Bất Diệt Thần Vương

Chương 17: Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm (1)




Phụ trách: Vô Tà Team

Một đệ tử Nhiếp gia không có mắt khổ sở nói.

- Mẹ nó!

Nhiếp Thiên Bá bực mình nói.

- Hừ, Vương Khả ở Chu Tiên Trấn không có sản nghiệp khác sao? Không có đệ tử Vương gia khác sao? Phong tỏa Chu Tiên Trấn cho ta, chỉ được phép vào, không cho phép ra, lục soát cho ta! Tất cả cửa hàng, tất cả sản nghiệp, đệ tử Vương gia, tiểu nhị, chưởng quỹ của Vương Khả, chỉ cần là người có liên quan tới Vương Khả, toàn bộ chộp tới, đi, bắt tới hết cho ta!

Nhiếp Thiên Bá nghiêm giọng nói.

- Vâng!

Đám đệ tử Nhiếp gia nhao nhao xông ra địa đạo.

Đệ nhất thế gia của Chu Tiên Trấn cũng không phải nói chơi, mà là thực lực chân chính, toàn bộ Chu Tiên Trấn đều bị bọn hắn khống chế.

Cũng không lâu lắm, đệ tử Nhiếp gia trở lại Vương gia đại trạch.

- Gia chủ, chúng ta đã tìm, nhưng không thấy, tiểu nhị, chưởng quỹ và đệ tử Vương gia, giống như trong vòng một đêm bốc hơi, hơn nữa đồ trong cửa hàng đều bị dời sạch, ngay cả giấy vệ sinh cũng không chừa, dưới các cửa hàng cũng có địa đạo, đây là Vương Khả hắn mưu đồ rất lâu rồi!

Một đệ tử Nhiếp gia khóc than nói.

- Không chỉ giấy vệ sinh, tiệm quan tài dưới cờ của Vương Khả, tất cả quan tài, tiền giấy, áo liệm cũng được dời sạch, hắn, hắn đây là nghèo đến điên rồi sao? Một chút cũng không chừa lại!

- Gia chủ, chúng ta còn tra một lượt, tất cả sản nghiệp, cửa hàng của Vương Khả, kỳ thật đều là thuê, Vương Khả ở Chu Tiên Trấn căn bản không có mua bất kỳ sản nghiệp nào! Chúng ta tra không được!

- Con mẹ nó!

- Phốc!

Nhiếp Thiên Bá tức đến phun ra một ngụm máu tươi.

- Gia chủ, ngài không sao chứ!

Một đám đệ tử Nhiếp gia vội vàng tiến lên vịn Nhiếp Thiên Bá.

Nhiếp Thiên Bá mắt đầy tơ máu, hỏa khí công tâm, hung hăng lau vết máu ở khóe miệng.

- Vương Khả, ngươi là tiểu thất phu, đại hỗn đản, lão tử và ngươi thế bất lưỡng lập! Ra trấn lục soát, bọn họ nhiều người như vậy, chỉ một buổi tối sẽ chạy không xa, mục tiêu lớn như vậy, tìm được một cái là có thể tìm được Vương Khả, tìm, tìm, tìm, ra trấn, toàn bộ các ngươi ra trấn tìm cho ta! Tìm được thì phát tín hiệu, ta muốn phanh thây xé xác Vương Khả!

Nhiếp Thiên Bá quát.

- Vâng!

Đệ tử Nhiếp gia đồng thanh nói.

Sau đó vô số đệ tử Nhiếp gia nhanh chóng đi ra trấn lục soát.

Nhiếp Thiên Bá hỏa khí công tâm, cũng nổi giận đùng đùng trở về phủ.

Đợi tất cả mọi người rời đi, tu tiên giả trong Chu Tiên Trấn mới dám tới gần Vương gia đại trạch.

- Chậc chậc, thủ đoạn của Nhiếp gia chủ thật độc ác, Vương gia đại trạch lại bị lấy sạch?

- Hắn nghèo đến điên rồi sao? Dời sạch tất cả mọi thứ trong Vương gia đại trạch? Ngay cả giấy vệ sinh cũng không để lại?

- Chết không toàn thây a, Nhiếp gia chủ đây là cởi quần đánh rắm, cho rằng giấu đi thi thể của tất cả mọi người Vương gia, thì có thể che giấu được sự thật hắn diệt Vương gia sao?

- Nhiếp Thiên Bá giết sạch, cướp sạch còn chưa đủ, còn phái tử đệ ra trấn làm gì?

