Bất Diệt Thần Vương

Chương 1474: Sát tâm của Ác Hoàng




Ác Hoàng trầm giọng châm chọc nói.

Ác Hoàng luôn cảm thấy sự giao phó này là một tội ác.

- Đương nhiên là thần sẽ không trực tiếp trở về, thần sẽ mua chuộc một số người, sau đó để bọn chúng giúp thần!

Vương Khả nói.

- Hả? Giúp ngươi?

Ác Hoàng nhíu mày nhìn về phía Vương Khả.

- Vâng, chính là giúp chứng minh sự trong sạch của thần, thần đã làm chuyện này nhiều lần ở Thập Vạn Đại Sơn, lão Hoàng đã xem qua tư liệu của thần, hắn cũng đã biết!

Vương Khả nhìn về phía Hoàng Thiên Phong.

- Ta không biết!

Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả.

- Lão Hoàng, ngươi làm sao vậy? Cũng không bắt ngươi nói dối, ngươi chống cự như vậy để làm gì? À! Hoàng thượng mua vài người chính đạo đang bị giam cầm, trở về tuyên bố thần nằm vùng! Cái gọi là “miệng nhiều người xói chảy vàng” (1), “ba người thành hổ” (2) chính là càng nhiều người nói dối thì lời nói dối sẽ thành sự thật, thần sẽ được an toàn!

Vương Khả giải thích.

(1) Thành ngữ Trung Quốc, ý nói đến sức mạnh dư luận.

(2) Thành ngữ Trung Quốc.

Ác Hoàng: -... !

Hoàng Thiên Phong: -... !

Có dễ dàng được như vậy không? Nếu dễ dàng như vậy, từ lâu Đại Ác ta đã nằm vùng kín cả Đại Thiện hoàng triều rồi, làm sao có thể có chuyện ngu ngốc này?

- Hoàng thượng, người yên tâm đi, thần cũng không thể lấy sinh mạng của thần ra để đùa giỡn chứ? Thần biết hoàng thượng lo lắng cho thần, nhưng có một số việc thần vẫn phải làm!

Vương Khả trịnh trọng nói.

Mặt Ác Hoàng đen lại, nhìn về phía Vương Khả, ai thèm quan tâm ngươi?

- Hoàng Thiên Phong, ngươi hãy phối hợp hoạt động với Vương Khả đi!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Vâng!

Hoàng Thiên Phong miễn cưỡng tuân lệnh.

Trong lúc ba người đang nói chuyện, ngoài điện bỗng nhiên truyền đến tiếng nói.

- Thần là Hắc Liên Thánh Sứ được lệnh trở về, đã đến muộn, xin thỉnh an hoàng thượng!

Tiếng nói ở bên ngoài điện truyền đến.

- Ma Tôn? Ánh mắt Vương Khả sáng lên.

Dạo gần đây Ma Tôn đã rời khỏi Ác Thần Đô, bây giờ đã trở về rồi sao?

- Vào đi!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Vâng!

Ma Tôn ở ngoài điện đáp.

- Các ngươi lui xuống đi!

Ác Hoàng nhìn về phía Vương Khả và Hoàng Thiên Phong.

- Vâng!

Vẻ mặt hai người bọn họ nghi hoặc rời khỏi đại điện.

Lúc ra khỏi cửa đại điện, hai người nhìn thấy Ma Tôn bước vào đại điện.

Vương Khả nhìn Ma Tôn bằng một ánh mắt đắc ý, dường như đang muốn nói với Ma Tôn rằng ta đã thành công kế thừa vị trí Hồng Liên Thánh.

Ma Tôn không để ý, bước vào trong đại điện.

- Lão Hoàng, đi thôi, đi đến hòn đảo Hồng Liên Thánh Sứ của ta!

Ta sẽ cho ngươi thấy thấy sản nghiệp của ta!

Vương Khả tự tin nói.

- Ta không có hứng thú!

Mặt Lão Hoàng đen lại.

Ngươi mở một cửa hàng nhỏ thì có gì để xem chứ? Ta đường đường là một Ma Thần lại đi cùng ngươi đến xem thứ đó sao?

- Vừa rồi đích thân Ác Hoàng dặn dò ngươi phải phối hợp với ta!

Vương Khả trừng mắt nói.

- HừI Hoàng Thiên Phong hừ lạnh một tiếng.

Hai người bay lên trời, bay về phía đảo Hồng Liên Thánh Sứ.

Còn trong Ác Thần Điện.

