Triệu Võ Vương sắc mặt cứng đờ:
- Ngươi như thế nào... !
- Bộ ta nói sai sao? Thi Quỷ hoàng triều tuy rằng quản lý bởi năm hệ phái của các ngươi, nhưng năm đại hệ phái có bao nhiêu người, nhiều nhất chỉ là một ít quan viên mà thôi, nhiều hơn nhân dân Thi Quỷ hoàng triều không? Còn có vô số tiểu gia tộc nữa! Ngươi phải biết rằng, chúng ta hiện tại muốn tranh thủ là sự ủng hộ của nhân dân chứ không phải tranh thủ sự ủng hộ của bốn phe phái khác, ngươi hiểu ý ta không?
Vương Khả nói.
- Nhưng mà... !
- Không có gì nhưng mà, ngươi phải hiểu được một đạo lý, nơi này là Thi Quỷ hoàng triều, là quốc gia dân chủ, cái gì kêu dân chủ? Chính là, dân là nước, quan là thuyền! Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật đổ thuyền! Tứ đại hệ phái chiếm cứ Thi Quỷ hoàn triều có sức mạnh không tầm thường sao? Bá tánh không thừa nhận, muốn phế bọn họ thì chỉ cần một câu là xong!
Bọn họ dám đối đầu với nhân dân sao?
Vương Khả nói. Triệu Vũ Vương trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Chỉ cần nhân dân đồng lòng, quan viên tứ đại phe phái chính là cái rắm! Chỉ cần nhân dân tán thành U Nguyệt làm vua, ngươi tin hay không, chỉ cần U Nguyệt hạ chỉ bãi miễn đủ loại quan lại, một lần nữa phong ban quan tước, tứ đại phe phái lập tức đầu hàng. Nếu không họ sẽ biến thành người ngoại quốc, chịu bá tánh phỉ nhổ, chịu bá tánh đánh thổ hào, phân đồng ruộng?
Vương Khả trừng mắt giải thích.
Triệu Võ Vương trừng mắt há mồm nhìn về phía Vương Khả.
Mẹ nó, ta cho rằng ngươi muốn hồi triều đô, liều mạng cùng tứ đại phe phái, ta đều làm tốt chuẩn bị tử chiến, kết quả ngươi căn bản không thèm đem bọn họ để vào mắt? Liền đối phó đều không nghĩ đối phó? Trực tiếp mượn sức dân chúng?
- Triệu Võ Vương, các ngươi bị quyền lợi làm mờ hai mắt, xem không rõ! Nhưng, bá tánh thì rõ ràng, bá tánh liền nhận Thi Quỷ nữ hoàng, trong lòng bá tánh hiện tại chỉ có một trữ quân, đó chính là U Nguyệt công chúa, những trữ quân khác, chính là cái rắm! Nhờ nhân dân có được thiên hạ! Không phải nhờ phe phái có được thiên hạ! Tại sao U Nguyệt không đi Thi Quỷ thần đô? Vì sao muốn đi từng cái thành trì một? Chính là để trông thấy con dân tương lai, ngươi không thấy được sau khi những con dân đó gặp qua U Nguyệt, khí thái và tỉnh thần đều thay đổi sao?
Vương Khả nói.
- Ách! Khí thái và tinh thần không giống nhau sao? Càng giống bị ngươi tẩy não! Nhưng mà, Thi Quỷ thần đô dù sao cũng là triều đô... !
Triệu Vũ Vương thần sắc khó hiểu.
- Cái gì triều đô với không triều đô? Chỉ cần U Nguyệt nguyện ý, đem triều đô đặt trước chiến tướng doanh Thi Quỷ cũng không có vấn đề gì! Ngươi tin hay không? Chỉ cần bá tánh duy trì, một câu nói thôi cũng đủ để thành lập!
Vương Khả nói.
- Ngươi đùa cái gì vậy, đem triều đô thiết lập biên cương? Hoàng triều nào sẽ làm như vậy?
Triệu Vũ Vương không tin nói.
- Cái này gọi là thiên tử thủ biên giới, quân vương chết xã tắc!
Có cái gì không thể? Thi Quỷ thần đô là quyền lợi trung tâm sao?
Chỉ cần nhân dân đứng ở phía U Nguyệt, tưởng phế liền phế, chỉ là chuyện nhỏ!
Vương Khả nói.
