Bất Diệt Thần Vương

Chương 1479: Đã từng đốt khi đi viếng mồ mả




Vương Khả trợn mắt nói:

- Lão Hoàng, Ác Hoàng bảo ngươi phối hợp với ta, ta nhờ ngươi đọc có một câu quảng cáo mà thôi, ngươi lại ra sức khước từ, có phải ngươi không thật lòng với Ác Hoàng đúng không?

Khuôn mặt Hoàng Thiên Phong co rúm một hồi:

- Ngươi có tin ta giết chết ngươi ngay lập tức không hả?

Sắc mặt Vương khả cứng đờ:

- Ngươi, cái người này, đọc một câu quảng cáo thì sẽ chết à! Thật là, cho ngươi cơ hội thể hiện, ngươi còn không biết quý trọng, khó trách nhiều năm như vậy Ác hoàng một chút ý tứ đối với ngươi cũng không có!

Hoàng Thiên Phong trừng mắt giơ nắm đấm lên:

- Ngươi còn muốn nói nữa!

Vương Khả trợn mắt nói:

- Ta nói không đúng hay sao? Mục đích quảng cáo này của ta là vì cái gì? Còn không phải là vì Ác Hoàng hay sao, hôm nay ngươi đọc lời quảng cáo, ngày mai Ác Hoàng sẽ nghe được toàn bộ, đến lúc đó Ác Hoàng sẽ biết được là ai có thể vì bà ấy mà không màng đến ánh mắt thế tục! Là ai có thể vì bà ấy mà hăng hái đi lên, ngươi có hiểu hay không?

Hoàng Thiên Phong:

Lão tử đường đường là Ma Thần, chẳng lẽ lại phải đọc quảng cáo cửa hàng chung với ngươi hay saoo? Tại sao ngươi không chết đi cho rồi!

- Lão Hoàng, đây là cơ hội ta cho ngươi, ngươi không biết quý trọng nó, vậy thì cũng đừng có trách ta! Ngươi cứ làm như ta đang lợi dụng ngươi không bằng, Thỏ Vương, ngươi đến đây đọc đi Vương Khả nhìn Thỏ Vương bên cạnh nói.

Khuôn mặt của Hoàng Thiên Phong lại co rũm một trận, không phải Vương Khả đang lợi dụng hắn ta hay sao?

Thỏ Vương cất giọng đọc to, truyền khắp toàn bộ đảo:

- Giá cao thu vào tù nhân của chính đạo, tù nhân cảnh giới Kim Đan là năm ức Nguyên Nhất một tên! Tù nhân cảnh giới Nguyên Anh là bốn mươi ức Nguyên Nhất một tên! Tù nhân cảnh giới Nguyên Thần là hai trăm ức Nguyên Nhất một tên! Số lượng thu vào có hạn, đến trước được trước!

Hiển nhiên, Thỏ Vương không quan tâm đến việc có bị mất mặt hay không.chủ thượng còn tự mình viết ra, nó có gì mà phải sợ chứ?

Vô số dân chúng nghe xong lời này lập tức có chút kích động, nhao nhao bàn tán:

- Hai trăm ức sao? Cái gì mà những hai trăm ức thế?

Vị Hồng Liên Thánh Sứ mới nhậm chức này, hắn có tiền như vậy à? Chỉ là mua một tên tù nhân, mà lại dùng ức linh thạch làm đơn vị đo lường à?

Hoàng Thiên Phong trừng mắt giật mình kêu lên:

- Vương Khả, ngươi có viết nhầm hay không? Ức sao? Ngươi biết ức là cái gì không? Một tên tù nhân chính đạo ở cảnh giới Kim Đan là năm ức? Một tên ở cảnh giới Nguyên Thần những hai trăm ức? Ngươi điên rồi phải không? Ngươi có nhiều tiền như vậy hay sao? Những tên tù nhân chính đạo này bị bắt trở lại, không biết đã bị cầm tù hút máu bao nhiêu lần, đã sớm suy yếu vô cùng, dược lực không lớn bằng lúc trước, vì sao ngươi phải chỉ nhiều tiền như vậy? Ngươi lấy tiền ở đâu ra hả? Ngươi điên rồi đúng không? Hai trăm ức cân linh thạch à?

Vương Khả trừng mắt:

- Ai bảo là hai trăm ức linh thạch hả? Ai nói đơn vị đo lường là cân linh thạch hả? Ngươi không nhìn ra được ta viết là “đồng"

hay sao? Là hai trăm ức đồng tiền Thần Vương! Khi nào thì trở thành linh thạch hả?

