- Oanh!
Thời điểm Quỷ Đế đụng vào Quỷ Thần Kiếm, trong nháy mắt thân hình băng tán, giống như tỉnh thần ý chí tiến vào Quỷ Thần Kiếm, nhưng, thân thể sương mù triệt để tán đi.
- Ngang! Ngang!...
Quần long gào thét, trong nháy mắt bay thẳng về phía U Nguyệt.
- U Nguyệt cẩn thận!
Vương Khả kêu lên.
U Nguyệt lập tức há miệng, nuốt Quỷ Thần Kiếm vào trong miệng.
Ngang!
Quần long gào thét, trong nháy mắt bay thẳng vào thân thể U Năm trăm đầu long mạch, giống như sông lớn hội tụ, lao nhanh vào người U Nguyệt, lực lượng cuồng bạo, Vương Khả nhìn đã cảm thấy choáng váng.
Đây là chuyện tốt?
- Oanh!
Năm trăm long mạch lập tức tiến vào thể nội U Nguyệt, U Nguyệt khoanh chân nhập định, quanh thân toả ra ngàn vạn tử quang, một cỗ khí tức to lớn đánh Vương Khả lui về phía sau!
Hoàng Tuyền hải chung quanh cũng tan đi nhanh chóng.
- Bà ngoại? Ngươi vẫn còn ở đây không?
Vương Khả kêu lên.
Nhưng, hiện tại trừ bỏ U Nguyệt ngồi xếp bằng, quanh thân tử quang ngập trời, lại không có thanh âm, Quỷ Đế giống như triệt để tan thành mây khói.
Sắc mặt Vương Khả vô cùng khó coi:
- Bà ngoại, ngươi chờ một chút tiêu tán, ta vừa rồi không nhớ ra được, ngươi không thể lúc này để U Nguyệt bế quan nhập định, thời điểm hiện tại không đúng, trên người nàng có Tử La Thiên Y, ta không mang theo nàng được!
Thế nhưng mà, bốn phía im ắng, căn bản không có Quỷ Đế đáp lại.
Vương Khả gãi đầu một cái, việc hôm nay, ta phải làm sao bây giờ?
Thời điểm U Nguyệt tỉnh dậy, ta có thể cầm tay nhỏ, hôn miệng nhỏ, nhưng nhập định thì không nhất định.
Vương Khả nhìn U Nguyệt, thở sâu:
- Tử La Tiên Y, ngươi cũng thấy đấy, U Nguyệt nhập định, ta muốn mang theo U Nguyệt đi địa phương an toàn, ngươi và U Nguyệt lần trước hôn mê cũng như vậy, đừng phòng bị ta!
Vừa nói, Vương Khả muốn cầm tay U Nguyệt.
- Oanh!
Tử La Tiên Y lập tức bộc phát ra số lớn tử quang, giống như một kết giới, đụng Vương Khả bay ra ngoài.
Vương Khả bay đi, sắc mặt vô cùng khó coi.
Cái này mẹ nó, hiện tại làm cái gì? Quỷ Đế, ngươi đang lừa ta sao?
- Bành!
Vương Khả rơi xuống, cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện hai thân ảnh, hai thân ảnh từ trên trời giáng xuống lập tức nhìn bốn phía.
- Vương Khả, nơi này xảy ra chuyện gì?
Tiếng la lớn vang lên.
- A Bính? Ách, còn có hoàng thượng? Ngươi cũng tới?
Ánh mắt Vương Khả đột nhiên sáng lên.
Lại là Thiện Hoàng và Khương Bính đã tới.
- Xảy ra chuyện gì? Đều tại ta, ta quên U Nguyệt nhắc nhở với ta, phụ thân, U Nguyệt có sao không?
Khương Bính lo lắng nói.
Thiện Hoàng nghiêm túc nhìn chung quanh, ngẩng đầu nhìn trời, lại nhìn dấu vết hủy diệt chung quanh, toàn bộ Âm Sơn, đều bị đánh nát hơn phân nửa, có thể thấy được chiến đấu kịch liệt trước đó.
- A Bính, U Nguyệt không phải lưu tin cho ngươi, ngươi không kêu được Thiện Hoàng, cũng có thể gọi Hoàng Nguyệt Nga Chiến Thần, ngươi biết chúng ta lần này nguy hiểm bao nhiêu không?
Vương Khả trợn mắt nói.
