- Ngươi đã làm chuyện mất trí gì với Chu Hồng Y? Ngươi cũng đã biết, hắn được hoàng thượng thân phong là tân Hắc Liên Thánh Sứ, ngươi lại bắt Chu Hồng Y lên giường này, làm chuyện phát rồ như thế, ngươi không phải là người!
Vương Khả mắng.
- Vương Khả, ngươi đừng ngậm máu phun người, ta căn bản không có chạm qua Chu Hồng Y!
Tử Liên Thánh Sứ lập tức quát.
- Ngươi không chạm qua, người chạm thế nào? Nơi này, chỉ có đám người chúng ta, chẳng lẽ là Tứ Liên Nhân Hoàng đụng sao?
Thương thế của Chu Hồng Y là vị Nhân Hoàng nào làm hay sao?
Vương Khả trợn mắt mắng.
Trong Tứ Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên, Hồng Liên Nhân Hoàng bộ mặt co quắp, việc này, làm sao ngươi biết?
- Ta nào biết được! Vương Khả, ngươi đừng vu oan cho ta, nhiều mắt nhìn như vậy, Chu Hồng Y đang diễn kịch!
Tử Liên Thánh Sứ trợn mắt nói.
- Diễn kịch cái rắm, ngươi không có nhìn Nhiếp Thanh Thanh toàn lực thôi động chân nguyên, giúp Chu Hồng Y chữa thương sao? Ngươi không có nhìn Chu Hồng Y bị thương thành như vậy sao? Ngươi lại còn nói là diễn kịch? Tử Bất Phàm, ngươi đi kiểm tra Chu Hồng Y một chút, rốt cuộc thương thế làm sao!
Vương Khả thúc giục Tử Bất Phàm.
Ngươi đi nháo đ, đứng đấy làm gì? Mẹ nó, Chu Hồng Y cũng bắt đầu tiên nhân khiêu, ngươi là người bắt gian còn đứng đó làm gì?
- Tốt Tử Bất Phàm cũng bay sang.
Vừa kiểm tra, Tử Bất Phàm cũng biến sắc, Chu Hồng Y thật bị thương, hơn nữa tổn thương nặng như vậy? Điều đó không có khả năng, đã xảy ra chuyện gì?
- Tử Liên Thánh Sứ, ngươi tự tìm cái chết, ngươi lạ đánh Chu Hồng Y bị thương thành như vậy, ngươi chết đi cho ta!
Tử Bất Phàm dữ tợn nhào về phía Tử Liên Thánh Sứ.
- Oanh!
Hai người quyền cương chạm vào nhau, trùng kích tạo ra một cơn bão táp, nhưng, Ác Hoàng, Tứ Liên Nhân Hoàng ở đây, phong tỏa bốn phía, khí tức trấn áp, phong bạo biến mất trong vô hình.
- Tử Bất Phàm, không được càn rỡ!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt.
- Vương Khả, hắn tổn thương Chu Hồng Y chỉ còn lại có một hơi, Chu Hồng Y sắp chết! Chu Hồng Y sắp chết!
Tử Bất Phàm đỏ mắt gào thét khàn cả giọng.
Vương Khả sững sờ, diễn kỹ của Tử Bất Phàm bây giờ cũng tốt như vậy sao? Các ngươi chỉ diễn tiên nhân khiêu, cũng quá tò mỏ? Các ngươi đã ra sức như vậy, ta sao có thể như xe bị tuột xích?
- Tử Liên Thánh Sứ, ngươi làm chuyện tốt. Ta đã biết, Tử Liên Thánh Sứ ngươi đang che giấu bản thân, ngươi hôm nay làm tất cả với lão Chu, đã không giấu được! Ngươi là biến thái mất trí!
Vương Khả mắng.
Tử Liên Thánh Sứ trợn mắt:
- Ta che giấu bản thân cái gì? Ta mất trí làm sao?
- Hoàng thượng, Tứ Liên Nhân Hoàng, hai vị Ma Thần, hôm nay, mời mọi người làm chủ cho Chu Hồng Y, dù sao Chu Hồng Y cũng được hoàng thượng tự mình phong Hắc Liên Thánh Sứ, mệnh quan triều đình, Tử Liên Thánh Sứ hắn làm ra chuyện xấu xa như vậy, vụ nổ lớn vừa rồi, hẳn là Chu Hồng Y phản kháng cuối cùng, thê thảm như vậy, tuyệt vọng như vậy, hoàng thượng, xin làm chủ cho Chu Hồng Y!
Vương Khả lo lắng nói.
Ác Hoàng híp mắt nhìn về phía Vương Khả, Tứ Liên Nhân Hoàng lộ ra thần thái cổ quái nhìn Vương Khả, mọi người đều có cảm giác, việc hôm nay không đơn giản, không có ai phát biểu ý kiến.
