Vương Khả khuyên nhủ.
Long Huyết run rẩy:
- Ai cần ngươi phí lời!
- Ta không phải phí lời, ta đang suy nghĩ cho an nguy của đám người suy yếu này! Nếu ngươi kích động muốn đánh, vậy không sao cả, các ngươi cứ đánh đi! Dù sao chúng ta cũng không thể nhúng tay vào. Nhưng, trước khi các ngươi đánh, có thể lo lắng cho cảm nhận của đám người suy yếu này không, có thể cung cấp chút đồ bảo hộ. Bằng không, các ngươi vừa đánh nhau, Niếp Thanh Thanh, Thánh Tử sẽ tan thành mây khói, Chu Hồng Y cũng sẽ vỡ nát! Các ngươi có thể suy xét cho bọn họ không?
Vương Khả vội vàng khuyên nhủ.
Long Huyết: “... !
Tử Bất Phàm: “... !"
- Vương Khả, ngươi mới vỡ nát, ngươi có thể dùng từ đàng hoàng chút không?
Chu Hồng Y nằm trong trứng rồng mắng to.
- Được rồi, đừng xúc động, Vương Khả cũng vì an toàn của chàng thôi!
Niếp Thanh Thanh an ủi.
- Nếu các ngươi đều không nghĩ ra biện pháp tốt an bài chúng ta, vậy không bằng, ta cho các ngươi một chút đề nghị thì sao?
Vương Khả nhìn Long Huyết.
Long Huyết: “... !
Ngươi con mẹ nó chỉ là một tù nhân, còn có mặt mũi đề nghị ta?
- Vương Khả, lúc này rồi, ngươi còn gây náo loạn cái gì?
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
- Không phải ta náo loạn! Ta không muốn mọi người bởi vì chiến đấu của hai người mà hy sinh! Ta cũng suy nghĩ vì mọi người!
Ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng với Long Huyết sao? Cố gắng tìm điểm chung, gác lại bất đồng, cứu chúng ta trước, sau đó lại động thủ?
Vương Khả lập tức lo lắng nói.
Tử Bất Phàm: “... !"
- Được rồi, Long Huyết, giáo chủ nể mặt ta, cho ngươi cơ hội đàm phán, ngươi có thể nói chuyện rồi!
Vương Khả nhìn Long Huyết.
Long Huyết đen mặt nhìn Vương Khả, ta còn cần ngươi nể tình?
“Gừt"
Bỗng nhiên, cách đó không xa vang lên một tiếng gào to, cả người Long Cốt bỗng nhiên chấn động, một lượng lớn ngọn lửa phụt ra tứ phương, giống như thanh tỉnh trở lại.
- Long Cốt, ngươi luyện hóa xong rồi?
Long Huyết trầm giọng nói.
- Còn chưa hoàn toàn luyện xong, nhưng ta đã nắm giữ đại bộ phận lực lượng của Hỏa Long Nguyên Thần. Quả nhiên, đây là Long Hoàng lưu lại cho ta!
Long Cốt cười to nói.
Quay đầu, Long Cốt thấy Tử Bất Phàm, nhất thời nhíu mi.
- Tử Bất Phàm? Ngươi vẫn là đến đây rồi?
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Long Cốt, ta có từng nói với ngươi không, ai cũng không được rút máu của Thánh Tử nữa, hắn là con của ngươi mà, giờ chỉ còn lại một hơi thở!
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
- Hừ, con ta thì sao? Ta không ăn nó đã là ban ân lớn nhất của ta với nó rồi. Còn nữa, Tử Bất Phàm, đừng dùng ngữ khí này nói chuyện với ta. Ta không còn là thủ hạ của ngươi, về sau, ta cũng không phải là đường chủ gì của Thái Âm Ma Giáo. Mệnh lệnh của ngươi, vô Ích!
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn chết!
Giọng nói Tử Bất Phàm lạnh lẽo.
Long Cốt biến sắc, nhất thời đứng bên cạnh Long Huyết.
- Nhìn cái gì, Long Huyết đã đáp ứng sẽ phù hộ ta, ta vẫn cảm thấy đi theo bên người Long Huyết càng tự tại. Hừ, chờ ta hoàn toàn luyện hóa Hỏa Long Nguyên Thần, ngươi còn có thể làm khó dễ được ta sao?
Long Cốt khinh thường cười lạnh nói.
- Long Ô, ngươi xem, ta hợp tác với Long Cốt, ngươi còn có phần thắng sao?
Long Huyết lạnh lùng nói.
- Nếu không thử xem?
Tử Bất Phàm lạnh lùng đáp trả.
