Vương Khả cả kinh kêu lên.
Thân mình Vương Khả nhanh chóng lui ra sau, cũng vào ngay lúc đó, Đế Tinh đại trận dưới chân ầm ầm nổ mạnh.
Oanh!
Một tiếng vang lớn ngập trời, như thể dưới chân có một cái cự pháo lớn bắn lên tận trời, trong nháy mắt đánh tan mây mù chung quanh.
Hai thanh trường kiếm một hắc một bạch càng là bay lên cao phóng tít ra xa.
- Mau, Ác Hoàng thành công, đã bức được Thiện Thần kiếm của Thiện Hoàng đi rồi! Mau, hàng phục Thiện Thần kiếm!
Ma Thập Tam kinh hỉ điên cuồng hô to.
Oanh!
Ma Thập Tam phi lên xông thẳng hướng trời cao.
Ngoại trừ Ma Thập Tam, còn có Tứ Đại Liên Hoàng cũng nháy mắt bay lên tận trời, đuổi theo hai thanh kiếm.
Vừa rồi vì Vương Khả chạy trốn mau nên mới không bị nổ trúng, bây giờ nhìn lại, thấy Đế Tinh đại trận vẫn bao phủ phong ấn toàn thành như cũ, chỉ có thủy tinh kim sắc phía hoàng cung là bị vỡ ra, biến thành từng luồng sương khói kim sắc bao bọc lấy hoàng cung.
Có lẽ vì khí tức của Thiện Hoàng, Ác Hoàng quá mạnh mẽ, giờ phút này hai cỗ khí tức đối chọi nhau, làm cho Đế Tỉnh đại trận trong phạm vi hoàng cung có thế nào cũng vô pháp hồi phục như trước.
- Má nó chứ! Đây là ông trời đang giúp ta sao?
Vương Khả mừng như điên, đang định đi xuống.
Mà phía trên không trung, đám người Ma Thập Tam và Tứ Đại Liên Hoàng cũng đã tới được chỗ hai thanh trường kiếm.
Mặc dù hai thanh trường kiếm đã bay ra ngoài nhưng vẫn đối chọi gay gắt như cũ, mũi kiếm đối với mũi kiếm, tản ra từng luồng khí tức khủng bố.
Phanh!
Một đám người tức khắc nhào tới thanh trường kiếm màu trắng.
- Ta đã bắt được Thiện Thần kiếm! Không hay, trên kiếm có ý chí Thiện Hoàng, nó muốn tránh thoát tay ta. Mau, mau, mau giúp ta hàng phục nói!
Ma Thập Tam trảo một cái đã bắt được Thiện Thần kiếm.
- Tới!
Từng người trong Tứ Đại Liên Hoàng lập tức dán một chưởng vào sau lưng Ma Thập Tam.
Ầm ầm ầm!
Từng luồng lực lượng khổng lỗ dũng mãnh tràn vào Thiện Thần kiếm, dường như, bạch quang trên thân Thiện Thần kiếm đang bị áp chế từng chút một.
- Hay, hay, hay lắm! Thiện Thần kiếm không có Thiện Hoàng khống chế, không đáng để lo, có Ác Thần kiếm áp chế, cộng thêm chúng ta đồng tâm hiệp lực, ắt hẳn không bao lâu nữa là có thể ma diệt ý chí của Thiện Hoàng trong Thiện Thần kiếm, đến khi ấy là có thể hàng phục nó!
Gương mặt Ma Thập Tam đầy sự tự tin.
Tứ Đại Liên Hoàng cũng chợt thở phào nhẹ nhõm.
- Ma Thập Tam, mục đích của chúng ta xem như đạt thành rồi?
Bạch Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói.
- Lần này cũng xem như thuận lợi, Thiện Thần kiếm này hẳn là không có vấn đề gì, nếu có thể giải quyết luôn Thiện Hoàng lại càng tốt!
Ma Thập Tam híp mắt nhìn xuống phía dưới.
Một đám người tức khắc nhìn theo xuống phía dưới.
Liên nhìn thấy, tại khu vực sương khói kim sắc nơi hoàng cung phía dưới, Vương Khả đang chống lại khí tức gió lốc cường đại, chậm rãi tiến vào bên trong.
- Đó là......, Vương Khả?
Hồng Liên Nhân Hoàng sắc mặt cứng đờ nói.
- Sao hắn lại tới đây?
Hắc Liên Nhân Hoàng cũng kinh ngạc thốt lên.
- Hắn dám chạy đến đây? Vương Khả này... vừa thấy đã biết không phải thứ gì tốt!
