Phụ trách: Vô Tà Team
- Nhưng còn rất nhiều nơi chưa mất tiền, nhất định là phu nhân nhà ta đang kéo dài thời gian, tranh thủ thời gian cho ta! Phu nhân ta bị giam giữ ở một chỗ trong Nhiếp gia! Chỉ cần cứu phu nhân ta ra thì ta sẽ thanh toán toàn bộ cho mọi ngươi. Tiền mua sản phẩm tài chính có thể lấy ra trả cho các ngươi! Các ngươi có tình nguyện đi cứu phu nhân giúp ta hay không?
Vương Khả hét lớn một tiếng.
- Tình nguyện!
Một đám người mua sản phẩm tài chính la lên.
- Hôm nay, Vương Khả ta trở về đây chính là vì báo thù. Báo thù cho những người đã chết thảm của Vương gia ta! Đồng thời, cứu phu nhân ta về cũng là vì thanh toán tiền cho chư vị! Tìm Nhiếp Thiên Bá, đòi công đạo cho mọi người!
Vương Khả hét to một tiếng.
- Được! Vương gia chủ thật sảng khoái!
Những người vốn đã xé khế ước lập tức hô to một tiếng.
- Vương gia chủ, ngươi muốn chúng ta làm tay chân của ngươi, đi đối phó với Nhiếp gia giúp ngươi đúng không?
Một vị gia chủ nhìn ra nguyên nhân, lạnh giọng hỏi.
Bốn phía yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Khả.
- Không sai, chư vị gia chủ, các ngươi không tình nguyện hay sao?
Vương Khả thừa nhận rất sảng khoái.
Chẳng ai ngờ rằng Vương Khả lại trực tiếp như vậy. Thế nhưng, tất cả mọi người cũng không nhao nhao mà chờ Vương Khả nói tiếp.
- Hừ, dựa vào cái gì mà chúng ta phải giúp ngươi? Lại nói, ngươi cho rằng Nhiếp gia dễ đối phó như vậy hay sao?
Vị gia chủ kia lạnh lùng nói.
Trong khoảng thời gian này, các gia tộc không ngừng xung đột với Nhiếp gia, thế nhưng lại không thể thắng nổi một lần. Chuyện này làm cho tất cả mọi người không dám đối địch với Nhiếp gia.
- Có cái gì mà không dễ đối phó cơ chứ? Mấy ngày nay ta cũng đã nghe nói qua, các ngươi không ngừngăn quả đắngở trong tay Nhiếp gia?
Vương Khả cười lạnh nói.
- Ăn quả đắng thì sao chứ?
Vị gia chủ kia lạnh mặt nói.
- Ngu xuẩn, ngu không ai bằng!
Vương Khả quát lớn.
- Ngươi nói cái gì?
Vị gia chủ kia trợn mắt nói.
- Nhiếp gia là đệ nhất thế gia tu tiên ở Chu Tiên Trấn này, các ngươi xung đột với bọn họ, hành động này không phải là ngu xuẩn thì là cái gì chứ?
Vương Khả quát.
- Sao?
Mọi người sững sờ.
Không phải ngươi muốn chúng ta đối phó với Nhiếp gia giúp ngươi hay sao? Sao lại nói chúng ta đối đầu với Nhiếp gia là ngu xuẩn cơ chứ?
- Từng gia tộc các ngươi đối đầu với Nhiếp gia, đương nhiên sẽ chỉ có thể thất bại mà thôi! Nhưng tại sao các ngươi lại không đoàn kết lại, cùng đi tới đó cơ chứ? Nhiếp gia có bao nhiêu người? Các ngươi có bao nhiêu người chứ? Nhiếp gia có bao nhiêu Tiên Thiên cảnh? Các ngươi có bao nhiêu Tiên Thiên cảnh? Nếu như các ngươi đoàn kết lại thì nhân số sẽ gấp mấy lần Nhiếp gia. Thế nhưng kết quả các ngươi lại phân tán mà tới, như vậy không phải ngốc thì là cái gì?
Vương Khả mắng.
- Ngươi cho rằng đoàn kết có tác dụng hay sao? Nhiếp Thiên Bá kia là Tiên Thiên cảnh đỉnh phong! Sao chúng ta có thể đánh lại hắn được cơ chứ?
Một vị gia chủ quát.
