Bất Diệt Thần Vương

Chương 1766: Lão Hoàng, ngươi có bệnh!




Vương Khả hỏi.

Hoàng Thiên Phong trợn mắt nhìn Vương Khả, ngươi nói thứ gì?

- Vương Khả, ngươi muốn nói cái gì? Ngươi đang nói chuyện giúp hắn?

Hoàng Nguyệt Nga trừng mắt Vương Khả.

- Không phải, sư nương, ta cảm thấy, các ngươi đánh nhau không đạo lý! Lão Hoàng chỉ phụ trách trông coi Đại Đế thủy tỉnh, hắn ngăn cản, ngươi khẳng định không phá hư được, tất nhiên không phá hư được, vậy cũng chớ phá hủy, nghĩ những biện pháp khác đi giúp Thiện Hoàng đi, không được sao?

Vương Khả nói ra.

- Ngươi nói...

Hoàng Nguyệt Nga nhíu mày nhìn Vương Khả.

- Vừa rồi lão Hoàng nói, Ác Hoàng chỉ bảo lão Hoàng trông coi Đại Đế thủy tinh không bị phá hư, không nói bảo lão Hoàng ngăn cản ngươi, ngươi hoàn toàn có thể tránh nơi này, theo ta đi hoàng cung! Ở trong này dây dưa với lão Hoàng làm gì? Hắn thủ hắn, chúng ta đi cứu chúng ta!

Vương Khả khuyên nhủ.

- Thế nhưng mà, thế nhưng mà!

Sắc mặt Hoàng Nguyệt Nga biến thành cổ quái.

- Dù sao ở nơi này cũng không cách nào phá hư Đại Đế thủy tinh, vậy chúng ta cứ mặc kệ, chuyển sang nơi khác cứu vớt chính đạo, ân oán giữa ngươi và lão Hoàng, chờ trở về tìm thời gian, ta hẹn hắn ra, ngươi hảo hảo mắng hắn!

Vương Khả khuyên nhủ.

Hoàng Nguyệt Nga:...

Cách đó không xa Hoàng Thiên Phong cũng trừng mắt nhìn Vương Khả:

- Vương Khả, ngươi để Nguyệt Nga đi cứu Thiện Hoàng? Ngươi dám!

- Lão Hoàng, ngươi có phải bị bệnh hay không? Ngươi có phải bị bệnh hay không? Ác Hoàng lại không bảo ngươi ngăn cản sư nương ta, ngươi cản cái rắm gì! Đám người Ma Thập Tam bảo ngươi ngăn sư nương, ngươi nghe lời của bọn họ làm gì?

Vương Khả mắng.

- Thế nhưng mà!

Sắc mặt Hoàng Thiên Phong biến thành khó coi.

- Sư nương ta đi phá hư đại chiến của bọn họ, ngươi quản kết quả làm gì? Thiện Hoàng thắng hay Ác Hoàng thắng, có quan hệ gì, đó là việc của bọn họ, liên quan gì đến ngươi!

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Tai Sắc mặt Hoàng Thiên Phong khó coi.

- Ngươi chỉ cần bảo đảm kết quả cuối cùng là đủ, Ác Hoàng còn sống, còn nữa, muội muội của ngươi còn sống, là được rồi! Ngươi quản nhiều như vậy làm gì?

Vương Khả mắng.

- Ta! Sắc mặt Hoàng Thiên Phong vô cùng khó coi.

- Ma Thập Tam bọn họ bận bịu nửa ngày, vì cái gì? Vì đi cứu trượng phu Ác Hoàng! Ngươi bệnh tâm thần à, ngươi xem náo nhiệt làm gì? Đó là tình địch của ngươi! Ngươi có bị ngu hay không? Còn muốn liều mạng đi cứu tình địch?

Vương Khả mắng.

Sắc mặt Hoàng Thiên Phong cứng đờ.

- Ác Hoàng thành công cũng được, thất bại cũng được, ngươi quan tâm như vậy làm gì? Ngươi nhất định muốn Ác Hoàng chuyến này thành công, cứu ra tình địch của ngươi, sau đó tình địch của ngươi hàng ngày ôm người trong lòng của ngươi! Ngươi mới cam tâm? Ngươi có bị bệnh hay không!

Vương Khả mắng.

Hoàng Thiên Phong mặt đen lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi mới có bệnh!

- Ác Hoàng bảo ngươi bảo vệ Đại Đế thủy tinh, ngươi ở nơi này bảo vệ đi! Ta và sư nương đi hoàng cung, ngươi cẩn thận, nếu chúng ta có nguy hiểm, ngươi cần phải xuất thủ cứu chúng ta!

Vương Khả khuyên nhủ Hoàng Thiên Phong.

- Cứu ngươi?

