Bất Diệt Thần Vương

Chương 1720: Tam Tài Phong Đế Trận




Tử Liên Nhân Hoàng nôn nóng.

- Ngươi quên trước khi tới đây ta đã nói với ngươi những gì sao?

Hay Hắc Liên Nhân Hoàng không nói cho ngươi kết cục một khi làm càn ở chỗ này?

Ma Thập Tam tỏ ra dữ tợn nói.

Tử Liên Nhân Hoàng biến sắc mặt, Vạn Niên Cổ? Ngươi muốn dùng Vạn Niên Cổ để đối phó ta?

- Ma Thập Tam Ma Thần, không phải ta cố ý muốn gây sự, nhưng Nhị Phẩm Tử Liên đã bị Hắc Liên Thánh Sứ dung hợp, chúng ta phải làm sao bây giờ? Phần thánh chỉ tín hàm này của Vương Khả, quá rõ ràng là sau khi dung hợp mới có thể lạc ấn, mà muốn dung hợp cùng Nhị Phẩm Tử Liên, dùng tu vi Võ Thần cảnh là không làm được, trừ phi có người thuộc đăng Tiên cảnh ra tay, bằng không không có khả năng! Cho nên chuyện này...

Tử Liên Nhân Hoàng giận dữ trình bày.

Điều này quá rõ, là Ác Hoàng giúp Hắc Liên Thánh Sứ dung hợp Nhị Phẩm Tử Liên, là bọn họ hợp nhau lại lừa ta!

- Đủ rồi!

Ma Thập Tam chợt quát lớn, khiến Tử Liên Nhân Hoàng ngây ra.

Ma Thập Tam thở dài, nói:

- Trước không nói có phải Hắc Liên Thánh Sứ đã dung hợp với Nhị Phẩm Tử Liên hay không, cho dù như thế thật thì sao chứ?

Nếu ngươi có năng lực, bắt Hắc Liên Thánh Sứ về, sau đó triệt tiêu ý thức của nàng ta, như vậy không phải Nhị Phẩm Tử Liên lại trở về rồi sao?

- Nhưng mà...

Tử Liên Nhân Hoàng vẫn nông nóng.

- Không có nhưng nhị gì hết, Nhị Phẩm Tử Liên là do ngươi đánh mất, ngươi ở chỗ này la lối khóc lóc làm gì?

Ma Thập Tam lạnh lùng nói.

Sắc mặt Tử Liên Nhân Hoàng cực kỳ khó coi, hắn siết chặt nắm đấm, hung hãn nhìn Vương Khả cách đó không xa.

Vương Khả cũng kinh ngạc nhìn Ma Thập Tam, tình huống gì đây? Từ khi nào Ma Thập Tam trở nên khí phách thế này? Tử Liên Nhân Hoàng cũng không dám làm càn trước mặt hắn?

Chẳng lẽ trước kia ta nhìn lầm hắn rồi?

Ma Thập Tam thở dài, quay đầu nhìn về phía Ác Hoàng:

- Hoàng Thượng, hẳn là ngài hiểu rõ tầm quan trọng của Nhị Phẩm Tử Liên, thần thấy thần thái Hoàng Thượng rất tự nhiên, hẳn là mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay Hoàng Thượng, vậy thần an tâm rồi.

- Ồ?

Ác Hoàng híp mắt nhìn về phía Ma Thập Tam..

- Hoàng Thượng, phương bắc truyền đến tin tức, thần liên tiếp thượng ba đạo tấu chương, không biết Hoàng Thượng đã phê duyệt chưa?

Ma Thập Tam cung kính nói.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Đại Thiện hoàng triều, Thiện Hoàng cậy mạnh, bí mật hội đàm với một đám Nhân Hoàng, Chiến Thần, dự định cường thế mở ra phong ấn của Thập Vạn Đại Sơn, không biết Ác Hoàng dự định đối phó chuyện này thế nào?

Ma Thập Tam cung kính nói.

Ác Hoàng hỏi lại Ma Thập Tam:

- Trẫm vẫn chưa xem tấu chương của ngươi, ngươi nói đám người Thiện Hoàng muốn mở phong ấn ở Thập Vạn Đại Sơn ra?

- Vâng, lúc ấy Vương Khả cũng có mặt ở đó, hắn chưa nói gì sao?

Ma Thập Tam nhìn sang Vương Khả.

Vương Khả lại là sửng sốt, Thiện Hoàng bí mật mở hội nghị, sao ngươi biết được? Chẳng lẽ lúc ấy có gian tế? Còn nữa, ngươi kéo chuyện này tới trên người ta làm gì?

Ác Hoàng nhìn về phía Vương Khả.