- Tiền Thần Vương à? Có phải là tiền giấy mà ngươi định phát hành kia đúng không?

Hoàng Thiên Phong trợn mắt hỏi lại.

Vương Khả đưa cho Hoàng Thiên Phong một tờ tiền Thần Vương:

- Đúng vậy, ví dụ như tờ này là tiền Thần Vương mới nhất được phát hành, một tờ chính là một ức đồng!

Hoàng Thiên Phong mở to mắt nhìn vào tờ giấy có giá trị một ức đồng tiền Thần Vương trong tay hắn ta, lại nhìn sang một chồng một ức đồng tiền Thần Vương trong tay Vương Khả.

Mặt mày của Hoàng Thiên Phong nhăn nhó:

- Giá trị một ức sao? Mẹ nó, ta đã từng đốt cái này khi đi viếng mồ mả! Ngươi chắc chắn là dùng thứ đồ chơi này có thể mua được tù nhân chính đạo sao?

Vương khả trừng mắt mắng:

- Cái gì mà đã từng đốt khi đi viếng mồ mả hả? Ngươi nghĩ đây là tiền chôn theo người chết sao? Mẹ kiếp, ngươi nhìn cho rõ ràng vào, đây là tiền do công ty Thần Vương phát hành, không phải là tiền do ngân hàng thiên địa phát hành!

Vẻ mặt Hoàng Thiên Phong cổ quái nhìn tờ tiền mặt giá trị lớn trong tay:

- Có đúng là như vậy không? Một ức đồng à?

Vương Khả nhìn đến một ức đồng này, lông mày hơi nhếch lên:

- À, có lẽ là có hơi lạm phát, nhưng cũng không còn cách nào khác, trước kia ở khu phàm nhân Thập Vạn Đại Sơn rất nghèo, bây giờ kinh tế ở ngoài Thập Vạn Đại Sơn không phải rất phồn vinh hay sao? Rất nhanh sẽ hội nhập mà thôi!

Hoàng Thiên Phong:

“aa! Hoàng Thiên Phong hiếu kỳ hồi:

- Ngươi cũng đã biết, tù nhân chính đạo và linh thạch cũng giống như nhau mà thôi, chỉ có đồng tiền là mạnh, ngươi chắc chắn biết người khác không phải kẻ ngu đúng không? Dùng tù nhân chính đạo đi đổi một đống giấy vụn của ngươi à?

Vương Khả khiển trách quát mắng:

- Ngươi thì biết cái gì, bên này ta có ngân hàng Thần Vương luôn mở cửa, tuỳ lúc có thể đảm bảo cho đổi tiền Thần Vương thành linh thạch. Hối đoái một vạn đồng đổi thành một cân linh thạch, một ức đồng tiền Thần Vương này có thể hối đoái một vạn linh thạch đấy, quá là hợp lý rồi! Ngươi cho rằng ta đang lừa gạt tiền người khác hay sao? Ta đây là đang làm ăn nghiêm túc đấy nhé!

Vẻ mặt Hoàng Thiên Phong tràn đầy nghi ngờ:

- Có đúng là ngươi không lừa gạt tiền người khác không?

Vương Khả quát:

- Ta lừa gạt tiền người ta ở chỗ nào hả? không muốn sử dụng tiền Thần Vương, có thể tuỳ lúc đổi sang linh thạch, vì sao lại thành lừa gạt tiền chứ? Ngươi nói rõ ràng cho ta xem nào!

Hoàng Thiên Phong:

Đúng vậy, nếu như tiền Thân Vương có thể đổi sang thành linh thạch thì đúng là không phải là lừa gạt tiền.

Hoàng Thiên Phong hiếu kỳ hỏi:

- Có điều, đây không phải là ngươi đang vạch áo cho người xem lưng hay sao? Để cho người ta trực tiếp hối đoái linh thạch luôn không được hay sao? Còn cần thu mua bằng tiền Thân Vương, sau đó lại đến ngân hàng Thần Vương để đổi sang linh thạch à?

Không phải là ngươi có bệnh đó chứ?

Vương Khả khinh thường nói:

- Ta làm ăn còn cần ngươi đến chỉ dạy nữa hay sao? Đây là ta đang giành phúc lợi cho bách tính trên đảo Hồng Liên Thánh Sứ, ngươi cũng không hiểu đâu, tiền Thần Vương có thể hối đoái linh thạch, nhưng linh thạch lại không thể hối đoái tiền Thần Vương được, đây là quy định!