- Này, giáo chủ, Long Huyết, không phải vừa mới nói không đánh nhau sao? Sao chỉ mới như vậy đã muốn đánh nữa rồi? Trước giải quyết chuyện chúng ta đi!
Vương Khả nói.
Long Huyết, Tử Bất Phàm cũng không để ý Vương Khả, trong mắt chỉ toàn sát khí.
- Ngươi không tin có phải không, ta sẽ lại chứng minh cho ngươi xem! Long Huyết cười lạnh nói.
- Chứng minh?
Tử Bất Phàm hí mắt nói.
Long Huyết nhìn Long Cốt bên cạnh:
- Long Cốt, ngươi lúc trước đã đáp ứng ta, ta giúp ngươi có được Hoả Long Nguyên Thần, ngươi sẽ nghe lời ta, còn nhớ rõ không?
- Ha ha, đương nhiên nhớ rõ, ta đương nhiên nghe lời ngươi! Yên tâm, ta và ngươi cùng nhau ngăn cản Tử Bất Phàm!
Long Cốt cười to nói. Nghe lời ngươi? Hừ, chờ ta hoàn toàn luyện hóa Hỏa Long Nguyên Thần, ta còn nghe ngươi cái rắm.
- Được, ngươi đã đáp ứng nghe lời ta, ta cũng chỉ muốn ngươi đáp ứng một chuyện là được!
Long Huyết hí mắt nói.
- Một trăm chuyện cũng không sao! Ngươi muốn ta đáp ứng cái gì?
Long Cốt cười to nói.
- Đáp ứng làm phân thân của ta!
Long Huyết hí mắt nói.
- Cái gì?
Long Cốt sửng sốt. Nhìn thấy Long Huyết nhất thời lấy ra một quyển trục.
Long Cốt biến sắc, cảm thấy có gì không thích hợp, nhất thời quay đầu bay về phía không trung.
- Còn muốn chạy? Đã muộn rồi, đây là quyển trục Long Hoàng chuẩn bị cho ngươi, năm đó bị ta trộm đi, đi đi, Khóa Thân Chú!
Long Huyết hét lớn.
Âm!
Quyển trục bay ra, nháy mắt mở ra, trong quyển trục bỗng nhiên hiện lên dòng chữ màu vàng. Những chữ này giống như trong nháy mắt phát ra thanh âm tụng kinh, rất nhanh bao phủ Long Cốt.
- Không, không đúng, không đúng mà, cơ thể ta làm sao vậy... !
Long Cốt cả kinh kêu lên.
Nhìn thấy thân thể Long Cốt như nam châm hút quyển trục kia, quyển trục trong nháy mắt bao phủ Long Cốt. Long Cốt cố gắng xé rách quyển trục, quyển trục bị xé thành mảnh nhỏ, nhưng vẫn bị chữ vàng trên quyển trục quấn quanh, tiến vào cơ thể Long Cốt.
- A! Thật nóng, còn nóng hơn Hỏa Long Nguyên Thần, đây là cái gì, đây là cái gì?
Long Cốt rống to.
- Khóa Thân Chú? Khóa Thân Chú? Không thể nào, không thể nào!
Tử Bất Phàm cả kinh kêu lên.
- Không có gì là không thể, Khóa Thân Chú, ngươi cũng biết, chú này không thể nào một sớm một chiều sử dụng trên người nào đó, mà phải hạ chú quanh năm suốt tháng. Năm đó, Long Hoàng để chúng ta mài dũa huyết mạch, chính là đang không ngừng hạ chú chúng ta. Năm đó nàng dịu dàng như vậy, không phải yêu quý chúng ta mà là yêu quý phân thân của chính nàng! Đây là một phần ấn Khóa Thân Chú, một khi khởi động, thân bất do kỷ!
Long Huyết trầm giọng nói.
- Ta không thể cảm giác cơ thể của mình nữa, Long Huyết, ngươi làm gì với ta vậy? Không, đừng, ngươi thả ta ra, ta về sau đều nghe lời ngươi, ta cái gì cũng nghe theo ngươi, ngươi thả ta, thả ta ra!
Long Cốt hoảng sợ gầm rú.
Long Huyết đạp chân lên mặt đất, bay đến trước mặt Long Cốt.
- Ngươi là thể chất hỏa ngục, lại dung hợp Hỏa Long Nguyên Thần, tương lai khó lường. Hôm nay ta không thu ngươi, về sau cũng bị Long Hoàng thu, vậy tiện nghi cho Long Hoàng rồi, còn không bằng tiện nghi ta, đúng không, Long Cốt?