Ma Tôn đi vào trong điện, cung kính hành lễ với Ác Hoàng:

- Hoàng thượng, mấy ngày trước thần đã trở về Hắc Liên Hoàng triều, vừa mới trở lại! Nghe thủ hạ nói Hoàng thượng triệu tập thần, bây giờ thần mới đến được!

Ác Hoàng ngồi trên ghế rồng, ôm cái tã lót trong lòng, nhìn về phía Ma Tôn.

- Ngươi lại bị thương à?

Ác Hoàng trầm giọng nói.

Ma Tôn nói:

- Thần và Hắc Liên Nhân Hoàng đã trở mặt với nhau, lần này trở về đương nhiên không dễ dàng như vậy, mấy lần bị phục sát, nhưng cũng đã về được tới đây rồi!

- Ồ, ha ha! Được, được, giết tốt lắm!

Ác Hoàng dữ tợn nói.

Ma Tôn im lặng một lúc.

Ác Hoàng từ tốn, rất bình tĩnh, bỗng nhiên lạnh lùng nhìn về phía Ma Tôn.

- Hắc Liên Thánh Sứ, ngươi có bằng lòng trung thành với trẫm không?

Ác Hoàng lạnh lùng nói.

- Thần, Hắc Liên Thánh Sứ là do Ác Hoàng phong tặng, đương nhiên phải trung thành với Ác Hoàng!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Trung thành sao? Vậy thì ngươi ăn viên đan được này đi, trãẫm mới có thể yên tâm về ngươi!

Ác Hoàng lấy ra một viên đan dược màu vàng, ném vào trong tay Ma Tôn.

Ma Tôn nắm lấy đan dược màu vàng, im lặng một lúc lâu.

Ác Hoàng có phải là không tin vào mình không? Muốn dùng đan dược khống chế mình?

- Ăn nó đi, ngươi chính là tâm phúc của trẫm! Không ăn... ? Hừ, ngươi biết rồi đấy!

Ác Hoàng nhìn chằm chằm Ma Tôn.

Ma Tôn hít sâu vài hơi, mới chậm rãi vén mặt nạ ác quỷ lên một chút, mở miệng, nuốt ực đan dược màu vàng xuống!

Ác Hoàng nhìn chằm chằm vào Ma Tôn cho đến khi Ma Tôn nuốt đan dược màu vàng xuống, ánh mắt mới từ từ được thả lỏng một chút.

- Đừng trách trẫm sao không tin tưởng ngươi, người trẫm có thể tin tưởng ở Đại Ác Hoàng Triều này không có nhiều người đâu!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Hoàng thượng, trong Đại Ác Hoàng Triều thần cũng đã đắc tội rất nhiều người, ngoại trừ trung thành với Ác Hoàng ngài thì cũng không còn chỗ nào cho thần dung thân!

Ma Tôn cũng cười khổ nói.

- Chính là vì như vậy nên trẫm mới cho ngươi cơ hội, bây giờ trẫm ra lệnh cho ngươi đi giết người, ngươi có đi không?

Ác Hoàng nhìn chằm chằm Ma Tôn.

- Ác Hoàng xin cứ phân phó!

Ma Tôn cung kính nói.

Giết người? Đối với Ma Tôn mà nói thì đó không phải là chuyện nhỏ sao?

- Trãẫm muốn ngươi đi giết một đám Thánh Sứ, trẫm muốn ngươi đi giết Tứ Liên Nhân Hoàng, ngươi dám không?

Ác Hoàng lạnh lùng nói.

Ma Tôn ngẩng đầu lên, đi giết đám người này sao?

- Thần sẽ cố hết sức!

Ma Tôn hít một hơi thật sâu.

- Ngươi tu luyện công pháp "Thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn"! Công pháp này bá đạo vô song, là phật môn đầu tiên! Đối phó với Thánh Sứ thì vẫn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng đối phó với Tứ Liên Nhân Hoàng thì tu vi của ngươi vẫn còn quá yếu!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Vâng!

Ma Tôn gật đầu.

- Nhưng không sao, để ngươi chuẩn bị sẵn sàng cho việc ám sát Tứ Liên Nhân Hoàng, trẫm sẽ ban cho ngươi thiên hạ đệ nhất thần kiếm, Ác Thần kiếm!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Là kiếm quý của Hoàng thượng sao?

Ma Tôn kinh ngạc nói.

- Không sai!

Ác Hoàng gật đầu.

- Thần sẽ cố gắng hết sức!

Ma Tôn cung kính nói.

Ác Hoàng nhìn Ma Tôn rồi gật đầu.