Bất Diệt Thần Vương

Chương 102: Bồi thường cho ta




Phụ trách: Vô Tà Team

- Không sai, lần này ngươi nhất định phải bồi thường cho ta! Một vạn cân linh thạch!

Trong lòng Trương Chính Đạo có một cỗ oán khí đang muốn bạo phát.

- Được lắm, ngươi không nói thì thôi, nếu đã nói vậy thì ta cũng phải tính sổ với ngươi! Hừ. Ngươi phải biết nhiệm vụcủa ngươi làngăn chặn Nhiếp Diệt Tuyệt ở bên ngoài vương cung chứ? Thế nhưng ngươi thì sao? Ngươi có ngăn nàng ta được không? Nhiếp Diệt Tuyệt kia lại trở về, ngươi chặn được nàng cái rắm! Thiếu chút nữa ta đã bị nàng ta bắt được. Ngươi biết ở trong vương cung kia ta phải chịu nguy hiểm như thế nào không? Không chỉ phải đối mặt với Thanh Vương mà còn phải đối mặt với Chu Hồng Y. Kết quả ngươi còn dẫn Nhiếp Diệt Tuyệt về chỗ cũ, ngươi có biết tổn thất của ta lớn bao nhiêu hay không? Ngươi chỉ sưng mặt, bị một chút đau khổ da thịt mà thôi. Thế nhưng ta thì sao? Ta là cửu tử nhất sinh, thiếu chút nữa đã chết ở bên trong!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ta!

Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.

- Ngươi biết ta phải chịu kinh hãi lớn tới mức nào hay không? Ngươi có biết ở bên trong ta phải bỏ ra cái giá lớn như thế nào mới tìm được xâu niệm châu này hay không? Ta đã dùng hếttất cả nhân mạch, lại trở mặt thành thù với bằng hữu ngày xưa, ta làm vậy là vì cái gì cơ chứ? Còn không phải là vì ngươi, giúp ngươi không bị Nhĩ Thượng Tư trách phạt hay sao? Ta làm nhiều chuyện như vậy, hi sinh lớn như vậy vì ngươi mà ngươi còn không biết xấu hổ nói tới chuyện bồi thường với ta? Là ngươi phải bồi tổn thất cho ta mới đúng!

Vương Khả trừng mắt quở trách đối phương.

Trương Chính Đạo:

-... !

Sao tính tớicuối cùng ta lại phải bồi thường cho Vương Khả cơ chứ? Vậy ta đây bị đánh vô ích hay sao?

- Nào, tới đây chúng ta tính từng chuyện một!

Vương Khả vén tay áo lên nói.

- Ha ha ha ha, Vương huynh, vừa rồi ta chỉ đùa với ngươi mà thôi. Ha ha, một chút đau khổ da thịt như vậy thì tính là cái gì cơ chứ? Hai huynh đệ chúng ta nói tới tiền làm gì! Đi, chúng ta tiếp tục đi, đi tớiChu Tiên Trấn quan trọng hơn, ha ha ha!

Trương Chính Đạo thúc ngựa, nhanh chóng biến mất không còn hình bóng.

- Đừng chạy, cho dù là thân huynh đệ thì cũng phải tính toán, nhất là liên quan tới tiền thì lại càng phải tính toán!

Vương Khả thúc ngựa đuổi theo.

Hai người ồn ào giơ roi quất ngựa, chạy về phíaChu Tiên Trấn.

Nhưng hai người lại không phát hiện ra một chuyện. Giờ phút này ở phía trên đám mây có hai đầu tiên hạc đang hóa chặt Vương Khả và Trương Chính Đạo.

Hai đầu tiên hạc hưng phấn khẽ kêu một trận, dường như đang nói với nhau cái gì đó.

Tiếp theo, một trong hai đầu tiên hạc gật đầu một cái, giang cánh ra, tách khỏi đầu tiên hạc kia.

Một đầu tiên hạc phi hành ở trong mây, đi theo hai người Vương Khả, Trương Chính Đạo, mà một đầu tiên hạc khác thì trở về báo tin.

Hai ngày sau, ở trên đỉnh một ngọn núi, đầu tiên hạc đi báo tin kia đáp xuống, ở trước mặt nó là Trương Thần Hư và một đám đệ tửKim Ô Tông.

- Tìm được rồi sao? Ha ha ha ha, tìm được rồi sao? Đúng là Vương Khả, Trương Chính Đạo chứ? Để ta xem lần này các ngươi chạy tới đâu!

