Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Tây Môn Tĩnh.
- Mới vừa nhìn đến Thi Quỷ quốc sư, còn chưa bắt đầu xung đột, ta đã thấy!
Tây Môn Tĩnh nói.
- Vậy ngươi không nói sớm!
Vương Khả trừng mắt cả giận nói. Này mẹ nó, lại bị ngươi gọi tới hai Võ Thần cảnh, hiện tại làm? như thế nào - Ta đã sớm muốn nói, là các ngươi không cho ta nói!
Tây Môn Tĩnh buồn bực.
- Việc này, còn muốn trách ta?
Vương Khả trừng mắt mắng. Tây Môn Tĩnh đầu đất à, không cho ngươi nói là ngươi không nói luôn sao, chúng ta cũng không bịt miệng ngươi, ngươi lại nghẹn tới tận bây giờ thật?
Đại điện cực kỳ quỷ dị, Bạch Liên Thánh sứ, một bản thể, một phân thân tiến đến. Thi Quỷ quốc sư càng như hổ rình môi!
Vương Khả, U Nguyệt, Tây Môn Tĩnh dường như bị buộc vào tuyệt lộ.
- U Nguyệt, đi lấy ngự tỉ! Mau, dựa theo kế hoạch lúc trước!
Vương Khả nói.
- Được!
U Nguyệt công chúa nhằm phía quan tài sau long ở cách đó không xa.
- Hô!
Đột nhiên, phân thân Bạch Liên Thánh sứ xuất hiện ở bên cạnh long ở, ngăn trước mặt U Nguyệt công chúa. Hơn nữa đánh một chưởng Ủ Nguyệt.
- Không tốt, U Nguyệt!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Tây Môn Tĩnh cũng nhào tới.
- Ẩm!
Một tiếng vang lớn, phân thân Bạch Liên Thánh sứ kia có thực lực là Võ Thần cảnh, nháy mắt đánh bay U Nguyệt, Tây Môn Tĩnh, Vương Khả ra.
- Phốc!
Tây Môn Tĩnh tức khắc phun ra một ngụm máu tươi.
- U Nguyệt!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Đằng đằng đằng!
U Nguyệt công chúa lùi lại vài bước, ổn định thân hình.
- Ta không có việc gì, ta có tử la tiên y hộ thể, nàng không gây thương tổn ta được! Vương Khả, ngươi thì sao?
U Nguyệt công chúa lo lắng nói.
- Ta?
Vương Khả sắc mặt cứng đờ.
- Phanh!
Bên ngoài Vương Khả phiêu dạt một dòng khí.
- Lão sư, ngươi đột phá tu vi?
Tây Môn Tĩnh phun ra khẩu huyết cả kinh kêu lên. Vừa rồi một chưởng kia của phân thân Bạch Liên Thánh sứ tuy không dùng toàn lực nhưng là Võ Thần cảnh chia ra làm ba, nguyên thần cảnh cao giai đều trọng thương, U Nguyệt công chúa không có việc gì cũng nói qua đi, ngươi Nguyên Anh cảnh sao cũng không có việc gì?
- Đừng nhiều lời!
Vương Khả trừng mắt nhìn Tây Môn Tĩnh. Lúc này, ngươi còn quan tâm tu vi ta làm gì?
- Nguyên Anh cảnh bát trọng? Vương Khả, ngươi lại đột phá?
Ngươi rốt cuộc luyện công cái gì? Lần trước ở Tuyết Ma Sơn, ngươi cũng bị ta thương nặng đề cao tu vi, hiện tại lại đề cao một cách không thể hiểu được?
Nàng kia nói.
Vương Khả sắc mặt âm trầm:
- Thi Quỷ quốc sư, ngươi là người chết à, tà ma nháo sự ở địa bàn chính đạo, ngươi mặc kệ ư?
Thi Quỷ quốc sư lại gần nhìn Bạch Liên Thánh sứ, lại mắt lạnh nhìn về phía Vương Khả, hiển nhiên Thi Quỷ quốc sư cũng không ngốc, nhìn ra Bạch Liên Thánh sứ là tới tìm Vương Khả trả thù.
- Hừ, Thi Quỷ quốc sư hắn sẽ không ngăn ta, tương phản, hắn còn sẽ giúp ta!
Bạch Liên Thánh sứ cười lạnh nói.
- Thi Quỷ quốc sư, ngươi phản bội chính đạo?
Vương Khả nhìn về phía Thi Quỷ quốc sư.
- Không phải phản bội chính đạo, ta cũng không thân với Bạch Liên Thánh sứ, nhưng hắn muốn giết ngươi, giờ phút này chính là mỉnh hữu của ta!