- Đó là bởi vì đám gia chủ như các ngươi tham sống sợ chết! Sợ mình bị Nhiếp Thiên Bá giết cho nên không dám liều mạng! Chẳng lẽ các ngươi không thể đồng loạt ra tay được hay sao?
Vương Khả lạnh lùng nói.
Chúng gia chủ im lặng, không ai nói một câu gì.
Quả thực, nếu như cùng động thủ, chưa hẳn Nhiếp Thiên Bá đã có thể thắng được bọn họ. Thế nhưng, nhất định chúng ta sẽ có thương vong. Vạn nhất người chết là mình thì bọn họ phải làm thế nào chứ? Ta chỉ muốn đòi tiền chứ không phải muốn đi tìm chết?
- Ta chỉ có thể nói, lực chấn nhiếp của Nhiếp Thiên Bá đối với các ngươi quá lớn. Các ngươi sợ chết, sợ bản thân chết sẽ để cho người khác kiếm tiện nghi, cho nên mới không dám đối phó với Nhiếp Thiên Bá! Nhưng các ngươi cảm thấy ta sẽ sợ sao?
Vương Khả nhìn về phía chúng gia chủ rồi nói.
Vẻ mặt chúng gia chủ khẽ động, nghĩ đến thanh phi kiếm kia của Vương Khả.
- Từ giờ trở đi, Nhiếp Thiên Bá cứ giao cho ta, các ngươi có dám đi tới Nhiếp gia đòi nợ không?
Vương Khả nhìn về phía chúng gia chủ rồi hỏi một câu.
Vẻ mặt của chúng gia chủ khẽ động. Đúng vậy nha, Vương Khả có phi kiếm, nhất định có thể đối phó được Nhiếp Thiên Bá, hắn đối phó với Nhiếp Thiên Bá, như vậy chỉ còn lại đám đệ tử Tiên Thiên cảnh phổ thông của Nhiếp gia, chúng ta sợ cái rắm.
- Vương gia chủ, ngươi có nắm chắc hay không?
Có một vị gia chủ nhíu mày hỏi.
Vương Khả vừa nghe thấy câu này thì hắn đã hiểu, bọn họ đã động lòng.
- Được rồi, hiện giờ ta muốn tới Nhiếp gia để cứu phu nhân nhà ta! Tế điện vong linh đệ tử Vương gia! Đồng thời cũng muốn lấy toàn bộ tiền ở Nhiếp gia về. Chư vị, ai muốn đi thì nói cho ta biết một tiếng, đi cùng ta tới Nhiếp gia để thu hồi tiền mồ hôi nước mắt của bản thân mình! Sau khi tiền vào tay ta sẽ trả lại tiền mà mọi người mua sản phẩm tài chính. Nếu thừa, Vương Khả ta không lấy một xu mà sẽ chia cho chư vị! Về phần người không muốn đi thì ở lại nơi này xem đi. Đến lúc đó tiền mà Nhiếp gia lừa của các ngươi, cũng đừng hòng lấy lại được. Bởi vì sau hôm nay, Chu Tiên Trấnsẽ không còn Nhiếp gia nữa!
Vương Khả hét to một tiếng.
- Ta đi!
- Ta cũng đi!
- Vương gia chủ, chúng ta đi theo ngươi!
- Lật đổ Nhiếp Thiên Bá! Cứu Vương phu nhân! Lấy lại tiền mồ hôi nước mắt!
- Lật đổ Nhiếp Thiên Bá! Cứu Vương phu nhân! Đưa ta tiền mồ hôi nước mắt!
Toàn bộ hậu viện Công Nhất Trà Xã sôi trào.
Xu thế này đâu phải là đòi nợ, đây là đi diệt môn cướp tiền!
Có phi kiếm của Vương Khả đối phó với Nhiếp Thiên Bá, chúng ta sợ gì nữa chứ? Chúng ta muốn lấy lại tiền mồ hôi nước mắt của bản thân, đây là chuyện mà chúng ta nên làm! Thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa!
Người mua sản phẩm quản lý tài sản vô cùng tình nguyện, mà những gia chủ khác, sau khi đấu tranh tư tưởng một phen cũng không chút do dự đáp ứng. Không nói tới việc bản thân bọn họ bị Nhiếp Thiên Bá bắt nạt, trong lòng tràn ngập oán khí. Nếu như lúc này đi chậm một bước, Nhiếp gia bị diệt thì chúng ta biết đi đâu đòi nợ đây?
- Được rồi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường!
Vương Khả hô to một tiếng.