- Tử Trọng Sơn? Nhiếp Thanh Thanh kinh ngạc nói.
- Không, hắn không phải Tử Trọng Sơn, là phân thân của Tử Liên Thánh Sứ?
Chu Hồng Y cả kinh kêu lên.
- Chu Hồng Y? Ngươi cũng là Võ Thần cảnh? Các ngươi tu luyện thế nào lại nhanh như vậy?
Tử Trọng Sơn trợn mắt nói.
- Ca! Tam Túc Kim Ô ở nơi xa cả kinh kêu lên.
Tử Bất Phàm đang chiến đấu cũng nghe thấy giọng nói của Tử Trọng Sơn, kích động kêu khóc. Đây là Tử Trọng Sơn? Không, chỉ là thi thể Tử Trọng Sơn bị luyện chế thành phân thân của người khác mà thôi.
- OanhI - AI Thời điểm Tử Bất Phàm phân thần, bị Lôi Điểu to lớn đối diện trọng kích.
- Tử Bất Phàm, ngươi không cần quản chúng ta, ngươi nên tiêu diệt đối thủ, thân thể Tử Trọng Sơn bị Tử Liên Thánh Sứ luyện hoá, ta tới ứng phó, bắt lấy hắn!
Chu Hồng Y quát.
- Bắt ta? Các ngươi nằm mơ đi, nhất phẩm Tử Liên ra!
Lôi Điểu quát một tiếng.
Chỉ thấy, nhất phẩm Tử Liên bay ra khỏi miệng hắn, cũng sinh ra kết giới màu tím, vây khốn Tam Túc Kim Ô vào trong đó.
- Oanh!
Tam Túc Kim Ô bị nhốt, lập tức va chạm với kết giới.
- Đó là nhất phẩm Tử Liên, kết giới trời sinh, lấy tử lôi thiên kiếp hỏa làm cơ sở, cho dù là Võ Thần cảnh trung giai cũng không thể chạy ra, Tử Bất Phàm, nếu không, ngươi và ca ca ngươi cùng làm khôi lỗi phân thân của ta đi!
Lôi Điểu cười to nói.
- Nam Minh Ly Hỏa!
Tam Túc Kim Ô hét to một tiếng.
- Oanh!
Vô số hỏa diễm lam sắc bộc phát trong nháy mắt, bay thẳng về phía nhất phẩm Tử Liên hình thành tử lôi thiên kiếp hỏa, trong nháy mắt đánh kết giới một trận chấn động, lắc lư dữ dội.
- Câi gì?
Lôi Điểu cả kinh kêu lên.
- Nam mô a di đà phật!
Một tiếng phật hiệu vang lên, chỉ thấy, Tam Túc Kim Ô và Nam Minh Ly Hỏa hình thành một phật luân, trước phật luân là một pháp tướng Như Lai Phật Tổ kim quang lóa mắt xuất hiện.
Phật Tổ vừa ra, chắp tay trước ngực, nhẹ nhàng vung tay, trong nháy mắt, vô số hoả diễm lam sắc lao về phía kết giới.
- Oanh!
Trùng kích rất mạnh, lập tức xông huỷ kết giới nhất phẩm Tử Liên.
Như Lai Phật Tổ trợn mắt, xuất ra một chưởng tấn công Lôi Điểu.
- Đại Nhật Như Lai Thân Công? Làm sao có thể, ngươi luyện Đại Nhật Như Lai Thần Công, không phải tàn thứ phẩm sao? Không phải có vấn đề sao? Tại sao có thể bằng vào nó tấn thăng Võ Thần cảnh?
Lôi Điểu cả kinh kêu lên.
- Oanh] Như Lai Thần Chưởng đánh tới, Lôi Điểu trúng trọng kích bay ngược về phía sau.
Như Lai Phật Tổ không chần chờ, bước ra một bước, đuổi theo, lại tấn công lần nữa.
- Ẩm ầm!
Bầu trời đại chiến dữ dội.
Bên kia, quanh thân Chu Hồng Y toát ra vô số hắc khí, cốt hải lĩnh vực bao phủ bốn phía, trong cốt hải, một đầu hỏa diễm cự long bay thẳng về phía Tử Trọng Sơn đã biến thành lôi xà.
- Oanh!
Tuyết Ma Sơn rung động rất mạnh.
Tuyết Ma Sơn, động huyệt trong lòng đất!
Vương Khả bị dây thừng Tử Điện đạo võng kéo vào sâu trong lòng đất, bị một đám pháp bảo bao phủ chung quanh.
