Bất Diệt Thần Vương

Chương 1695: Đại Nhật Nguyên thần sính hung uy




- Bình thường hay không do ta quyết định! Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý nói hay không?

Tử Liên Thánh Sứ trầm giọng hỏi.

- Nguyện ý thì như thế nào? Không nguyện ý thì như thế nào?

Nhưng mà, ngươi tất nhiên muốn như vậy, cũng được, chúng ta có thể chậm rãi tâm sự, ngươi chuẩn bị trả giá như thế nào để mua công pháp của ta?

Vương Khả nhìn về phía Tử Liên Thánh Sứ.

Tử Liên Thánh Sứ sững sờ, ngươi không phải vừa nói không nguyện ý cho sao? Hiện tại lại đồng ý bán?

- Không đúng, ngươi đang kéo dài thời gian? Ngươi chờ Thiện Hoàng đến đây!

Tử Liên Thánh Sứ biến sắc.

- Ngươi hiểu lầm, chúng ta thật có thể nói!

Vương Khả lập tức lắc đầu.

Vương Khả tự nhiên đang kéo dài thời gian, mẹ nó, Thiện Hoàng một lúc sau sẽ đến, ta đánh với ngươi làm gì? Một lúc nữa sẽ có người làm thay.

- Vương Khả, nhận lấy cái chết!

Tử Liên Thánh Sứ kêu to.

Trên người Tử Liên Thánh Sứ toát ra nguyên thần pháp tướng.

- Oanh!

Một cự điểu toàn thân có lôi điện giương cánh dài ba mươi trượng xuất hiện, vô số lôi quang bùng nổ, chiếu sáng thiên địa, đây chính là nguyên thần của Tử Liên Thánh Sứ, dung hợp với thân thể Tử Liên Thánh Sứ, hóa thành Lôi Điểu lớn ba mươi trượng, bộc phát ra lôi điện như thác nước lao về phía Vương Khả.

- Minh Vương ra!

U Nguyệt một tiếng kêu to.

- Oanh!

Nguyên thần U Nguyệt Minh Vương lần thứ hai đi ra, lần này không có thế một nước gia trì, chỉ lớn ba mươi trượng, cho dù chỉ cao ba mươi trượng cũng toả ra uy thế ngập trời.

Quỷ Thần Kiếm chém ra.

Quỷ Thần Kiếm ra, vô số cương thi, khô lâu từ lòng đất toát ra, địa ngục lĩnh vực mang theo uy lực kiếm đạo vô tận bay thẳng vào Lôi Điểu.

- Oanh!

Tiếng nổ mạnh vang vọng Âm Bắc Tiên trấn.

Lực lượng U Nguyệt quá khổng lồ, trong nháy mắt đã chém Lôi Điểu bay lên trời, trên cánh xuất hiện một vết nứt to lớn.

- Lệt Lôi Điểu rít lên một tiếng, lần thứ hai bay thẳng xuống.

- Tự tìm cái chết!

Minh Vương hừ lạnh một tiếng, lần thứ hai chém ra một kiếm trùng thiên.

- OanhI Trùng kích thật mạnh, hình thành một cơn bão táp quét sạch trên không Âm Bắc Tiên trấn.

- Bảo hộ bách tính!

Vương Khả nhìn về phía đám người Mộ Dung Lão Cầu.

Một đám chiến tướng không cần phải nói, tự nhiên ngăn cản sóng xung kích của Minh Vương và Lôi Điểu.

Mà vị trí Vương Khả, giống như không môn mở rộng. Trong lúc đó, từ nơi không xa xuất hiện một thân ảnh màu tím.

- Lôi xà bạo!

Thân ảnh màu tím kêu to.

- Oanh] Vô số lôi điện giống như từng đầu rắn độc, từ lòng bàn tay người kia bay ra ngoài, bay thẳng vào Vương Khả, trong nháy mắt, Vương Khả bị dìm ngập trong biển cả màu tím.

- Không tốt, là phân thân Tử Liên Thánh Sứ, Vương Khả, cẩn thận!

Ú Nguyệt cả kinh kêu lên.

U Nguyệt không nghĩ tới, còn có một phân thân Tử Liên Thánh Sứ, một hóa thành Lôi Điểu ngăn chặn bản thân, một cái khác lại bỗng nhiên đánh lén Vương Khả, vô số lôi điện vọt tới, Vương Khả phải gặp tai ương, cho dù là đám người Mộ Dung Lão Cẩu cũng không ngăn nổi.

