Bất Diệt Thần Vương

Chương 1743: Lấy long cắn cổ




Về phần Nhiếp Thanh Thanh, nàng khoảng thời gian này luôn bế quan, làm sao phản đối?

- Lão Chu, ngươi yên tâm, ta an bài xong tất cả! Diễn tốt là được!

Vương Khả khuyên nhủ.

- Ngươi nằm mơ! Ta muốn đi giết Tử Liên Thánh Sứ, không muốn chơi tiên nhân khiêu ngu xuẩn như vậy!

Chu Hồng Y đỏ mắt quát.

- Tốt, ngươi thực sự kiên trì, vậy chúng ta cải biến sách lược, cải thành ám sát ngươi! Nhưng mà, làm như vậy rất nguy hiểm!

Vương Khả khuyên nhủ lần cuối cùng.

- Ta thà rằng nguy hiểm!

Chu Hồng Y trợn mắt nói.

- Được, được, ngươi muốn nguy hiểm, ám sát liền ám sát đi, nhưng mà, nhớ cho kĩ, bị ám sát cũng phải diễn kỹ!

Vương Khả nhìn về phía Chu Hồng Y.

Chu Hồng Y trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, mẹ nó, ngươi sớm nói như vậy, không phải tốt?

- Oanh!

Một tiếng nổ vang thật lớn, Nhiếp Thanh Thanh xông phá kiếp vân, vô số tuyết lớn tung bay, cuối cùng độ kiếp thành công.

Nhiếp Thanh Thanh mới vừa độ xong kiếp, bay thẳng về phía Hắc Liên Thánh Sứ đảo, đi vào đại điện.

- Két!

Đóng cửa lại, Nhiếp Thanh Thanh điều tức lần cuối cùng.

- Tốt rồi, lão Nhiếp đã vào Võ Thần cảnh, tiếp đó, có thể đúng giờ tham gia hoạt động siêu cấp nữ tiên! Đến lúc đó Ác Hoàng sẽ phối hợp chúng ta, mọi người cần phải diễn tốt!

Vương Khả thở sâu trịnh trọng nói.

Mười ngày sau, sản nghiệp viên Thần Vương số 2!

Khác với sản nghiệp viên Thần Vương số 1, sản nghiệp viên Thần Vương số 1 lúc trước không có tuyên truyền đã bắt đầu khai trương, mà sản nghiệp viên Thần Vương số 2 đã tuyên truyền suốt một tháng, hiện tại người ta tấp nập!

Hổ Hoàng ở trong phòng khách sạn suối nước nóng.

Hổ Hoàng biến thành hình người nam tử khôi ngô, dõi mắt nhìn một cái nhân viên công ty Thần Vương.

- Làm gì? Làm gì? Lại muốn tăng giá? Công ty Thần Vương các ngươi không giữ chữ tín sao? Chẳng lẽ cái phòng này dùng bảo vật chế tạo sao? Mười vạn cân linh thạch một đêm? Con mẹ nó còn phải một lần duy nhất đóng tiền phòng mười ngày cho các ngươi, con mẹ nó ba ngày tăng giá hai lần, tăng tới ba mươi vạn cân linh thạch một đêm, năm mươi vạn cân linh thạch một đêm, hiện tại, mẹ nó lại nói cho ta biết bao nhiêu cân linh thạch một đêm?

Hổ Hoàng trợn mắt mắng.

Tên nhân viên vẻ mặt đau khổ:

- Vị đại gia này, nếu không, ngươi đi ra bên ngoài thuê đi, Hồng Liên Thánh Sứ đảo, có rất nhiều khách sạn, nơi đó giá cả không cao!

- Đánh rắm, Lão Tử liền muốn ở nơi này! Cho rằng ta không trả tiền sao?

Hổ Hoàng trợn mắt nói.

- Thế nhưng mà, chúng ta nơi này cần giao hai trăm vạn cân linh thạch một ngày, ta thấy vẫn thôi đi?

Nhân viên cười khổ nói.

- Hai trăm vạn cân linh thạch, chỉ ở một đêm? Công ty Thần Vương các ngươi lòng đen tối thành giòi?

Hổ Hoàng trợn mắt mắng.

Mẹ nó, cho dù là Võ Thần cảnh đỉnh phong, Hổ Hoàng cũng chưa bao giờ xa xỉ như vậy.