Hồng Liên Nhân Hoàng lạnh lùng nói.
Tử Liên Nhân Hoàng lại càng nổi lên hận ý, hắn quay đầu nhìn về phía Ma Thập Tam:
- Ma Thập Tam, Thiện Thần kiếm cơ bản đã bị chúng ta đoạt được, nhiều nhất trì hoãn thêm một thời gian nữa là xong, hiện tại ngươi còn muốn che chở cho Vương Khả kiasao?
Ma Thập Tam híp mắt nhìn xuống phía dưới, đại chiến giữa Thiện Hoàng và Ác Hoàng vẫn chưa kết thúc, nhưng, điều đó đã không còn quang trọng. Vương Khả? Mẹ nó ai nói ta muốn che chở hắn?
- Ngươi muốn giết Vương Khả?
Ma Thập Tam trầm giọng hỏi.
- Không phải ta muốn giết, mà là tất cả mọi người ở đây đều muốn giết! Ngươi không thấy được sao? Mẹ nó Vương Khả cái thứ không biết xấu hổ kia đã sớm đắc tội tất cả chúng ta!
Tử Liên Nhân Hoàng dữ tợn nói.
Tứ Đại Liên Hoàng đều gật đầu, Ma Thập Tam càng không cần phải nói.
- Được, ngươi đi xuống đi, hàng phục Thiện Thần kiếm cũng không cần nhiều người như vậy, nhớ tốc chiến tốc thắng!
Ma Thập Tam trầm giọng nói.
- Ha ha, cái này còn cần phải nói? Ta muốn giết hắn còn không dễ như trở bàn tay? Ngươi không phản đối là được, ta lập tức bắt hắn phải chết!
Tử Liên Nhân Hoàng giận dữ nói.
Khi nói chuyện, ánh mắt Tử Liên Nhân Hoàng ngưng lại, sau đó thân hình nhoáng một cái phóng về phía Vương Khả.
Oanh!
Một chiêu Như Lai Thần Chưởng từ trên trời giáng xuống, tựa như muốn một chưởng chụp nát Vương Khả.
Oanh!
Một chiêu Như Lai Thần Chưởng từ trên trời giáng xuống, tựa như muốn dùng một chưởng chụp nát Vương Khả.
Khí tức khủng bố xông thẳng đến, Vương Khả đột nhiên cảnh giác ngẩng đầu lên nhìn.
Nhưng, đã không còn kịp rồi, một chưởng kia đã sắp tới mặt.
- Như Lai Thần Chưởng?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Công đức cuồn cuộn dũng mãnh tràn vào trong cơ thể, kích thích Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm chuẩn bị phản kích.
Oanh!
Đột nhiên một tiếng vang lớn, bên cạnh Vương Khả, một cái nồi thuốc phiện trong nháy mắt bay lên va chạm với Như Lai Thần Chưỡng phía trên, một cỗ khí tức thật lớn bùng nổ rồi tán đi.
- Cái gì?
Tử Liên Nhân Hoàng biến sắc mặt, thân hình khựng lại.
- Sư nương? Sao ngươi lại tới đây? Không phải khi nãy ngươi đã đi vào đó rồi sao?
Vương Khả kinh ngạc hoi.
- Khí tức va chạm giữa Ác Hoàng và Thiện Hoàng quá cường đại, ta căn bản không tới gần được Thiện Thần điện, mà ta cũng không cần lo lắng cho Thiện Hoàng nữa.
- Vậy U Nguyệt đâu? Ngươi có nhìn thấy U Nguyệt không?
Vương Khả vội vàng hỏi.
- Không thấy được!
Hoàng Nguyệt Nga đáp.
- Sao lại không thấy được chứ? Hoàng cung chỉ lớn có chừng đó!
Vương Khả nôn nóng nói.
- Không thấy được là không thấy được, nếu ngươi không tin thì tự mình đi tìm đi!
Hoàng Nguyệt Nga trừng mắt nói.
Giữa không trung, Tử Liên Nhân Hoàng méo mặt nhìn hai người bên dưới, mẹ kiếp, khinh ta là không khí sao? Ta là tới giết ngươi, ngươi lại đứng tán dóc với Hoàng Nguyệt Nga? Thật sự quên ta rồi?
- Hừ, cho dù là Hoàng Nguyệt Nga cũng không bảo hộ được ngươi!
Tử Liên Nhân Hoàng quát lớn.
Hắn đột nhiên tung ra song chưởng, hai Như Lai Thần Chưởng xông thẳng về phía Hoàng Nguyệt Nga.
- Hừ, Đãng Ma kiếm!