Bất Diệt Thần Vương

Chương 1412: Thê thảm




Hoàng Thiên Phong trầm mặt xuống, nhìn về phía Vương Khả, nghĩ bụng chưa từng thấy người nào mặt dày như hắn ta.

- Rầm...

Vào thời khắc này, đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, chỉ thấy cách đó không xa một toà cung điện âm một tiếng nổ tung, một cỗ khí lực cường đại xông phá tứ phương.

Sau khi cung điện nổ tung, hai cái bóng một đen một hồng đồng thời bay lên không trung, đạp lên không trung trên bờ biển, đôi bên lạnh lùng nhìn nhau.

Vương Khả tái mặt:

- Ma Tôn đó à?

Hoàng Thiên Phong cũng kinh ngạc nhìn về phía bờ biển:

- Là Hắc Liên Thánh Sứ và Hồng Liên Thánh Sứ sao? Hai người đó có xích mích gì à?

Lại nhìn thấy, Hắc Liên Thánh Sứ và Hồng Liên Thánh Sứ đang đánh nhau, trong mắt đôi bên đều có sát khí.

Vẻ mặt Hồng Liên Thánh Sứ đằng đằng sát khí nói:

- Hắc Liên Thánh Sứ! Ngươi cũng đã biết, ta bị Vương Khả lừa gạt, dẫn đến thiên phạt trọng kích, khiến cho ta bị thương thê thảm, phải mất bao nhiêu ngày mới khôi phục lại được. Sao ngươi còn muốn ngăn cản ta đi bắt hắn?

Hắc Liên Thánh Sứ lạnh nhạt nói:

- Hồng Liên Thánh Sứ, bản tôn đã cảnh cáo ngươi rồi, nếu như ngươi lại tiến lên phía trước một bước nữa, thì đừng trách ta ra tay giết chết ngươi!

Hồng Liên Thánh Sứ gần giọng nói:

- A, ha ha ha ha ha, ngươi ra tay giết chết được ta sao? Ngươi chỉ có cảnh giới Nguyên Thần, ngươi nghĩ rằng ngươi có thể làm ta bị thương được à? Ngươi cho rằng ngươi là ai hả? Bộ ngươi nghĩ rằng ngươi giết được một đám kiến thì đã có thể sánh ngang với ta rồi sao? Vừa rồi ta nói nhiều với ngươi như vậy, đã là cho ngươi mặt mũi, nếu như ngươi còn không biết tốt xấu thì đừng trách ta dạy lại ngươi cách làm người nhé!

Giọng nói của Hắc Liên Thánh Sứ lành lạnh vang lên:

- Vậy thì không cần nói nhảm nữa, động thủ đi! Người còn sống mới có thể quyết định tất cả!

Giờ phút này, không chỉ có Hồng Liên Thánh Sứ nhíu mày, ngay cả Hoàng Thiên Phong cũng giật mình mở to hai mắt.

Hoàng Thiên Phong kinh ngạc nói:

- Cái này, Hắc Liên Thánh Sứ này sao có thể cường ngạnh như vậy được chứ? Hắn chỉ có cảnh giới Nguyên Thần thế mà lại dám khiêu chiến cảnh giới Võ Thần sao? Có phải hắn đang muốn chết không?

Trên không trung đảo Hắc Liên Thánh Sứ!

Cả Hắc Liên Thánh Sứ và Hồng Liên Thánh Sứ đều ngang sức ngang tài, không chịu thua kém, đại chiến diễn ra hết sức căng thẳng thu hút sự chú ý của vô số cường giả tứ phương.

Cũng đã trôi qua năm ngày, ai nấy đều đã nhận được tin tức gửi đến, bọn họ vừa nhìn đã biết Hồng Liên Thánh Sứ đến đây chỉ để bắt Vương Khả, mà người Hắc Liên Thánh Sứ muốn bảo vệ cũng là Vương Khả. Điều này làm cho rất nhiều người sinh lòng tò mò về Vương Khả, không biết rốt cuộc hắn là người như thế nào lại có thể khiến cho hai đại Thánh Sứ phải đối nghịch nhau như thế?

Hồng Liên Thánh Sứ lạnh giọng nói:

- Hắc Liên Thánh Sứ, người đừng có không biết điều, cho dù ngươi rất mạnh, thì cũng chỉ là cảnh giới Nguyên Thần. Ngày nào ngươi còn chưa bước vào cảnh giới Võ Thần thì ngày đó ngươi còn chưa có tư cách lớn tiếng với ta. Nếu ngươi cứ tiếp tục muốn che chở cho Vương Khả, ta sẽ thật sự ra tay giết ngươi!