- Khẳng định là truy sát đệ tử Vương gia còn sót lại, quá độc ác!

- Chu Tiên Trấn thật đáng sợ, Nhiếp gia thật đáng sợ, cái Chu Tiên Trấn này, chúng ta còn có thể ở sao? Tiền mua sản phẩm tài chính của chúng ta, còn có thể lấy về được sao?

- Nhất định phải lấy về, đó là tiền mồ hôi nước mắt của ta, nếu Nhiếp gia không trả, ta liều mạng với bọn hắn!

...

Chu Tiên Trấn nghị luận ầm ĩ, giờ phút này Nhiếp gia bị thiệt lớn, cũng không có khả năng tuyên dương bốn phía, chỉ có thể nhanh chóng tìm kiếm Vương Khả.

Nhiếp Thiên Bá ngồi ở trong phủ, chờ ngoại giới truyền về tin tức tốt.

- Đệ tử, chưởng quỹ, tiểu nhị… của Vương gia, nhiều người như vậy, khẳng định chạy không nhanh, nhất định có thể tìm được, ta xem các ngươi chạy thế nào!

Nhiếp Thiên Bá hung ác nói.

Thế nhưng hơn nửa ngày sau, vẫn không có tin tức truyền về, Nhiếp Thiên Bá càng ngày càng phiền muộn.

Lúc này, một đệ tử Nhiếp gia hoảng sợ xông vào đại điện.

- Gia chủ, gia chủ!

Đệ tử Nhiếp gia kia kinh hoảng nói.

- Có tin tức của Vương Khả rồi?

Ánh mắt của Nhiếp Thiên Bá sáng lên.

- Không, không, bên ngoài Chu Tiên Trấn, có… có người Kim Ô Tông tới! Người Kim Ô Tông đến rồi, lần này là đệ tử của Kim Ô Tông thật! Cũng họ Trương!

Đệ tử Nhiếp gia kia lo lắng nói.

Đệ tử Kim Ô Tông? Trương thượng tiên?

Sắc mặt của Nhiếp Thiên Bá cứng đờ. Vừa mới bị Trương Chính Đạo lừa gạt còn rõ mồn một ở trước mắt, bây giờ lại tới một Trương thượng tiên? Ông trời, ngươi có ý gì? Muốn chơi chết ta ngươi mới vừa lòng đúng không?

Nhiếp Thiên Bá biến sắc:

- Ngươi đừng có nhìn nhầm!

- Không sai được, gia chủ, lúc trước không phải phái bốn người tiến về Kim Ô Tông báo tin sao? Đại ca của ta Nhiếp Phong, chính là một trong số đó. Trương thượng tiên này cầm ngọc bội của đại ca Nhiếp Phong đến, không thể sai được!

Đệ tử Nhiếp gia kia lo lắng nói.

- Nhiếp Phong không có trở về?

Nhiếp Thiên Bá cau mày nói.

- Trương thượng tiên nói, thời điểm Nhiếp Phong đến Kim Ô Tông, bị rắn độc cắn, tạm thời ở Kim Ô Tông chữa thương, Trương thượng tiên nhận được tin tức, tự mình đến đây tiếp thu U Nguyệt công chúa, còn nói chỉ cần xác định thân phận của U Nguyệt công chúa, năm danh ngạch tiến vào Kim Ô Tông, một cái cũng sẽ không thiếu, để gia chủ yên tâm!

Đệ tử Nhiếp gia kia lo lắng nói.

Nhiếp Thiên Bá lại đắng chát, mẹ nó, mình mới bị Trương thượng tiên giả lừa gạt, bây giờ đến một Trương thượng tiên thật? Ngươi tới sớm hai ngày thì tốt biết bao, hiện tại làm sao bây giờ?

- Gia chủ, làm sao bây giờ? Ta phái người dẫn hắn đi dạo khắp Chu Tiên Trấn, nhưng như vậy kéo không được bao lâu, gia chủ, ngài nhanh giải quyết đi!

Đệ tử Nhiếp gia kia lo lắng nói.

Trong lòng Nhiếp Thiên Bá càng khổ, giải quyết? Có thể giải quyết được gì? Ta sắp điên rồi đây này!

- Có bốn người đi Kim Ô Tông bẩm báo, Nhiếp gia ta là thoát không khỏi liên quan, đi mời Trương thượng tiên vào phủ, ta tự mình nhận tội với hắn!

Nhiếp Thiên Bá nhẫn nhịn bi phẫn nói.

- Vâng!

Ngoài Chu Tiên Trấn, trong một sơn động bí ẩn.