Lại nhìn đến Ma Tôn dậm chân đến trước mặt Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi chăm sóc Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh, nơi này có ta!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Ma Tôn? Hắn... !
Vương Khả nhíu mày như muốn nói cái gì.
- ĐI Ma Tôn lặp lại lần thứ hai.
- Được!
Vương Khả đáp ứng.
Ma Tôn muốn chắn cho Vương Khả, Vương Khả cũng không kiên trì, rốt cuộc, Ma Tôn trong lòng Vương Khả vẫn luôn là một tòa núi lớn cường đại.
- Hắc Liên Thánh Sứ? Ta không biết sao ngươi xuất hiện ở đây, nhưng ngươi muốn cùng ta đối địch, ngươi chắc chưa!
Bạch Liên Thánh Sứ híp mắt nói.
- Nói nhảm nhiều quá!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Trong lúc nói chuyện, Ma Tôn chìa ra ngón trỏ. Một chùm tia sáng nháy mắt hướng về phía Bạch Liên Thánh Sứ.
- Cùng một chiêu đối phó đời trước Hồng Liên thánh sứ? Cái chiêu này, đối với ta vô dụng! Phá!
Bạch Liên Thánh Sứ gào to một tiếng.
Liền nhìn thấy bạch liên thánh sứ chụp một tay đến, lòng bàn tay tức khắc toát ra vô số băng cứng, xông thẳng về phía chùm tia sáng của Ma Tôn.
Âm!
Một tiếng vang lớn, băng cứng tất cả đều vỡ nát, một kích băng toái, không hề ướt át bẩn thỉu.
- Cái gì?
Bạch Liên Thánh Sứ cả kinh kêu lên.
Am! Cánh tay phải của Bạch Liên Thánh Sứ nháy mắt bị xuyên thủng từ lòng bàn tay tới phía sau lưng, một cái huyết động nhìn qua thực mất mặt.
- Không!
Bạch Liên Thánh Sứ cả kinh kêu lên.
Xoát!
Chùm sáng hất lên, cánh tay phải của Bạch Liên Thánh Sứ nháy mắt bị cắt ra một nửa, máu tươi văng khắp nơi, nửa thanh sườn cánh tay vứt ra ngoài.
- A, Hắc Liên Thánh Sứ, lực lượng của ngươi từ khi nào biến mạnh như vậy? Lần trước không phải như thết Bạch Liên Thánh Sứ cả kinh kêu lên.
Căn cứ lần trước Ác thần đô đại chiến tính toán, một chiêu của mình là hoàn toàn có thể ngăn trở Hắc Liên Thánh Sứ a, vì cái gì, vì cái gì không chịu được một kích như thế.
- Hừ, lần trước là lần trước, lần này là lần này, Bạch Liên Thánh Sứ, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện, Ma Tôn lại vươn một ngón tay.
- Hắc Liên Thánh Sứ, là ngươi tự tìm, vốn dĩ chiêu này chuẩn bị dùng ở trên người Vương Khả, lúc này đây, ngươi trước nếm thử một chút đi!
Bạch liên thánh sứ dữ tợn nói.
Cách đó không xa Vương Khả cũng quay đầu nhìn lại, bạch liên thánh sứ biết Đại Nhật Bất Diệt thần kiếm của mình thì sẽ có thủ đoạn gì mà có thể tự tin đối phó được chính mình?
Khó hiểu quát Bạch Liên Thánh Sứ xông thẳng về phía Ma Tôn, tốc độ cực nhanh, nháy mắt tới bên cạnh.
- Chỉ có như vậy?
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện, kích quang đầu ngón tay lại hiện ra, nháy mắt chẻ đọc từ trên đầu Bạch Liên thánh sứ chẻ xuống.
- Đi tìm chết!
Bạch Liên Thánh Sứ dữ tợn hét lớn một tiếng.
Oành!
Bạch Liên Thánh Sứ nháy mắt tự bạo nổ tung, Võ Thần cảnh tự bạo làm cho một dòng khí khổng lồ xông thẳng tứ phương, Vương Khả ở nơi xa mỡ to hai mắt nhìn.
- Mẹ nó, ngươi bị bệnh tâm thần à, đây là chiêu thức ngươi đối phó ta? Tự bạo? Ngươi có bệnh sao!
Vương Khả sợ hãi hét lên.
Không nói Đại Nhật Bất Diệt thần kiếm không có công đức, vô pháp điều khiển, cho dù có công đức, Vương Khả cũng bị dọa chết khiếp.