Hắc Liên Thánh Sứ lạnh lùng nói:

- Ta cũng sẽ không lưu tình!

Hồng Liên Thánh Sứ lạnh lùng đáp trả:

- Hừ, thật đúng là không biết tự lượng sức mình, nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Dứt lời, thân hình của Hồng Liên Thánh Sứ hoá thành một tia chớp đỏ bay thẳng đến chỗ của Hắc Liên Thánh Sứ, tốc độ kia nhanh đến chóng mặt, chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh, giống như muốn một quyền giết chết Hắc Liên Thánh Sứ.

Trong nháy mắt tại nơi này, Hắc Liên Thánh Sứ không thèm để ý mà chỉ ổn định thân hình, một quyền nghênh đón.

- Rầm!

Nắm đấm của hai người va vào nhau, nước biển ở xung quanh lập tức bị lực lượng khổng lồ ảnh hưởng, chấn động thành từng đợt sóng lớn dâng lên tận trời.

- Ẩm!

Thân hình của Hắc Liên Thánh Sứ bị đánh lui lại một bước, mà Hồng Liên Thánh Sứ cũng bị cản lại.

Âm thanh lạnh lẽo của Hồng Liên Thánh Sứ vang lên:

- Được, được, được lắm, ngươi giỏi đấy Hắc Liên Thánh Sứ, uy lực của cảnh giới Nguyên Thần lại có thể mạnh như vậy sao?. Có điều, cảnh giới Nguyên Thần vẫn chỉ là cảnh giới Nguyên Thần, lực lượng vẫn không thể so với ta được.

Âm thanh của Hắc Liên Thánh Sứ lạnh lùng đáp lại:

- Lần này đến lượt ta!

Dứt lời, hắn ta duỗi một ngón tay ra, một luồng ánh sáng từ đầu ngón tay hắn ta bắn ra. Luồng sáng giống như mũi tên bay thẳng đến mi tâm của Hồng Liên Thánh Sứ.

Hồng Liên Thánh Sứ cười lạnh:

- Hừ, chỉ là phóng chân khí ra ngoài mà thôi, có thể làm được cái gì chứ?

Hồng Liên Thánh Sứ vừa nói vừa vung tay lên, quanh thân lập tức xuất hiện một cái lồng màu đỏ, phút chốc hình thành một làn sóng khí bay thẳng về phía Hắc Liên Thánh Sứ.

- Rầm!

Một tiếng nổ vang trời, tiếp theo chỉ thấy cái lồng màu đỏ nháy mắt đã bị luồng sáng kia bắn thủng, tốc độ của luồng sáng không hề giảm bớt mà còn bay thẳng về phía mi tâm của Hồng Liên Thánh Sứ.

Hồng Liên Thánh Sứ tái mặt:

- Cái gì thế?

Trong lúc hoảng hốt, thân hình Hồng Liên Thánh Sứ nhanh chóng lui về phía sau, hai tay vung lên trước chống đỡ.

- Rầm!

Một tiếng trầm đục vang lên, chỉ thấy trên cánh tay của Hồng Liên Thánh Sứ bị vạch ra một vết thương, máu tươi từ trong vết thương tràn ra ngoài. Rất rõ ràng, Hồng Liên Thánh Sứ đã bị thương, mặc dù không bị luồng sáng công kích bắn trúng mi tâm nhưng hình như cũng đã làm cho Hồng Liên Thánh Sứ đổ máu.

Trong nháy mắt, những người đang xem ở bốn phía xung quanh không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

Hoàng Thiên Phong kinh ngạc nói:

- Hắc Liên Thánh Sứ này thật đúng là không tệ nha! Hồng Liên Thánh Sứ rõ ràng đã bước vào cảnh giới Võ Thần, thế mà lại bị uy lực cảnh giới Nguyên Thần của Hắc Liên Thánh Sứ làm cho bị thương sao? Thực sự là...

Trong mắt Vương Khả cũng lộ ra vẻ tán thưởng:

- Ma Tôn vẫn luôn mạnh mẽ như vậy đấy!

Ổ phía xa, Hồng Liên Thánh Sứ nhìn vào vết thương của bản thân, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ xấu hổ, không chỉ bản thân hắn ta bị thương, quan trọng hơn chính là, hắn ta lại bị một kẻ chỉ đạt cảnh giới Nguyên Thần làm bị thương. Chờ chuyện ngày hôm nay qua đi, hắn ta chắc chắn sẽ trở thành chuyện cười trong thiên hạ.