Triệu Vũ Vương trừng mắt nhìn về phía Vương Khả. Không chỉ có Triệu Vũ Vương, một bên Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Mộ Dung lão cẩu ai cũng nhìn Vương Khả với vẻ mặt kỳ quái, mẹ kiếp cái thằng bốc phét này.
- Ngươi trước tạo chuyện xưa, nói nữ hoàng vì nhân dân, mới nhẫn nhục phụ trọng, chịu ủy khuất to lớn bị tứ phương nhân hoàng bức bách nhập ma? Nhưng này không phải sự thật! Bọn họ sẽ không tin tưởng, ngươi còn làm người của phe phái người ta... !
Triệu Vũ Vương nhíu mày nói.
- Muốn sự thật gì, sự thật gì cơ? Triệu Vũ Vương, ngươi phải hiểu rõ, ta làm như vậy hết thảy đều là vì bá tánh, bá tánh tin tưởng đây là sự thật là được, cần người của tứ đại phe phái kia tin làm gì? Bọn họ là kẻ địch của chúng ta, làm cho bọn họ vui lòng sao?
Như vậy không phải có bệnh à? Ta liền biết, người của người làm việc không nhanh nhẹn, còn may ta từ Thập Vạn Đại Sơn điều đại lượng thuộc hạ lại đây giúp ngươi thổi, không, giúp thủ hạ của người đi tuyên dương với bá tánh! Kể từ đó, chỉ cần Thi Quỷ nữ hoàng tẩy trắng, kia U Nguyệt chính là thiên mệnh chỉ nữ, không đăng cơ không được!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, ngươi thật đúng là có thể biên chuyện xưa! Nếu không phải ta tận mắt thấy, mẹ nó thiếu chút nữa liền tin!
Mộ Dung lão cẩu thần sắc cổ quái nói.
- Biên chuyện xưa cái gì chứ? Chúng ta là ăn ngay nói thật, ngươi biết cái gì! Nhân dân muốn chuyện xưa như thế nào, chúng ta liền cho bọn hắn chuyện xưa như thế, hết thảy lấy người làm gốc, lấy bá tánh làm ích lợi cho mục tiêu của chúng ta, ngươi hiểu hay không, đừng mẹ nó lại nói bừa, quay đầu lại nói lỡ miệng, còn muốn ta tới chùi đít!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Phil Mộ Dung lão cẩu trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Lão Triệu, ngươi không cần đề ý đám loạn thần tặc tử Thi Quỷ thần đô, bọn họ chính là châu chấu sau thu, nhảy nhót không được hai ngày, chờ chúng ta kéo phiếu thành công, sau khi được sự ủng hộ của bá tánh xong, chúng ta tùy tiện tìm một chỗ, liền chính mình cấp U Nguyệt đăng cơ vì hoàng, sau đó hạ chỉ, triệt tứ đại phe phái thủ hạ sở hữu quan viên, nâng chúng ta lên thượng vị!
Vương Khả nói.
- Ngươi nói dễ quá, quan viên là đễ làm à? Còn có, đến lúc đó đại quân tiếp cận, quốc gia đại loạn a!
Triệu Vũ Vương trừng mắt nói.
- Bá tánh đều ủng hộ U Nguyệt, quan viên có cái gì không tốt?
Ngươi bãi chức một quan viên, đồng thời phong một kẻ đối đầu của hắn lên thay thế chức vị không phải xong? Phe phái Triệu gia ngươi cắm rễ Thi Quỷ hoàng triều nhiều năm như vậy, quan hệ nhân mạch còn xử lý không tốt? Bọn họ nếu là biết, nhất định cười điên rồi, bảo đảm cho ngươi tốt nhất nhân tế quan hệ, bảo đảm mỗi cái quan viên đều được thay ngay. Đến nỗi quân đội, ngươi nhưng đừng náo loạn, quân đội mỗi cái quân tốt, không phải đều là con cái của bá tánh sao, bá tánh đều ủng hộ U Nguyệt, họ sẽ phản đối con họ phản chiến với chúng ta? Đến lúc đó còn không có đánh giặc, binh lính do tứ đại phe phái nắm giữ đều chạy sạch! Ta còn chưa làm tuyệt đâu, nếu U Nguyệt tuyên bố quân lệnh, khiến quân sĩ các nơi ám sát tướng quân của họ là có thể kiến công lập nghiệp, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ thế nào?
Vương Khả hỏi.