~ Tốt, tốt!
Tên nhân viên lập tức ứng tiếng làm thủ tục.
Cứ như vậy, hai đại Nhân Hoàng, lặng lẽ vào ở khách sạn suối nước nóng.
Sản nghiệp viên Thần Vương số 2!
Tử Liên Thánh Sứ cũng sớm đã sớm tới, giờ phút này, cũng là quấn tại một cái áo bào đen bên trong, đi trong đám người, con mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cách đó không xa khách sạn suối nước nóng.
- Hừ, Vương Khả, nhất phẩm Tử Liên của ta, thế mà được đưa tới khách sạn suối nước nóng? Ngươi muốn dẫn ta đến sao? Ngươi cho rằng, ta sẽ mắc lừa?
Hừ! Tử Liên Thánh Sứ lộ ra một tia khinh thường.
Trong khinh thường, Tử Liên Thánh Sứ nhìn chằm chằm khách sạn suối nước nóng, vừa uống nước trà, ngồi trong sạp trà đầy người, không nhúc nhích, giống như khách nhân bình thường.
Sản nghiệp viên Thần Vương số 2! Khách sạn suối nước nóng, Hổ Hoàng gian phòng!
Ngâm mình ở ao suối nước nóng bên trong, nhìn xem bên ngoài người trên quảng trường người tới hướng, Hổ Hoàng càng ngày càng cảm thấy không thích hợp.
- Mẹ nó, một đêm hai trăm vạn cân linh thạch? Có nhiều người đến tiêu phí như vậy sao? Là cố ý làm thịt ta?
Hổ Hoàng càng nghĩ trong lòng càng tức giận.
Hổ Hoàng không cam tâm nhìn gian phòng chung quanh.
Đáng tiếc, gian phòng có bức tường âm thanh trận, thần thức không cách nào điều tra, còn có trận pháp cách âm, có ngăn cách cực kỳ nghiêm mật, cam đoan bí mật cá nhân.
- Hừ! Cho rằng như vậy thì không cách nào để cho ta điều tra những căn phòng khác?
Hổ Hoàng lộ ra một tia khinh thường.
Thời điểm nói chuyện, Hổ Hoàng há miệng, trong miệng xuất hiện một tia khói trắng.
Khói trắng rơi vào gian phòng, hóa thành một từng con ma hổ, phiêu phiêu đãng đãng, cực kỳ quỷ dị.
- Lặng lẽ điều tra gian phòng kia cho ta, ta muốn thị giác của các ngươi!
Hổ Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng, chủ thượng!
Nguyên một đám ma hổ cung kính nói.
Tiếp theo, nguyên một đám ma hổ đi đến vách tường, chậm rãi xuyên tường mà qua.
Ma hổ là linh thể đặc thù, khách sạn suối nước nóng kiến tạo, căn bản không có cân nhắc đến việc sẽ có quỷ, bởi vậy cũng không phòng bị các ma hổ.
Ma hổ cẩn thận xuyên toa vào các gian phòng.
- Không? Lại là không? Vẫn là không? Mẹ nó, là gạt ta? Căn bản không có người nào giao hai trăm vạn cân linh thạch vào ở? Đây là muốn làm thịt tiền của ta?
Hổ Hoàng lập tức biến sắc.
Cảm giác nhục nhã bao phủ đầu óc Hổ Hoàng, hai trăm vạn cân linh thạch, Hổ Hoàng còn bỏ ra được, tức giận thì tức giận, bản thân biết mình đến đây để báo thù Vương Khả, hiện tại còn chưa gặp mặt đã bị Vương Khả lừa gạt mấy trăm vạn cân linh thạch?
Việc này có tức hay không?
Ma hổ điều tra từng gian phòng, căn bản không có người. Lúc ma hổ đi đến gian phòng cách xa mình nhất, chợt phát hiện có người tiến vào gian phòng.
- Ách? Tình huống như thế nào? Tiền phòng hai trăm vạn cân linh thạch còn có người đến ở? Chẳng lẽ hắn có bệnh? Phi phi phi, mắng hắn có bệnh không phải đang mắng bản thân ta sao, chẳng lẽ hắn cũng bị Vương Khả lừa gạt?
Hổ Hoàng trợn mắt nói.
Hổ Hoàng chậm rãi rút các ma hổ khác trở về, chỉ lưu một con ma hổ, trốn đằng sau màn cửa, lặng lẽ nhìn chằm chằm Chu Hồng Y tiến vào gian phong.