Khương Bính hơi đắng chát:
- Phụ hoàng ban cho ta một số lớn tiên thiên công đức, giúp ta trùng kích Võ Thần cảnh, ta lúc ấy đang độ kiếp trùng kích Võ Thần cảnh, chờ độ xong Võ Thần kiếp, mới nhớ U Nguyệt bàn giao cho ta, ta...
- Ngươi đã là Võ Thần cảnh?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Đúng vậy!
Khương Bính gật đầu một cái.
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Khương Bính, có ba ba tốt, thật tốt, con mẹ nó Võ Thần cảnh nói độ liền độ?
- Hô!
Vào thời khắc này, nơi xa có mấy đạo thân ảnh bay về nơi này, lại tới dò xét Âm Sơn trú quân, lúc trước chiến đấu quá mức khủng bố, không ai dám tới gần, hiện tại nhìn thấy chiến đấu lắng lại, cho nên đến đây xem xét.
- Hoàng thượng?
Người tới lập tức cả kinh kêu lên.
- Bái kiến hoàng thượng!
Tướng sĩ Đại Thiện biên quan lập tức hạ bái.
- Vương Khả? Các ngươi ở nơi này? Ngươi không phải đi truy sát Tử Liên Thánh Sứ sao? Sao ngươi ở nơi này? Lúc trước nơi này xảy ra chuyện gì?
Đám người Mộ Dung Lão Cẩu cũng bay tới, kinh ngạc nói.
- Hoàng thượng!
Một đám người Chiến Thần Điện lập tức cung kính nói.
- Phong tỏa bốn phía, bất cứ kẻ nàocũng không được đến gần!
Thiện Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
Mộ Dung Lão Cẩu ứng tiếng nói.
- Vâng!
Một đám Âm Sơn trú quân cũng nhanh chóng bao vây nơi chung quanh.
Thiện Hoàng đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vương Khả, thần sắc phức tạp:
- Làm sao, là việc của ngươi?
- Ách, hoàng thượng, ta cũng vô tội, không liên quan đến ta!
Vương Khả lập tức khoát tay áo nói.
- HừI Thiện Hoàng hừ lạnh một tiếng.
- Đương nhiên chuyện không liên quan tới ngươi, khí tức thiên đạo quanh quẩn bốn phía, thiên đạo chỉ nhãn vừa mới xuất hiện?
Nếu là chuyện của ngươi, ngươi đã sớm hoá thành tro bụi!
Thiện Hoàng trợn mắt nói.
- Ách!
Sắc mặt Vương Khả vô cùng cổ quái.
- Vừa rồi nơi này xảy ra chuyện gì?
Thiện Hoàng nhìn chằm chằm Vương Khả nói.
- Ách, hôm nay ta và U Nguyệt thiết kế, phục sát Tử Liên Thánh Sứ, Hổ Hoàng và Tử Liên Nhân Hoàng!
Vương Khả nhớ lại nói.
- Chỉ hai các ngươi? Phục sát ba người bọn chúng? Các ngươi muốn chết hay sao?
Thiện Hoàng trợn mắt nói.
- Ách, không phải sao, còn có hoàng thượng ngài nha, chúng ta chỉ ngăn chặn bọn họ là được, lúc đầu kế hoạch của chúng ta, hoàng thượng vừa đến, tất cả si mị võng lượng đều bị giải quyết.
Vương Khả nói nịnh.
Thiện Hoàng mặt đen lại nhìn về phía Vương Khả, trẫm là tay chân của ngươi sao? Còn dám sai sử trẫm?
- Ách, về sau, Tử Liên Thánh Sứ bệnh tâm thần, bị ta và U Nguyệt giết một cái phân thân của hắn, bỗng nhiên giúp ta châm ngòi Hổ Hoàng và Tử Liên Nhân Hoàng! Dẫn đến Tử Liên Nhân Hoàng và Hổ Hoàng liều mạng tranh đấu ở Âm Sơn, đánh thiên hôn địa ám!
Vương Khả nhớ lại nói.
- Các ngươi giết phân thân của Tử Liên Thánh Sứ, Tử Liên Thánh Sứ ngược lại giúp các ngươi?
Khương Bính trừng mắt không tin nói.
- Cho nên nói, Tử Liên Thánh Sứ người này bị bệnh tâm thần!
Việc này ta cũng không giải thích được, đám người Mộ Dung Lão Cẩu nhất định sẽ viết báo cáo nhanh cho Chiến Thần Điện, đến lúc đó các ngươi xem là được rồi, sự thật chính là như vậy!
Vương Khả nói ra.
Thiện Hoàng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả:
- Ngươi nói tiếp!