Trương Thần Hư dữ tợn hét lớn một tiếng.

- Sư huynh, chúng ta lập tức lên đường đi. Ta muốn chém hai người đã vũ nhục ta thành muôn mảnh!

Vị cường giả Kim Đan cảnh bị Vương Khả lột sạch y phục dùng giọng căm hận nói.

- Không sai, không sai, sư huynh, thiếu chút nữa chúng tađã bị tên Vương Khả kia lừa gạt ở trongLang Tiên Trấn, chúng ta muốn báo thù!

- Báo thù!

Một đám đệ tử Kim Ô Tông không ngừng xoa tay kêu gào.

- Được! Bây giờ chúng ta lập tức lên đường! Từ trước tới nay không ai dám lừa gạt Trương Thần Hư ta, lần này ta muốn để cho bọn hắn biết kết quả của việc đắc tội với chúng ta!

Trương Thần Hư lạnh lùng nói.

- vâng!

Chúng đệ tử Kim Ô Tông đáp.

Tiếp theo, Trương Thần Hư mang theo một đám đệ tử Kim Ô Tông dẫn lên lưng tiên hạc ở bốn phía, trong nháy mắt xông thẳng lên trời.

- Dẫn đường!

Trương Thần Hư nhìn về phía đầu tiên hạc báo tin kia rồi hạ lệnh.

- Lệ!

Đầu tiên hạc báo tin kia hét dài một tiếng, bay lên trên trời dẫn đường, mà phía sau nó thì có một đám tiên hạc, bay thẳng về phía Vương Khả.

Thanh Kinh, ngày thứ hai sau khi Vương Khả rời đi, ở bên trong một đình viện ở Thanh Kinh!

- Ta muốn giết Vương Khả, ta muốn giết Vương Khả, các ngươi cùng đi giết chết Vương Khả giúp ta, ta muốn hắn chết!

Hai mắt Chu Yếm đỏ ngầu quát.

- Thanh Vương, ngươi, ngươi dưỡng thương trước đi thì hơn?

Một tên tà ma dùng giọng cổ quái nói.

Đêm qua, khi chúng tà ma từ trong địa cung đi ra, vừa vặn nhìn thấy Chu Yếm toàn thân trần truồng, bị đánh tới mức không ra hình người. Trên người có từng vết roi dữ tợn, những giọt nến dầu rơi xuống người càng khiến cho Chu Yếm trở nên thê thảm không thể tả.

Lo lắng tới việc bản thân để lộ ra ma khí cho nên Chu Yếm cũng không dám phá nát dây thừng buộc trên người. Cuối cùng vẫn là chúng tà ma giải trừ dây thừng trên người và vải ở trong miệng Chu Yếm.

Trải qua một đêm, Chu Yếm như kẻ mê muội, không ngừng quát lên, muốn giết chết Vương Khả.

- Các ngươi có giúp ta hay không?

Hai mát Chu Yếm đỏ hồng nhìn về phía chúng tà ma.

- Chúng ta cũng muốn, thế nhưng chúng ta phải chờ Minh Ma đại hội. Lần này đường chủ và vị ngũ đường chủ thần bí kiađã tìm được một vị nữ tử có minh thai chi thân, chúng ta không muốn bỏ qua đại hội lần này!

Chúng tà ma lắc đầu nói.

- Minh Ma đại hội, liệu các ngươi có thể nhận được bao nhiêu minh thai chi thân cơ chứ? Ta biết minh thai chi thân kia ở đâu, để ta mang các ngươi đi!

Hai mắt Chu Yếm đỏ hồng nói.

- Sao?

Chúng tà ma kinh ngạc nói.

- Vừa rồi Vương Khả nói lỡ miệng, người kia ở Chu Tiên Trấn! Ta nghe rất rõ ràng, hắn tới Chu Tiên Trấn tìm U Nguyệt công chúa. Mà U Nguyệt công chúa kia chính là minh thai chi thân, chúng ta mau tới Chu Tiên Trấn đi.

Chu Yếm vội vàng nói.

Chúng tà ma nhìn nhau một cái, dường như đang phân tích xem lời nóicủa Chu Yếm là thật hay giả.

- Không bằng ngươi đi tảo triều trước đi? Để chúng ta thương lượng một chút?

Một tên tà ma mở miệng nói.