Quỷ trốn ở xó xỉnh âm u, Chu Hồng Y làm sao có thể phát hiện?
Mấu chốt, nơi này là nơi Vương Khả an bài, Chu Hồng Y không có suy nghĩ khác.
Hổ Hoàng cũng lần đầu tiên nhìn thấy Chu Hồng Y, không có nhận ra hắn là ai. Chỉ xuất phát từ hiếu kỳ, muốn nhìn người nào bị Vương Khả lừa gạt như thế nào.
Thị giác ma hổ chính là thị giác của Hổ Hoàng, ma hổ thấy hình ảnh, trực tiếp truyền vào tâm thần Hổ Hoàng, Hổ Hoàng dụng tâm quan sát.
Chỉ thấy, Chu Hồng Y chậm rãi lấy ra một đóa hoa sen màu tím.
- Đó là nhất phẩm Tử Liên? Tại sao lại ở trong tay người này?
Chẳng lẽ, hắn là một phân thân của Tử Liên Thánh Sứ hay sao?
Hổ Hoàng khó hiểu nói.
- Mới Chu Hồng Y kêu to một tiếng.
- Oanh!
Chỉ thấy, Chu Hồng Y ra tay toàn lực, cũng kéo xuống một mảnh cánh hoa của nhất phẩm Tử Liên.
- Ẩm ầm!
Một cánh hoa rơi xuống, vô số dòng điện tử sắc tràn ngập cả phòng, để ma hổ hoảng sợ không ngừng lùi lại.
Hổ Hoàng lại mở to mắt nhìn:
- Hắn đang làm gì? Đang kéo cánh hoa nhất phẩm Tử Liên? Hắn bị bệnh tâm thần hay sao?
Nhưng, hình ảnh càng kích thích hơn còn ở đằng sau.
Kéo một cánh hoa nhất phẩm Tử Liên cánh hoa xuống, Chu Hồng Y lập tức dùng cánh hoa kia đặt lên chuôi một thanh trường kiếm, dòng điện từ cánh hoa chạy vào trường kiếm, lại thấy Chu Hồng Y dùng cánh hoa bọc chuôi kiếm, một kiếm đâm vào hông của mình.
- Thử!
Máu tươi văng khắp nơi, Chu Hồng Y cắn hàm răng, không có hô một tiếng đau.
Nhưng nhìn thấy cảnh này, Hổ Hoàng đang ngu người.
- Không cần hoài nghi, đây chính là tên bệnh tâm thần, mẹ nó, kéo một cánh hoa, đâm bản thân một kiếm? Ngươi, ngươi đang tổn hại hai trăm vạn cân linh thạch, đến khách sạn suối nước nóng của Vương Khả, tự sát sao? Ngươi đang dùng thi thể của mình đi vu oan khách sạn của Vương Khả sao?
Hổ Hoàng sợ ngây người.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy còn có thao tác như vậy.
Nhưng tất cả còn chưa kết thúc, liền thấy, Chu Hồng Y lần thứ hai kéo cánh hoa Tử Liên. Lập tức, dòng điện bắn ra bốn phía, dùng mảnh cánh hoa thứ hai, bọc lấy chuôi trường kiếm thứ hai, bỗng nhiên đâm vào bắp đùi của mình.
- Thử - AI Chu Hồng Y chịu đựng đau thấp giọng gào thét.
Hổ Hoàng càng sợ và khó hiểu.
- Đúng là kẻ hung ác, tu vi Võ Thần cảnh? Hẳn là phân thân Tử Liên Thánh Sứ, đến khách sạn Vương Khả, tự sát vu oan Vương Khả? Việc này, nếu không phải ta tận mắt nhìn thấy việc này, đánh chết ta cũng không tin!
Hổ Hoàng ngẩn người.
Hổ Hoàng chỉ cảm thấy kỳ lạ kinh dị, ở sạp trà bên ngoài khách sạn suối nước nóng, Tử Liên Thánh Sứ bọc lấy hắc bào lại căng thẳng, chén trà trong tay cũng bị bóp nát.
- Đáng chết, nhất phẩm Tử Liên của ta đang bị phá hư? Ố trong khách sạn suối nước nóng Đã xảy ra chuyện gì? Ta hiểu rồi, nhất định là Vương Khả cố ý, hắn muốn dẫn ta đi qua, hắn đang hủy hoại nhất phẩm Tử Liên, gạt ta đi qua, ta không thể mắc lừa, ta sẽ không mắc lừa!
Tử Liên Thánh Sứ oán hận nói.