- Khả năng, không sai biệt lắm! Kẻ thù của hắn nhiều lắm, từ chính đạo đến ma đạo. Cừu gia khắp nơi, nhưng lại không ngừng điên cuồng tìm đường chết!
Thiện Hoàng:...
Bên cạnh Âm Sơn, Âm Bắc Tiên trấn!
Ngày xưa Vương Khả mang theo U Nguyệt ở lại nhà trấn trưởng một đoạn thời gian, lúc trước làm quen Hoàng trấn trưởng, cũng chính là Hoàng Thiên Phong Ma Thần.
Mặc dù Hoàng Thiên Phong rời đi, Âm Bắc Tiên trấn đã không có Hoàng trấn trưởng, nhưng, công ty Thần Vương vẫn tạo ra một cứ điểm quan trọng tại nơi này.
Người ở Âm Bắc Tiên trấn quá giang thuyền lớn siêu thị Thần Vương, lúc này mới hơn một năm, sản nghiệp vô cùng phát đạt, nguyên một đám kiếm lời đồng tiền lớn, cũng cực kỳ khách khí với nhân viên công ty Thần Vương, công ty Thần Vương muốn mổ trú điểm ở nơi này, tuyển người dân tiên trấn làm nhân viên, cũng làm cho Âm Bắc Tiên trấn càng ngày càng giàu có. Hiện tại, nơi đây ai dám nói xấu công ty Thần Vương một câu, sẽ bị người toàn trấn phỉ nhổ và truy sát.
Nơi đây, là nơi giao tiếp thiện ác giữa hai triều, càng là một cửa vào Thập Vạn Đại Sơn, vô số hàng hóa Công ty Thần Vương chất giữ từng đồng ở nơi đây, đồng dạng, cũng là Thần Vương phân phối một điểm tiếp tế, cực kỳ quan trọng.
Hiện tại, Vương Khả đang làm việc trong đại điện, nhìn đống phế tích bị lửa lớn thiêu đốt.
- Gia chủ, là tà ma, chúng ta tận mắt nhìn thấy, không biết tà ma ở đâu ra, bỗng nhiên đánh lén nhà kho của chúng ta!
Một thuộc hạ nói ra.
- Gia chủ, nhà kho đốt hơn phân nửa, chúng ta tổn thất nặng nề, mà đội bảo an bắt mấy tà ma, sau khi tiến hành thẩm vấn, bọn họ cực kỳ mạnh miệng, không ai chịu nói!
- Gia chủ, bắt được mấy tà ma, giam giữ ở phía dưới, gia chủ muốn đến xem không?
Một đám thuộc hạ không ngừng nói với Vương Khả việc bị đánh lén lần này, tổn thất to đến mức cả đám vô cùng căm phẫn, giống như đang đợi Vương Khả làm chủ.
Vương Khả đứng ở cửa đại điện, nhìn qua phế tích bị lửa đốt trước mắt, lại cực kỳ bình tĩnh, cũng không nói chuyện.
Vương Khả chờ thêm, đang chờ người tới.
Mộ Dung Lão Cẩu và mấy lão binh du côn đã phong tỏa tứ phương. Đồng thời nhìn chằm chằm người phụ trách nơi này.
Mộ Dung Lão Cầu đứng bên cạnh Vương Khả, vung tay lên, một kết giới bao phủ mình và Vương Khả.
- Vương Khả, tại sao ngươi không gấp chút nào? Chúng ta đều đã hai ngày, hai ngày này, chúng ta lặng lẽ ẩn núp đến đây, đầu tiên là vi phục xuất tuần, điều tra manh mối trên trấn, về sau lại tìm manh mối ở các khách hàng, hôm nay ngươi lại chỉ nhìn chằm chằm vào phế tích bị lửa đốt nơi đây, kiểm kê đồ bị mất trong phế tích, liền không đi thẩm vấn đám tà ma kia? Chương trình phá án của ngươi không đúng, không muốn thẩm vấn phạm nhân trước sao?
Mộ Dung Lão Cẩu cau mày nói.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- A? Chương trình phá án của ta có sai lầm? Ngươi không nói sớm!
- A? Còn cần ta nói sớm?
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Mẹ nó, chủ quan rồi, ta nên đi thẩm vấn đám tà ma trước, thật là, cũng bị người nhìn ra đầu mối làm sao bây giờ? Đi, đi, nhanh, chúng ta đi thẩm vấn phạm nhân!