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Ngươi không kinh ngạc vì Bạch Liên Thánh sứ đến sao?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Kinh ngạc? Đương nhiên ta kinh ngạc rồi, nhưng hắn giúp ta thử ngươi, càng muốn giết ngươi, ta hiện tại còn muốn cảm ơn hắn!
Thi Quỷ quốc sư cười lạnh nói.
- Cảm ơn hắn? Cảm ơn hắn thử ta? Hắn không hề thử!
Vương Khả nói.
- Thi Quỷ quốc sư, ngươi vẫn luôn nhát gan không dám động thủ, rốt cuộc là cố kỵ cái gì?
Bạch Liên Thánh sứ nghi hoặc nói.
- Vương Khả có Phù Không Thạch Thiên Đạo giám thị, hơn nữa hình dạng không đồng nhất, ta lo lắng hắn sẽ mặc Phù Không Thạch làm áo giáp, một khi đánh vào trên người hắn lại xuất hiện thiên phạt! Cho nên, ta vẫn luôn thực cẩn thận, hiện tại ngươi giúp ta thử qua, ta liền an tâm rồi!
Thi Quỷ quốc sư cười lạnh nói.
- Phù Không Thạch Thiên Đạo giám thị làm áo giáp? Áo đen che đậy? Sao có thể, hắn... !
Bạch Liên Thánh sứ đang muốn trào phúng. Nhưng bỗng nhiên nghĩ đến, lúc trước ngay cả Phật giận hồng liên tinh tế từ Phù Không Thạch như vậy Vương Khả còn có, một thân áo giáp, hẳn là không khó. Bạch Liên Thánh sứ tức khắc sắc mặt biến đổi, vừa rồi ta lấy thân phạm hiểm? Nếu Vương Khả thực sự có nó không phải ta lại trúng chiêu ư?
- Ta nói rồi, đồng dạng chiêu thức không có khả năng dùng lần thứ hai!
Thi Quỷ quốc sư tự tin nói.
Vương Khả đối diện lại sửng sốt:
- Này, này, này sao ta lại không nghĩ tới nhỉ? Thi Quỷ quốc sư, kiến nghị này của ngươi tốt đó, biết là ta còn có bảo hiểm, ta nên dùng trước chứ!
- Hừ, ngươi không có cơ hội!
Thi Quỷ quốc sư vặn cổ cười lạnh nói. Lo lắng lớn nhất đã không có, giờ phút này quanh thân sát khí bắn ra bốn phía.
- Chờ một chút, còn thiếu một người!
Vương Khả tức khắc kêu lên.
- Còn ai?
Thi Quỷ quốc sư nhíu mày nhìn về phía Vương Khả.
- Ta nhớ Bạch Liên Thánh sứ còn có hai phân thân! Đây là một bản thể và một phân thân, còn một phân thân nữa đâu? Sẽ không tránh ở chỗ tối, chờ chúng ta lưỡng bại câu thương, lại đánh lén Thi Quỷ quốc sư ngươi chứ?
Vương Khả bỗng nhiên kêu lên.
Thi Quỷ quốc sư quay đầu nhìn về phía Bạch Liên Thánh sứ.
- Chết đến nơi rồi, ngươi còn châm ngòi sao? Ta còn có một phân thân, lần này vì giết ngươi đã mang đến toàn bộ, còn một cái ở bên trong thiên sư lĩnh vực! Lúc trước ngươi bảo Nhiếp Thanh Thanh, Chu Hồng Y mặc áo đen lên vào thiên sư lĩnh vực, cùng Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư vây khốn tôn Võ Vương đi? Nhiếp Thanh Thanh cầm nhất phẩm bạch liên của ta, ta phải thu hồi lại!
Bạch Liên Thánh sứ cười lạnh nói.
- Là thật, vừa rồi ta nhìn thấy một tiểu tuyết hoa bay vào bên trong thiên sư lĩnh vực!
Tây Môn Tĩnh xoa máu tươi khóe miệng nói.
- Ngươi thấy? Ngươi không nói sớm?
Vương Khả trừng mắt tức giận nói.
Tây Môn Tĩnh đen mặt, rõ ràng là ngươi không cho ta nói.
- Được rồi, đừng nhiều lời, đợi lát nữa ta sẽ đánh nhau với Bạch Liên Thánh sứ, Thi Quỷ quốc sư, đến lúc đó động tĩnh rất lớn, ngươi đừng ở chỗ này vướng chân vướng tay, cầm, cho ngươi một ít giải dược, nhanh tiến vào thiên sư lĩnh vực, đánh thức tôn Võ Vương!