lại nhìn thấy, phía trên tế đàn trước mặt, có vô số long khí phun trào, long khí tận trời, hình thành vô số hư ảnh kim long.

- Là thu cho sư tôn, ta cũng không ngờ lần này tới đây lại thuận lợn thế này, cơ duyên như thế, ta muốn thuận tiện thu hết long mạch nơi đây lại, ngươi có thể hộ pháp giúp ta không?

Long Ngọc chờ mong nhìn về phía Vương Khả.

- Không thành vấn đề, chỉ cần ngươi muốn, làm sao cũng được!

Vương Khả tức khắc gật đầu nói.

- Ừm!

Long Ngọc nhìn Vương Khả nở nụ cười.

Nói xong, Long Ngọc liền hướng về phía Long Đài.

- Vương Khả, lông tóc trên người ta đều cháy rồi, mau tới hỗ trợ!

Bất Giới hòa thượng tức khắc hô.

- Ngươi một người đầu trọc, có lông tóc gì cơ? Ấy? Không đúng, phi! Ngươi này cái tên không biết xấu hổ, đừng làm bẩn lỗ tai chúng ta!

Sắc mặt Vương Khả biến đổi cả kinh kêu lên.

Cái tên Bất Giới hòa thượng nhà ngươi, ngày thường cùng ta nói chuyện chay mặn không ky cũng liền thôi, Long Ngọc ở chỗ này đâu? Người ta chính là nữ hài tử! Ngươi mẹ nó có bệnh à, ở trước mặt Long Ngọc nói mấy lời này?

- Ta không biết xấu hổ chỗ nào?

Bất Giới hòa thượng không phục kêu lên.

Vương Khả nhìn Long Ngọc đang đi thu long mạch cách đó không xa, tức khắc nhanh tay lấy ra cách âm trận pháp, dùng hắc khí cách trở Long Ngọc với hai người đang giằng co trong huyết hải kia ra, miễn cho Bất Giới hòa thượng lại nói mấy lời thô tục dọa sợ Long Ngọc.

- Long Ngọc, ngươi đừng động hắn, ngươi vội việc ngươi, yên tâm, ta giúp ngươi hộ pháp!

Vương Khả tức khắc nói.

Long Ngọc gật đầu, bước lên long đài, lấy tay dẫn động.

Gào! Gào!....

Phía trên Long Đài tức khắc truyền đến từng đợt rồng ngâm, dường như từng con kim long từ trong Long Đài toát ra xông thẳng về phía Long Ngọc, nháy mắt bao vây Long Ngọc ở trong long khí kim quang.

Ác Thần long thành, bên trong một gian đại điện khác.

Bên trong đại điện có trận pháp cách âm, bên trong chỉ có ba người, Hắc Liên Nhân Hoàng, Hoàng Tướng quân cùng Ác Hoàng phiên bản Diêm La Nhân hoàng.

Chỉ là giờ phút này, ba người đã hoàn toàn xé rách da mặt.