Bất Diệt Thần Vương

Chương 120: Ta Còn Có Phi Kiếm




Vô số cường giả đỏ mắt, không thể nào hiểu được? Tại sao Vương Khả lại tự bạo phi kiếm? Đó là phi kiếm đấy, là phi kiếm mà các cường giả tiên môn đều theo đuổi, cứ như vậy tự bạo là sao?

Đối với một tu tiên giả tích cực tu tiên mà nói, đây là chuyện không có cách lý giải.

Chỉ là tranh cãi mà thôi, cần phải lãng phí như thế không?

Đương nhiên cần! Vương Khả chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh nhị trọng, tu vi Nhiếp Thiên Bá mạnh hơn Vương Khả nhiều, hai người đều có phi kiếm, trình độ chân khí hùng hậu, liên quan đến thắng cuộc cuối cùng, rất rõ ràng, Vương Khả sẽ thua thiệt.

Không hung ác, để Nhiếp Thiên Bá thắng thì sao? Không bảo vệ được phi kiếm của bản thân, không cứu được công chúa U Nguyệt, chẳng phải là mình càng thua thiệt sao?

Tự bạo phi kiếm, khiến tâm Vương Khả cũng nhỏ máu! Nhưng thắng là được!

Hai thanh phi kiếm ở gần Nhiếp Thiên Bá, tự nhiên Nhiếp Thiên Bá chịu vô số uy lực nổ tung, miệng lập tức phun máu tươi, ngã nhào trên đất.

Nhiếp Thiên Bá không thể nào hiểu được, phi kiếm đắt giá như vậy, chính hắn cũng hận không thể nhận làm tổ tông cung phụng, lại bị Vương Khả nói bạo là bạo? Mẹ nó, chẳng lẽ nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của ta sao? Vì sao chứ?

Phi kiếm của Vương Khả tự bạo thành mảnh vỡ, Nhiếp Thiên Bá bị nổ trọng thương, nhưng hắn vẫn còn sống, về phần phi kiếm của Nhiếp Thiên Bá, coi như hoàn hảo.

- Vương Khả, phốc, khụ khụ, ngươi lợi hại, ngươi thật hung ác, nhưng ta còn chưa chết, ha ha ha, khụ khụ khụ, phi kiếm của ta vẫn còn! Ngươi nhất định phải chết!

Nhiếp Thiên Bá thổ huyết chậm rãi bò dậy.

Chỉ thấy Nhiếp Thiên Bá thao túng phi kiếm chậm rãi bay lên.

- Đột đột đột!

Phi kiếm của Nhiếp Thiên Bá phát ra một trận âm thanh kỳ quái, tiếp theo bắn ra từng đợt khói đen nhánh, hành động chậm chạp. Bộ dáng này, giống như lúc trước Vương Khả tự bạo phi kiếm.

- Vương Khả, phi kiếm Nhiếp Thiên Bá báo hỏng rồi?

Công chúa U Nguyệt vui mừng nói.

- Báo hỏng sao?

Cường giả xung quanh ngạc nhiên.

Phi kiếm còn có thể báo hỏng ư? Chuyện gì thế này?

Nhiếp Thiên Bá nhìn phi kiếm bốc lên khói đen, mặt cũng đen lại, mẹ nó, vừa rồi còn chế giễu phi kiếm của Vương Khả là đồ xài rồi, hiện tại phi kiếm của bản thân lại thành bộ dạng này?

- Ta hiểu rồi, trong phi kiếm của Nhiếp Thiên Bá có khắc trận pháp, vừa rồi bị vụ nổ phá hư, nên phi kiếm của Nhiếp Thiên Bá xảy ra vấn đề!

Có luyện khí sư mở miệng kêu lên.

- Vậy có nghĩa là, phi kiếm của Nhiếp Thiên Bá đã hỏng? Nhưng vì sao nó còn có thể bay?

Có người hỏi.

- Phi kiếm là pháp bảo Nguyên Anh cảnh luyện chế, bên trong ẩn chứa vô số trận pháp huyền ảo, mới vừa rồi bị nổ hỏng một bộ phận, nhưng khẳng định bên trong còn chưa bị nổ hỏng, cũng không biết phi kiếm này còn lại bao nhiêu uy lực!

Vị luyện khí sư kia giải thích.

- Hừ, coi như hỏng hơn phân nửa, cũng tốt hơn chuôi phi kiếm vừa rồi của Vương Khả ngươi, ta chưa hoàn toàn báo hỏng, vẫn có thể chém ngươi!

Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng nói.