- Vương Khả, ngươi đừng vu oan ta, ta căn bản không có gặp qua Chu Hồng Y!
Tử Liên Thánh Sứ tức giận nói.
- Vậy sao ngươi ở khách sạn suối nước nóng của ta?
Vương Khả tức giận nói.
- Ta lài Sắc mặt Tử Liên Thánh Sứ cứng đờ.
Không phải ngươi cố ý gạt ta tới sao? Mẹ nó, hiện tại còn hỏi ta?
- Là Chu Hồng Y cầm nhất phẩm Tử Liên của ta, hắn hủy hoại nhất phẩm Tử Liên, ta tới thu hồi nhất phẩm Tử Liên của mình!
Tử Liên Thánh Sứ thở sâu.
- Đánh rắm, Chu Hồng Y đã bị thương thành như vậy, làm sao có thể hủy hoại nhất phẩm Tử Liên?
Vương Khả mắng.
- Ách, khả năng không phải Chu Hồng Y, là một cường giả tuyệt thế khác, cường giả Võ Thần cảnh đỉnh phong, hắn hủy nhất phẩm Tử Liên của ta, ta thật vất vả mới cướp về!
Tử Liên Thánh Sứ nhớ lại nói.
Trong mơ hồ, Tử Liên Thánh Sứ bị trọng kích, giống như nhìn thấy hư ảnh một đầu mãnh hổ, nhưng, Tử Liên Thánh Sứ không xác định đó là Hổ Hoàng, bởi vì đánh ra hư ảnh mãnh hổ cũng không khó, chính mình cũng có thể làm được.
- Ha ha ha, cũng có thể không phải Chu Hồng Y? Tử Liên Thánh Sứ, ngươi muốn gạt chúng ta tới khi nào?
Vương Khả lạnh lùng nói.
- Ta nói câu câu là thật! Vương Khả, ngươi có tư cách gì chỉ trích ta!
Tử Liên Thánh Sứ trợn mắt nói.
- Ta cái gì tư cách? Chỉ bằng việc ngươi lột sạch quần áo lão Chu, đem hắn tra tấn trên giường, ta đã có tư cách chỉ trích ngươi, ngươi làm gia đình lão Chu nhận phải đả kích nặng nề, ngươi xem nước mắt trong khoé mắt Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm đi, ngươi thấy được không? Ngươi tên cầm thú này!
Vương Khả mắng.
- Ngươi đánh rắm!
Tử Liên Thánh Sứ tức giận nói.
Vương Khả trợn mắt, Tử Liên Thánh Sứ còn muốn giảo biện?
Không quan hệ, ta đã sớm chuẩn bị xong việc bôi nhọ danh tiết chuyện trăng hoa của ngươi. Chỉ là, thật xin lỗi Tử Liên Nhân Hoàng.
- Hừ, ngươi còn giảo biện? Giảo biện không có ích lợi gì, ngươi xem, hoàng thượng, hai đại Ma Thần, Tứ Liên Nhân Hoàng, vì sao lại cùng xuất hiện ở đây? Ngươi không thấy được sao?
Vương Khả lạnh lùng nói.
Đương nhiên là ta an bài, tập trung hỏa lực phá hoại danh tiết của ngươi!
Thế nhưng mà, Tử Liên Thánh Sứ rung động, Tử Liên Thánh Sứ đến bây giờ còn không nghĩ tới Vương Khả lại phá hoại danh tiết của bản thân, còn cho rằng Vương Khả cố ý muốn vu oan bản thân trọng thương Chu Hồng Y, cũng không có chú ý đến hàm nghĩa ẩn tàng của những từ ngữ giường, thân thể trần truồng, tra tấn.
Ác Hoàng, hai đại Ma Thần, Tứ Liên Nhân Hoàng cùng đi? Hơn nữa sớm đến? Còn có vụ nổ lớn Vương Khả dẫn tự ta tới khách sạn suối nước nóng, chẳng lẽ, là vì cố ý nhằm vào ta? Bọn họ muốn đối phó ta? Điều, điều này sao có thể?
- Hừ, Vương Khả, ngươi muốn nói cái gì?
Sắc mặt Tử Liên Thánh Sứ vô cùng khó coi nhìn về phía Vương Khả.
- Lần trước đánh một trận tại Âm Sơn, Hổ Hoàng đã nói với ta, Tử Liên Thánh Sứ ngươi không giống với chúng ta, chúng ta nhìn Chu Hồng Y là đồng loại bình thường, mà ngươi, nhìn Chu Hồng Y là dị loại khiến ngươi động tâm, ngươi có ý tưởng với Chu Hồng Y, ngươi còn có ý nghĩ với Tứ Liên Nhân Hoàng, hai đại Ma Thần, có đúng hay không?