Mẹ chứ, tự bạo như vậy ai chịu nổi?
Hắn đều không muốn sống nữa, ta còn đánh thắng được hắn sao?
Khắc tinh của Đại Nhật Bất Diệt thần kiếm, chính là đối phương tự bạo?
- Ma Tôn!
Chu Hồng Y cả kinh kêu lên.
- Ma Tôn!
Vương Khả cũng nôn nóng kêu lên.
Rốt cuộc, kia chính là Võ Thần cảnh tự bạo, khủng bố cỡ nào, Ma Tôn ở gần bên cạnh, đứng mũi chịu sào, liền tính căng ra chân khí phòng hộ, cũng sẽ bị thương nặng đi!
Am! Một cổ gió to từ trung tâm vẩn đục bị nổ mạnh thổi ra, đem bốn phía thổi sạch sẽ.
Lại nhìn thấy, Ma Tôn bước ra từ trung tâm vụ nổ, trên người không nhiễm một hạt bụi, dường như vụ tự bạo vừa rồi cũng không có tổn hại đến Ma Tôn.
- Ta biết mà!
Vương Khả tức khắc vui vẻ nói.
Ma Tôn cường đại, quả nhiên vẫn luôn như thế.
Bạch Liên Thánh Sứ tự bạo, căn bản không thương tổn đến Ma Tôn. Ma Tôn ngẩng đầu nhìn trời.
Lại nhìn thấy một đạo bạch quang xông thẳng về phía bản thể của Bạch Liên Thánh Sứ.
Ẩm!
Oành!
Bốn phía bản thể Bạch Liên Thánh Sứ tức khắc bộc phát ra tuyết lở, làm Bất Giới hòa thượng trong nháy mắt bị văng ra.
Cũng trong lúc ấy, kiếp vân thiên phạt trên không trung cũng chậm rãi tan đi.
- Bạch Liên Thánh Sứ? Ngươi tự bạo phân thân, giữ lại nguyên thần trở về bản thể? Ngươi là hy sinh phân thân, cường hóa bản thể sao?
Ma Tôn lạnh lùng nhìn về phía không trung.
Bên trong không trung, Bạch Liên Thánh Sứ thở sâu, cúi đầu nhìn về phía Ma Tôn phía dưới.
- Ngươi nói không sai, bản thể của ta bị Vương Khả gây thương tích, muốn tu bổ tốt cũng không dễ dàng, các ngươi lại hùng hổ doạ người, ta chỉ có thể hy sinh hai cái phân thân tu bổ bản thể, dùng năng lượng cuối cùng trong thân xác phân thân nổ chết các ngươi, ngươi cư nhiên không có việc gì?
Bản thể Bạch Liên Thánh Sứ nhìn về phía Ma Tôn đầy dữ tợn.
- Ngươi có thể lại đến một lần!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Hắc Liên Thánh Sứ, ngươi muốn tuyên chiến với ta?
Bạch Liên Thánh Sứ dữ tợn nói.
- Trận chiến sinh tử, vừa rồi đã bắt đầu rồi, không phải sao?
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện, Ma Tôn hóa thành một đạo tàn ảnh, nháy mắt tới trời cao, hơn nữa nháy mắt liền đứng trước mặt Bạch Liên Thánh Sứ.
Bạch Liên Thánh Sứ sắc mặt biến đổi, kinh sợ.
- Ngươi, ngươi đạt tới Võ Thần cảnh?
Bạch Liên Thánh Sứ cả kinh kêu lên.
- Ngươi nói đi?
Ma Tôn lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện, Ma Tôn lấy tay điểm ra một lóng tay. Lại bắn ra một đạo kích quang.
- Không, ngươi sao có thể đến Võ Thần cảnh? Không, đại tuyết bay tán loạn vạn vạn dặm!
Săc mặt Bạch Liên Thánh Sứ biến đổi, cả kinh kêu lên.
- Hô!
Nháy mắt, vô biên đại tuyết bùng phát. Bạch Liên Thánh Sứ nháy mắtdung hợp với nguyên thần người tuyết, một chưởng chụp tới, dường như một tòa tuyết sơn sụp đổ.
Oành!
Quang kích đầu ngón tay bắn ra, lập tức xuyên thủng cánh tay người tuyết, quang kích thẳng tiến không lùi, tiếp tục xuyên thủng ngực Bạch Liên Thánh Sứ.
- AI Người tuyết hét thảm một tiếng, văng ngược ra.