Phi kiếm bốc lên khói đen cuồn cuộn, giống như muốn chém về phía Vương Khả.

Nhưng vừa mới bay được một nửa, đột nhiên phi kiếm dừng lại, mặt Nhiếp Thiên Bá cứng lại:

- Cái gì?

Chỉ thấy Vương Khả lật tay, lại là một chuôi phi kiếm xuất hiện.

Lại thêm một chuôi?

- Điều này, điều này làm sao có thể? Không phải là cường giả Kim Đan cảnh cũng chưa chắc có phi kiếm sao? Tại sao Vương Khả còn một chuôi nữa?

Có người kinh ngạc kêu lên.

- Lại là một chuôi phi kiếm? Vương Khả bái nhập tiên môn, đến cùng nhận được bao nhiêu ưu ái! Thế mà ban cho hắn hai thanh?

- Tiên môn không có khả năng ban thưởng hai thanh phi kiếm, cho dù tứ đại tiên môn đỉnh cấp cũng không có khả năng!

- Vậy tại sao Vương Khả có thể có hai thanh?

- Ở trong tiên môn, phi kiếm thuộc về loại pháp bảo bị quản chế, không cho phép lưu lạc ra bên ngoài, nhưng ta nghe nói, có thể giao dịch nội bộ!

- Vương Khả mua ở tiên môn?

- Vương Khả tốn bao nhiêu tiền mua đây?

Đám người xung quanh kinh ngạc, nhưng tình cảnh này trong mắt ở Nhiếp Thiên Bá, vì sao lại bi thương như vậy?

Câu nói 'Ta tu luyện dựa vào có tiền' của Vương Khả vang lên! Lúc trước bản thân cười nhạo Vương Khả một lần, kết quả lúc ấy bị nổ chết. Bây giờ, Vương Khả vẫn dựa vào có tiền, lại để cho mình tràn đầy tuyệt vọng.

Cuộc sống của người có tiền, chính là thuần khiết tự nhiên, mà lại buồn tẻ vô vị như vậy sao?

Không có việc gì nổ vài cái phi kiếm chơi đùa?

Chúng ta coi phi kiếm như tổ tông cung phụng, ngươi lại muốn nổ là nổ?

- Nhiếp Thiên Bá, phẩm chất thanh phi kiếm này của ngươi không tệ? Lại thử với chuôi phi kiếm này của ta lần nữa xem sao?

Vương Khả cười lạnh nói.

- Hưu!

Trong nháy mắt, thanh phi kiếm mới của Vương Khả bắn về phía Nhiếp Thiên Bá. Phi kiếm của Vương Khả, không phải là gió lớn thổi tới, mà là lúc hắn tru sát tà ma ở Thiên Lang Tông, thật vất vả mới nhặt được! Nổ một chuôi cũng rất đau lòng!

Tên Nhiếp Thiên Bá này làm ta nổ mất một chuôi phi kiếm, còn không biết sống chết, ta không cần biết ngươi có quan hệ gì với Nhiếp Diệt Tuyệt, muốn giết ta, thì phải trả giá thật lớn.

- Đừng!

Nhiếp Thiên Bá sợ hãi kêu lên.

Trong lúc vội vã, Nhiếp Thiên Bá thôi động chuôi phi kiếm bốc khói kia, chật vật ngăn ở trước mặt.

- Oanh!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, trên phi kiếm của Nhiếp Thiên Bá lập tức xuất hiện vô số vết rạn, Nhiếp Thiên Bá vốn bị trọng thương, phi kiếm cũng hỏng bảy tám phần, làm sao chống đỡ được phi kiếm của Vương Khả?

Mắt thấy, phi kiếm của Vương Khả từng bước tới gần, từng chút dồn phi kiếm bốc khói đen đến trước mặt Nhiếp Thiên Bá.

Vẻ mặt Nhiếp Thiên Bá đắng chát, làm sao bây giờ? Ta thật là khó mà!

Ta sắp không kiên trì được nữa rồi, Vương Khả chỉ cần dùng thêm chút sức, sẽ đánh vỡ phi kiếm của ta, sau đó một kiếm trảm ta.

Ta cũng rất muốn giống như Vương Khả lúc nãy, làm một người hung ác, tự bạo phi kiếm, dùng chuôi phi kiếm sắp báo hỏng của ta, đồng quy vu tận với chuôi phi kiếm hoàn hảo này của ngươi. Nhưng mà, ta không dám.

Hai thanh phi kiếm đã áp sát Nhiếp Thiên Bá lần thứ hai, lúc này tự bạo, rốt cuộc là khiến Vương Khả đau lòng, hay là tự sát đây?