Vào lúc này, đột nhiên, ngoài thân Vương Khả toát ra một cái bao màu vàng óng ánh.

Lại là Nguyên Thần Vương Khả Đại Nhật, một quả cầu lớn há miệng.

- Aôl Quả cầu há miệng ra, trong nháy mắt, nuốt xuống vô số lôi điện rắn, bao quát cả thân ảnh màu tím kia, trong nháy mắt, bị nuốt xuống toàn bộ.

- Oanh!

Sau một loạt đại chiến, Minh Vương và Lôi Điểu đều ngạc nhiên.

- Vương, Vương Khả? Đó là...

Minh Vương kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.

- Đó là đồ chơi gì? Vương Khả, là nguyên thần của ngươi sao? Ăn vô số lôi xà? Còn có phân thân Tử Liên Thánh Sứ, cũng ăn?

Mộ Dung Lão Cẩu cả kinh kêu lên.

Lôi Điểu trên bầu trời cũng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.

Tử Liên Thánh Sứ biết rõ công pháp Vương Khả quỷ dị, hận không thể chiếm thành của mình, nhưng mà, Tử Liên Thánh Sứ làm sao cũng không nghĩ đến, phân thân của mình lại bị nguyên thần Vương Khả nuốt.

Thứ này là đô chơi gì?

- Ngươi dùng là công pháp gì?

Lôi Điểu cả kinh kêu lên.

Vương Khả thao túng Đại Nhật Nguyên Thần, lại không để ý đến Lôi Điểu gào thét, bởi vì, Đại Nhật Nguyên Thần nuốt xuống lôi điện là tiêu hóa, nhưng, phân thân Tử Liên Thánh Sứ bên trong vẫn còn sống sót, đang giãy giụa.

Liên thấy, Đại Nhật Nguyên Thần vặn vẹo, một hồi là 'Mỉm cười, một hồi là 'Kinh ngạc đến ngây người, một hồi là 'Sinh khí, giống như đang biến hoá khôn cùng.

- Không thể nào, không thể nào, ngươi mới vào Nguyên Thần cảnh, làm sao có thể vây lấy phân thân của ta, mặc dù phân thân của ta yếu, mặc dù mới vào Võ Thần cảnh, nhưng, không có khả năng bị ngươi giam cầm!

Lôi Điểu tức giận nói.

- U Nguyệt, ngăn chặn hắn, ta không sao!

Vương Khả kêu lên.

- Tốt!

Minh Vương hét lớn một tiếng.

- Ầm ầm!

Minh Vương và Lôi Điểu chiến đấu lần thứ hai.

- Không, phân thân của ta cảm nhận được một cỗ hỏa diễm, là hỏa diễm đặc thù của ngươi? Là hoả diễm đốt cháy tất cả tại Thập Vạn Đại Sơn? TỐt cho một nguyên thần cổ quái, tốt cho một công pháp lợi hại, ngươi cho rằng, ngươi có thể chậm rãi luyện hóa ta? Cho dù ta từ bỏ phân thân, cũng không muốn để ngươi dễ chịu. Bạo!

Lôi Điểu gầm lên giận dữ.

- Vương Khả cẩn thận! Hắn muốn tự bạo phân thân trong miệng nguyên thần của ngươi, cẩn thận!

Minh Vương cả kinh kêu lên.

Nhưng, đã không kịp, chỉ thấy Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả run lên bần bật, giống như trong miệng nổ tung.

- Oanh] Tự bạo to lớn trùng kích, trong nháy mắt đã mở miệng Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả, một cỗ lôi hỏa tràn ra, trong nháy mắt bị Đại Nhật Nguyên Thần phun lên trời.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn sinh ra, Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả bị đánh bay vào mặt đất.

- Không có khả năng, nguyên thần của ngươi làm sao không có việc gì? Phân thân của ta tự bạo, không có nổ phá nguyên thần của ngươi? Nguyên thần của ngươi là cái gì?

Lôi Điểu cả kinh kêu lên.

Chỉ thấy, trong hố lớn, Đại Nhật Nguyên thần bỗng nhúc nhích thân thể, hiển nhiên trong mồm bạo tạc làm Đại Nhật Nguyên Thần không thoải mái.

Đại Nhật Nguyên Thần há miệng, phun ra bã vụn còn sót lại.

- Ọel Đại Nhật Nguyên Thần nôn mửa.

- Võ Thần cảnh tự bạo, nguyên thần của Vương Khả làm sao chịu đựng được? Việc này không phù hợp lẽ thường?

Mộ Dung Lão Cẩu kinh ngạc nói.