Hoàng Thiên Phong vẻ mặt không tình nguyện.

- Cứu muội muội ngươi! Ta không cần ngươi cứu! Ngươi người này, có phải không phân rõ tình thế hay không, nàng là muội muội của ngươi! Là Ma Thập Tam bảo ngươi ngăn cản nàng, cũng không phải Ác Hoàng bảo ngươi ngăn cản nàng, Ác Hoàng lại không nói không cứu muội muội của ngươi! Ngươi không có việc gì đưa thân vào việc này làm gì?

Vương Khả mắng.

- Hừi Hoàng Thiên Phong hừ lạnh một tiếng.

Tức thì tức, nhưng, Hoàng Thiên Phong cũng phát hiện, bản thân giống như vừa phạm sai lầm, mục đích Ma Thập Tam liên quan gì tới ta? Vì sao ta phải nghe đám người Ma Thập Tam?

- Tốt rồi, sư nương, ngươi cũng đừng giận, đầu óc lão Hoàng hắn thật sự có vấn để! Ngươi cũng thứ lỗi! Bằng không, tại sao hắn năm đó bỗng nhiên ngu xuẩn nhập ma? Chúng ta đừng để ý tới hắn, xem hắn như không khí đi! Chúng ta trực tiếp đi hoàng cung hỗ trợ là được!

Vương Khả khuyên Hoàng Nguyệt Nga.

- HừI Hoàng Nguyệt Nga hừ lạnh với Hoàng Thiên Phong một tiếng.

Sắc mặt Hoàng Thiên Phong hiện tại vô cùng khó coi:

- Vương Khả, ngươi mới có vấn đề!

- Ôi chao, nói ngươi hai câu, ngươi còn không thừa nhận? Bao nhiêu người, có ca ca nào không có việc gì đánh muội muội một bạt tai, nếu không phải ta mới vừa đến, có phải ngươi sẽ ra tay độc ác hay không!

Vương Khả mắng.

- HừI Hoàng Thiên Phong tức giận nghiêng đầu đi.

- Sư nương, chúng ta đi!

Vương Khả kêu lên.

Hoàng Nguyệt Nga gật đầu một cái, hừ lạnh với Hoàng Thiên Phong lần nữa, đi theo Vương Khả bay về hướng hoàng cung.

- Lão Hoàng, cẩn thận, sư nương ta có nguy hiểm gì, kịp thời xuất thủ, đừng ngây ngốc đứng đấy!

Trước khi đi Vương Khả nói với Hoàng Thiên Phong.

Hoàng Thiên Phong mặt đen lên:...

Con mẹ ngươi, muội muội của ta, ta không biết chăm sóc sao?

Cần ngươi nói nhảm?

Trương Chính Đạo đứng ở nơi xa, trừng mắt nhìn Vương Khả, cứ như vậy lừa dối được một Võ Thần cảnh đỉnh tới hỗ trợ? Còn vì sao hắn xác định đó là lừa dối, chính là vì một câu kế tiếp của Vương Khả.

- Sư nương, chắc chắn chỗ Thiện Hoàng còn có thể cầm cự thêm một hồi, nhưng sinh mệnh của vợ đồ đệ ngươi đang gặp nguy hiểm! Sư nương, ngươi giúp ta cứu U Nguyệt trước đi!.

Vương Khả nôn nóng thỉnh cầu Hoàng Nguyệt Nga.

- U Nguyệt nữ hoàng?

Hoàng Nguyệt Nga nghi hoặc hỏi.

- Đúng vậy, Thiện Hoàng nói mang nàng trở về, che chở nàng bế quan! Ta không biết ở đâu hết, ngươi biết không?

Vương Khả nhìn về phía Hoàng Nguyệt Nga.

- Ta nào biết? Thiện Hoàng sẽ nói loại chuyện này cho người khác biết sao?

Hoàng Nguyệt Nga nhíu mày nói.

Vương Khả: -... !

Cái này làm sao bây giờ?

- Nhưng mà, nếu là Thiện Hoàng đích thân che chở, U Nguyệt nữ hoàng bế quan hẳn là ở hoàng cung thôi?

Hoàng Nguyệt Nga nói.

- Vậy bây giờ đi vào đó thế nào? Không phải ban nãy ngươi và lão Hoàng có thể ra được sao? Lúc này đi vào chắc là dễ dàng! Sư nương, ngươi dẫn đường, chúng ta đi theo ngươi!

Vương Khả thúc giục nói.

- Ngươi không thể đi vào!

Hoàng Nguyệt Nga nhíu mày nói.

- Vì cái gì?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Đế Tinh đại trận lần này là phong ấn vào bên trong, cho nên đi vào không khó, khó là ở chỗ, ngươi ở bên trong làm sao bây giờ?

Hoàng Nguyệt Nga nói?