- Hôm nay, sản nghiệp viên Thần Vương số 2 khai trương, đến đều là đại nhân vật có mặt mũi, bọn họ đều nguyện ý dùng nhiều tiền ở nhà khách, gian phòng kia của ngươi, tầm mắt còn phi thường tốt, thật nhiều người muốn thuê, chẳng phải ngài ban đầu không có thuê tiếp sao? Đã đến giờ, người khác có thể thuê, nếu không, coi như hết, đại gia, ngài đi khách sạn khác ở một lần, đem nơi này dọn ra, làm sao? Hai trăm vạn cân linh thạch, dù sao không phải là số lượng nhỏ!

Nhân nhân viên khuyên nhủ.

Bộ mặt Hổ Hoàng co quắp một trận, mẹ nó, bảo ta đổi gian phòng, cho đại nhân vật khác vào ở? Ta ở không nổi sao? Đây là xem thường ta?

- Hai trăm vạn cân linh thạch, ai nói ta không ra nổi? Cho ngươi!

Cút ngay cho ta!

Hổ Hoàng trợn mắt mắng.

Tên nhân viên tiếp nhận vòng tay trữ vật, sửng sốt hồi lâu.

- Bành!

Hổ Hoàng đóng cửa lại, tiếp theo lần thứ hai hóa thành hình thái mãnh hổ.

- Vương Khả, thật con mẹ nó không phải thứ gì, tâm đã đen thành giòi, hai trăm vạn cân linh thạch một đêm? Con mẹ nó, đã đủ xây mười toà khách sạn này, Mẹ kiếp! Hôm nay không giết chết ngươi, ta sẽ không gọi là Hổ Hoàng!

Hổ Hoàng hận nghiến răng.

Sản nghiệp viên Thần Vương số 2, cao ốc Thần Vương, văn phòng Vương Khả!

Vương Khả, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, Tử Bất Phàm, tất cả đều tụ tập ở đây, còn có một con sâu róm to lớn, Hàn Băng Thần Trùng Vương đã biến nhỏ rất nhiều.

Hàn Băng Thần Trùng Vương cao như một người, nằm trên ghế cho Vương Khả xoa bóp, hưởng thụ xoa bóp, quanh thân toả ra hàn khí. Cũng may có Nhiếp Thanh Thanh ở bên, Nhiếp Thanh Thanh thi pháp, đem hàn khí Hàn Băng Thần Trùng Vương thả ra thu thập lại, cũng từ từ đắp một núi “Tiên nhân băng nho nhỏ.

Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y ngồi uống trà nhìn Vương Khả.

Vương Khả giương mắt nhìn nhân viên công ty Thần Vương.

- Ngươi nói cái gì?

Sắc mặt Vương Khả khó coi nói.

- Lão bản, ta đi thúc dục, người khách nhân kia không chịu đi, ta đã nói, hai trăm vạn cân linh thạch một đêm, hắn vẫn đáp ứng, ngươi xem, đây là tiền của hắn!

Sắc mặt nhân viên khó coi nói.

- Thứ đồ chơi gì? Hắn bị bệnh tâm thần sao? Hai trăm vạn cân linh thạch một đêm, hắn còn muốn ở? Việc của ta sắp bắt đầu, hắn chơi trò gì thế?

Vương Khả trợn mắt buồn bực nói.

- Chúng ta cũng không biết, dựa theo ông chủ yêu cầu, khách sạn suối nước nóng, không thể để cho người đáng nghi bên trong kịp chuẩn bị, cho nên vẫn mở cửa làm ăn, mười vạn cân linh thạch một đêm chính là vì dọa lùi khách nhân bên trong, để cho người ta biết khó mà lui, nhưng vẫn có người muốn ở, qua vài ngày sau, chúng ta dựa theo yêu cầu bắt đầu nâng giá xua đuổi người bên trong, đầu tiên là ba mươi vạn cân linh thạch một đêm, về sau là năm mươi vạn cân linh thạch một đêm, người dần dân đi hết, nhưng, chỉ có một người như vậy, giao ra hai trăm vạn cân linh thạch, mắt hắn không nháy cái nào, ta, ta cũng không thể khuyên được, lão bản, làm sao bây giờ?

Nhân viên lo lắng nói.

Vương Khả nhìn hai trăm vạn cân linh thạch trong tay, hắn mờ mịt:

- Hiện tại, tiền này, đều dễ kiếm lời như vậy sao? Hai trăm vạn cân linh thạch, chỉ ở một đêm, cũng có người nguyện ý? Mẹ nó!

Gặp quỷ sống!

- Lão bản, hắn không chịu đi, cần cưỡng chế khu trục không?