- Vương Khả, nguyên thần của ngươi sẽ không bị nổ chết chứ?
U Nguyệt lo lắng nói.
- Sẽ không, là phân thân nguyên thần của Tử Liên Nhân Hoàng nổ! Đại Nhật Nguyên Thần của ta còn chịu đựng được! Còn có một bút công đức? Tại sao chỉ có một chút như vậy?
Vương Khả nhíu mày nói ra.
- Ông ong ong!
Chỉ thấy, Đại Nhật Nguyên Thần không ngừng phục hồi như cũ, cuối cùng, co nhỏ lại thành hình tròn, nhưng, cặp mắt bỗng nhiên mở to, lộ ra vẻ mặt 'Kinh ngạc đến ngây người.
- Đây là?
Vương Khả biến sắc.
Vương Khả lấy tay xuất ra một chiêu, trong miệng Đại Nhật Nguyên Thần phun ra một đóa nhị phẩm Tử Liên rách rưới.
Đây không phải mấu chốt, mấu chốt là Đại Nhật Nguyên Thần không thích hợp, giống như đang run rẩy, Vương Khả nhanh chóng thu nhập vào thể nội.
Trong nháy mắt Đại Nhật Nguyên Thần trở về thân thể Vương Khả.
- Oanh!
Bên ngoài thân Vương Khả có một đạo khí lưu to lớn toả ra bốn phương tám hướng.
- Nguyên Thần cảnh đệ nhị trọng?
Ú Nguyệt kinh ngạc nói.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ. phân thân nguyên thần Tử Liên Nhân Hoàng tự bạo năng lượng, bị Đại Nhật Nguyên Thần hấp thu luyện hóa toàn bộ, hóa thành lực lượng giúp ta đột phá?
Nguyên Thần cảnh đệ nhị trọng? Ta không cần!
- Tại sao, tại sao lại đột phá? Phải làm sao mới ổn đây!
Vương Khả không muốn sống nữa.
Vương Khả há miệng, phun ra một bút công đức tru ma, dùng nhất phẩm hồng liên của bản thân cẩn thận đựng vào, đây là công đức tru ma phân thân nguyên thần của Tử Liên Nhân Hoàng hủy diệt hình thành!
Cẩn thận thu hồi nhị phẩm Tử Liên rách rưới, Vương Khả hiện tại không cao hứng nổi, bởi vì tu vi lại đột phá.
Nguyên Thần cảnh đệ nhị trọng? Đại Nhật Nguyên Thần biến thành màu vàng sáng! Biểu thị ly hỏa hóa tiến hơn một bước!
Lần trước đột phá, dùng một nửa công đức của Thi Quỷ hoàng triều, lần sau phải dùng bao nhiêu, ta căn bản không kịp thu thập! Ta không muốn đề cao tu vil - Vương Khả, tại sao sắc mặt ngươi khó coi như vậy?
U Nguyệt lo lắng nói.
- Ta, ta không sao!
Vương Khả vẻ mặt đau khổ nói.
- Chính là biểu tình này, tại sao còn không có việc gì? Ngươi phải nói với ta! U Nguyệt lo lắng nói.
Vương Khả:...
Vào lúc Vương Khả muốn giải thích, đột nhiên Hoàng Tuyền Thủy bốn phía chìm vào lòng đất, bỗng nhiên tăng lên lần thứ hai.
- Hoa lạp lạp lạp!
Vô số Hoàng Tuyền Thủy lăng không bay lên, Vương Khả đột nhiên biến sắc:
- Không đúng, Ủ Nguyệt, đi mau!
- Oanh!
Vô số Hoàng Tuyền Thủy biến thành một vùng biển mênh mông, phong bế đường đi của Vương Khả và U Nguyệt, lúc hai người bay trên trời, cũng bị Hoàng Tuyền Thủy bao trùm.
- Đây là?
Ú Nguyệt kinh ngạc nói.
- Trái tim, Minh Vương chỉ tâm? Vừa rồi, không phải bị thiên đạo chi nhãn hủy diệt rồi sao?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Lại nhìn thấy, cách đó không xa xuất hiện một trái tỉm như có như không, chính là Minh Vương chỉ tâm, đồng thời, Minh Vương chỉ tâm rung động, năng lượng màu vàng cuồn cuộn hội tụ đến.
- Ngang!
- Ngang!
Một cỗ năng lượng màu vàng óng hội tụ, chậm rãi hóa thành năm trăm đầu đại địa long mạch, du tẩu tứ phương.