Vương Khả lo lắng nói.
- Ách, cái gì, có ý tứ gì? Cái gì gọi là chủ quan rồi? Mộ Dung Lão Cầu khó hiểu nói.
- Chính ta an bài người, ta buông lỏng cảnh giác với bọn họ, lần này tới đây logic hơi loạn, ngàn vạn chớ bị người ta nhìn ra đầu mối!
Vương Khả lập tức nói.
- Cái gì, cái gì? Tà ma phóng hỏa đốt thương khố, là bản thân ngươi an bài? Chính ngươi sắp xếp người đốt nhà kho của mình?
Ngươi, ngươi có bệnh sao?
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Đừng nói nhảm, ta đang câu cá, nhanh, đừng để cá lớn cảnh giác rồi bỏ chạy, chúng ta nhanh đi thẩm vấn 'Phạm nhân ' !
Vương Khả lập tức nói.
- Câu cá?
Mộ Dung Lão Cấu sững sờ.
- Các ngươi cũng thế, chương trình phá án của ta không đúng, các ngươi nên nhắc nhở ta một tiếng, đến bây giờ mới nói, muốn các ngươi làm gì?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Trách ta rồi? Ngươi trước kia cân nhắc chu đáo, ai biết ngươi làm gì?
Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.
- Luôn có lúc sơ suất, hi vọng không có đánh rắn động cỏ, đi mau, đi mau! Vương Khả thúc giục nói.
Thời điểm Vương Khả muốn đi thẩm vấn 'Phạm nhân.
Đột nhiên, một đạo tử quang từ trên trời giáng xuống, hóa thành một kết giới màu tím to lớn, phía trên kết giới du tẩu vô số lôi xà, trong nháy mắt bao phủ vị trí đại điện của Vương Khả.
- Ha ha ha ha, Vương Khả, ngươi quả nhiên ở đây, hôm nay, ngươi chắp cánh cũng khó thoát!
Một tiếng cười to đắc ý vang vọng toàn bộ Âm Bắc Tiên trấn.
Ánh mắt Vương Khả đột nhiên sáng lên:
- Đến? Còn tốt, ha ha!
Mộ Dung Lão Cẩu lại biến sắc:
- Ngươi trêu chọc cường địch, sao ngươi không nói sớm với ta một tiếng? Cmn, đây là khí tức Võ Thần cảnh, Võ Thần cảnh, chúng ta không có chút chuẩn bị nào cả, cái ngươi muốn lấy mạng chúng ta!
- Còn không phải ta lo lắng diễn kỹ của các ngươi không đủ?
Vương Khả nói ra.
- Phil Mộ Dung Lão Cẩu mắng.
Âm Bắc Tiên trấn, vị trí đại điện của Vương Khả.
Vương Khả nhìn nhà kho bị thiêu huỷ ở phương xa, giống như đang nói gì đó với Mộ Dung Lão Cẩu, mà giờ khắc này, ở trên đỉnh đầu, trong mây trắng, đang có một tên nam tử mặc áo tím giấu mình trong mây, nhìn về phía Vương Khả. Nam tử mặc áo tím che mặt, không ai nhìn rõ gương mặt của hắn.
- A, Vương Khả, ngươi quả nhiên ở đây!
Nam tử mặc áo tím lạnh giọng nhìn về phía dưới.
- Ở số một sản nghiệp viên Thần Vương, để U Nguyệt công chúa mỗi ngày đi ra ngoài một lần, lại phát bố trí mệnh lệnh do ngươi chuẩn bị từ sớm? A, ngươi lừa gạt tất cả mọi người, làm cho tất cả mọi người cho rằng ngươi vẫn co đầu rút cổtrong sản nghiệp viên Thần Vương, hiện tại đến nơi này?
Nam tử mặc áo tím híp mắt nhìn về phía dưới.
- Vương Khả nha Vương Khả, ngươi cho rằng ngươi làm việc thần không biết quỷ không hay sao? Ta sớm có bố trí, lưới kín cỡ nào cũng có lỗ thủng! Hôm nay, ngươi chắp cánh khó thoát!
Nam tử mặc áo tím lạnh lùng nói.
Nam tử mặc áo tím hiện tại mặc dù phấn khởi, nhưng hắn càng cẩn thận.
- Ông!