- Tê, a u, đây là địa phương nào, lạnh quá! Thứ đồ chơi gì thế này, ta bị quấn thành xác ướp?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Ẩm ầm!
Phía sau Vương Khả trúng trọng kích, nhưng, có một đám pháp bảo bao trùm, pháp bảo xuất hiện các loại quang mang, giống như phong tỏa không gian chung quanh.
Nhưng, việc này có thể làm khó Vương Khả sao?
- Hỏa đến!
Vương Khả quát lên một câu.
Lòng bàn tay xuất hiện trọc chân nguyên. Trọc chân nguyên bị nhen lửa, lòng bàn tay giống như hai cây súng phun lửa, nhanh chóng đốt cháy bốn phía.
- Ẩm ầm!
Trong nháy mắt, hoả diễm bao phủ chung quanh.
Vương Khả không sợ lửa, cho nên hắn không thèm quan tâm, lại thấy, những pháp bảo đang hòa tan nhanh chóng, từ từ lộ ra một lỗ thủng xuất hiện hàn khí rất lạnh.
- Rống!
Một tiếng hung thú rống to truyền đến, kèm theo một cỗ hàn khí cường đại, trong nháy mắt, đã đóng băng chung quanh Vương Khả, ngay cả hoả diễm vừa rồi cũng bị dập tắt.
- Đây là thứ gì? Ngay cả hỏa diễm của ta cũng có thể dập tắt?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Lại nhìn thấy, đó là một con quái thú to lớn, bỗng nhiên chui ra từ lỗ thủng, kèm theo cuồn cuộn hàn khí ập vào mặt Vương Khả.
Cái đầu kia rất xấu xí, trên mắt còn mọc ra hai đóa hoa sen, giống như hai cái bóng đèn.
- Rống!
Quái vật gầm lên giận dữ, hàn khí cuồn cuộn bao phủ Vương Khả thành sương trắng.
- Đây là Hàn Băng Thần Trùng Vương?
Vương Khả kinh ngạc nói.
Hàn Băng Thần Trùng Vương, miệng phun hàn khí có thể ngưng tụ tiên nhân băng, khó trách hoả diễm của mình cũng bị nó dập tắt.
- Rống!
Hàn Băng Thần Trùng Vương gầm nhẹ một tiếng, lập tức, vô số hàn khí bay về phía Vương Khả, hàn khí trong nháy mắt đã đông lạnh nát quần áo toàn thân Vương Khả.
- Làm gì? Là ngươi kéo ta tới? Không có khả năng, chẳng phải ngươi không biết tiếng người sao? Còn nữa, miệng ngươi quá thối, ngươi tức giận với ta làm gì? Con mẹ nó, cho rằng ta sợ ngươi? Ta chỉ không toàn lực thôi động hoả diễm mà thôi!
Vương Khả tức giận nói.
- Oanh!
Vương Khả lần thứ hai thôi động trọc chân nguyên, đại hỏa cuồn cuộn bay thẳng về phía Hàn Băng Thần Trùng Vương, muốn trùng kích rời đi, dù sao, một cái đầu quái vật xuất hiện trước mặt mình, không nói làm người ta sợ hãi, Vương Khả lại cảm thấy rất nguy hiểm.
- Rống!
Hàn Băng Thần Trùng Vương lập tức phun ra vô số hàn khí, giằng co với hoả diễm của Vương Khả.
- Ngươi muốn làm cái gì? Cùng ta băng hỏa trùng kích sao? Mẹ nó, ngươi nói với ta một câu đi! Có phải ngươi muốn giết ta hay không? Nếu muối giết ta, ta sẽ không khách khí với ngươi!
Vương Khả kêu to.
Thế nhưng mà, Hàn Băng Thần Trùng Vương cũng không xông lên phía trước, chỉ phun ra hàn khí giao thủ với hoả diễm của Vương Khả.
- Hàn khí này, nếu thời điểm ta sắp bị hoả táng quán chú thân, thật tốt biết bao nhiêu! Hiện tại có tác dụng gì? Ngươi nôn nhiều như vậy, có tác dụng gì?
Vương Khả trợn mắt nói.
Nhưng, Hàn Băng Thần Trùng Vương căn bản không để ý tới, tiếp tục phun hàn khí.
- Ngươi nghe hiểu ta nói gì không? Ngươi trả lời ta đi chứ? Đừng tưởng rằng trên ánh mắt có hai đoá Bạch Liên Hoa nhưbóng đèn thì ta sợ ngươi, mẹ nó, tin Đại Nhật Nguyên Thần của ta ăn ngươi hay không?