- Đây là đại địa long mạch? Là năm trăm đầu long mạch Minh Vương dùng ngưng tụ nguyên thần trăm trượng? Không phải vừa mới bị Minh Vương khác trảm sát, toàn bộ băng tán rồi sao? Làm sao...
Ú Nguyệt kinh ngạc nói.
- Không có chết? Nàng còn chưa chết? Thiên đạo không có giết chết nàng?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Ta đã chết, chỉ là lưu một phần tàn niệm, không thể tụ lại bao lâu!
Một giọng nói khổ sở vang lên.
- Cái gì?
Vương Khả lập tức bảo hộ U Nguyệt ở sau lưng.
Chỉ thấy, Minh Vương chỉ tâm như có như không chậm rãi biến hình, từ từ biến thành bộ dáng nữ tử, dáng dấp giống như nữ tử khôi lỗi của thiên đạo chỉ nhãn, chỉ là nữ tử trước mắt giống như sương mù, tùy thời tản ra.
Nữ tử ngưng tụ, lại nhìn về phía U Nguyệt.
- Ngươi muốn làm gì?
Vương Khả đề phòng nói.
Trong ánh mắt nữ tử xuất hiện hiền lành:
- Ngươi là Thiến nhi... !
- Quỷ Thiến Thiến, là ta mẹ! Ta là Quỷ U Nguyệt!
Ú Nguyệt nói ra.
- A, ha ha ha, vậy thì đúng rồi! Vậy thì đúng rồi! Tiểu gia hỏa, ta là bà ngoại của ngươi!
Trên mặt nữ tử lộ ra một cỗ hiền lành.
- Bà, bà ngoại?
Ánh mắt U Nguyệt phức tạp nói.
- Khó trách Quỷ Thần Kiếm, ngươi có thể mở ra, khó trách Quỷ Thần Kiếm có thể nhận ngươi làm chủ nhân, vậy thì đúng rồi!
Nữ tử khẽ cười nói.
U Nguyệt giơ lên Quỷ Thần Kiếm, thần sắc phức tạp.
- Quỷ Thần Kiếm, ban đầu là phong ấn nó, chỉ có huyết mạch Quỷ gia mới có thể khai phong, Hổ Hoàng cố gắng nhiều năm, kỳ thật chỉ là một chuyện cười, theo đạo lý, chỉ có mẫu thân ngươi có thể! Ngươi cũng có thể khai phong, ta còn đang nghi hoặc vì sao, thì ra là cháu ngoại của ta, tiểu ngoại tôn, ngươi thật là tài!
Nữ tử vừa cười vừa nói.
- Chỉ có huyết mạch Quỷ nhà mới có thể khai phong Quỷ Thần Kiếm?
U Nguyệt hiếu kỳ nói.
Nụ cười của nữ tử chậm từ từ biến thành đắng chát:
- Đúng vậy, chỉ có huyết mạch Quỷ gia mới có thể, Quỷ gia?
Bởi vì ta nghịch thiên mà đi, bị thiên đạo tru sát, một tên cũng không để lại, một tên cũng không để lại, thiên đạo diệt Quỷ gia chúng ta! Quỷ gia bị diệt...
- Thiên đạo diệt huyết mạch Quỷ gia?
U Nguyệt và mẫu thân nàng là chuyện gì?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Thiến nhi có thể còn sống, là bởi vì phụ thân của nàng! Phụ thân nàng là Thi Đế! Thi Đế như chó thần phục hiệu trung với thiên đạo, là con chó số một của thiên đạo, thiên đạo mới thả Thiến nhi! Cũng là huyết mạch duy nhất của Quỷ gia!
Nữ tử siết quả đấm, giọng căm hận nói.
- Ý của ngài là, ngoại công của U Nguyệt là Thi Đế, mà ngài là Quỷ Đế? Khó trách, khó trách nhạc phụ nhạc mẫu của ta mở ra hoàng triều gọi là Thi Quỷ hoàng triều, là dùng tục danh phụ mẫu đặt cho? Thi Đế là trượng phu của ngài?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Trượng phu? Ha ha ha, năm đó hắn muốn làm con chó của Thiên Đạo, ta và hắn đã ân đoạn nghĩa tuyệt! Ta hận không thể chém hắn thành muôn mảnh!
Trong mắt nữ tử đỏ bừng phẫn hận nói.
Vương Khả và U Nguyệt lập tức không biết nói làm sao, nói như thế nào thì Thi Đế cũng là ngoại công của U Nguyệt, ngươi là bà ngoại? Thù hận của các ngươi, tiểu bối chúng ta sao dám nói lung tung?