Vương Khả cứng mặt, lập tức mở miệng nói:

- Hoàng Thượng, quả thực Thiện Hoàng có mở hội nghị bí mật, nhưng cuối cùng đã tan rã trong không vui, cũng chẳng có gì ghê gớm cả, mà ta cũng không rõ ràng tình huống cho lắm, cái loại hội nghị như thế thì ta đâu xem là chuyện lớn gì? Chẳng lẽ rất quan trọng ư?

- Hắn thật sự muốn mở ra phong ấn ở Thập Vạn Đại Sơn?

Ánh mắt Ác Hoàng trở nên lạnh lẽo.

Ma Thập Tam lên tiếng:

- Xem ra Vương Khả không bẩm báo chuyện này với Hoàng Thượng, đương nhiên, ắt hẳn Vương Khả không rõ tầm quan trọng của chuyện này.

Ác Hoàng lạnh lùng nhìn Vương Khả.

- Hoàng Thượng, ta thật không biết việc này quan trọng đến mức nào, nếu Ma Thập Tam đã sớm có được tin tức, biết rõ Hoàng Thượng trăm công ngàn việc, vô cùng bận rộn, lại chỉ gởi lên có ba đạo tấu chương, quá rõ là hắn cũng không coi trọng chuyện này!

Vương Khả tức thì lẹo lưỡi tố cáo.

- Vương Khả, ngươi nói cái gì?

Ma Thập Tam trừng mắt nói.

- Nếu ngươi cảm thấy sự tình quan trọng thì gửi tấu chương gì chứ? Sao không giống như hôm nay, giáp mặt bẩm báo với Hoàng Thượng đi? Gởi nhiều tấu chương như vậy để làm gì? Ngươi biết rõ Hoàng Thượng không có thời gian, còn cố ý làm thế, không phải cố ý kéo dài thời gian thì là cái gì? Là ngươi không coi trọng thì có!

Vương Khả la lên.

Ma Thập Tam sa sầm mặt mày, rất muốn nói ngươi câm mẹ đi, ngươi cho rằng Ác Hoàng dễ gặp vậy ư?

- Thiện Hoàng nói như thế nào?

Ác Hoàng trầm giọng hỏi.

- Thiện Hoàng nói, sau khi mở ra phong ấn, hắn phụ trách đối phó chủ thượng!

Ma Thập Tam cung kính trả lời.

- Hắn? Hừi Ác Hoàng khinh thường hừ lạnh.

- Thiện Hoàng đã đăng Tiên cảnh, nhưng chủ thượng đã là Tiên Nhân, hiển nhiên, Thiện Hoàng chỉ đang khoác lác mà thôi, mục đích của hắn hẳn là phá hỏng phong ấn.

Ma Thập Tam trịnh trọng nói.

- Phá hỏng phong ấn với mở ra phong ấn không phải đều giống nhau sao?

Vương Khả một bên hiếu kỳ nói.

Ma Thập Tam không thèm để ý Vương Khả, chỉ nhìn lên Ác Hoàng.

- Hoàng Thượng, ngươi khác có thể không rõ ràng, nhưng chúng ta thì rõ ràng nhất! Trận chiến một ngàn năm trước ấy, ai là đối thủ của chủ thượng? Thiên Đạo ban cho chủ thượng “Đại Đế vị”, chủ tượng là duy ngã độc tôn ở Trung Thần Châu, nếu không phải tam đại Thần Châu khác nhúng tay, Ma Đạo ta đã thống nhất Trung Thần Châu từ sớm! Tam đại Thần Châu phái đến một đám tuyệt thế cường giả, cuối cùng không phải đều bại cả ư?

Phật Môn, Đạo Môn, Chiến Thần Điện, ai là địch thủ? Cũng chính trong trận chiến cuối cùng kia, bọn họ mang đến tam kiện tuyệt thế chi bảo, hình thành một Tam Tài Phong Đế Trận, rốt cuộc mới vây khốn được chủ thượng.

Ma Thập Tam thở dài nói.

- Tam Tài Phong Đế Trận.

Ánh mắt Ác Hoàng trở nên hung ác.

- Đạo Môn mang đến Ác Thần kiếm, Chiến Thần Điện mang đến Thiện Thần kiếm, Phật Môn mang đến Cửu Phẩm Kim Liên, tam đại tuyệt thế chi bảo toàn lực thao túng tam đại đăng Tiên cảnh, hình thành thần uy của từng người, bố trí ra Tam Tài Phong Đế Trận, dù vậy tam đại đăng Tiên cảnh cũng phải cùng bị nhốt chung với nhau, bọn họ chịu trách nhiệm phát huy sức mạnh của tam đại chí bảo này!