Bất Diệt Thần Vương

Chương 1016: Huyết Thần Tử tồn tại




- Haizz, được rồi, không hô nữa! Hô nữa cũng vô dụng, ta trước tìm vòng tay trữ vật đã! Vương Khả đâm đầu thẳng vào trong huyết hải.

- Vương huynh đệ cẩn thận!

Một đám đệ tử tiên môn lo lắng la lên.

Chỉ có Phương Sân là hung tợn nhìn Vương Khả chui vào chỗ sâu huyết hải.

- Vô dụng, Vương Khả, hai mươi tên Huyết Thần Tử vây giết ngươi, ngươi nhất định phải chết! Vương Khả đáng chết, ngươi đã rơi vào vực sâu lại còn vu oan cho ta, hại Long Huyết hiểu lầm ta!

Lần này cần phải trả giá lớn cỡ nào mới có thể bù đắp đây! Ngươi đúng là tai họa mài!

Phương Sân buồn bực nói thầm.

Phía dưới, Vương Khả đâm đầu thẳng vào chỗ sâu trong huyết hải.

Vương Khả ném vòng tay trữ vật? Đương nhiên không phải! Mà là vừa rồi rơi từ sân thượng xuống, Vương Khả tự biết không ổn, trong lúc vội vã đã nhanh tay đục một cái lỗ ở trên sân thượng, nhét vòng tay trữ vật vào trong đó! Chỉ cần tìm được sân thượng là có thể tìm về đồ của mình.

- Hả? Sao lại không thấy? Làm sao có thể? Đồ vật của ta đâu?

Cái sân thượng lớn như vậy, không có khả năng nói không có là không có! Vừa rồi rơi xuống đúng vị trí này mài!

Vương Khả tức giận nói.

Vương Khả không ngừng lặn xuống, càng lặn càng sâu, trong lòng càng sốt ruột. Huyết Thần Tử truy sát sau lưng, Vương Khả cũng không thèm để ý.

Cũng không biết lặn bao lâu. Bỗng nhiên có một cỗ hấp lực truyền đến, giống như một cái vòng xoáy hút Vương Khả vào chỗ sâu của huyết hải.

Phù phù một tiếng.

Vương Khả thoát khỏi huyết hải, đến một cái không gian thật lớn. Vương Khả ở bên trong không gian này, tìm kiếm thứ bản thân muốn tìm.

- Sân thượng chạm rỗng?

Trên mặt Vương Khả vui vẻ.

Vương Khả nhào về phía sân thượng, tìm được vòng tay trữ vật của mình ở trong một cái lỗ trên sân thượng, nhanh chóng đeo lên.

Ngay lúc đeo lên, Vương Khả kinh ngạc nhìn cái không gian huyết sắc to lớn này.

Một cái không gian được kết giới chống đỡ lên, bốn phương tám hướng đều bị huyết hải bao vây. Nhìn qua thật giống như một cái bọt khí to lớn trong biển rộng, bản thân ở trong bọt khí này.

Chỗ sâu trong huyết hải, có một cái không gian cực lớn giống như bọt khí!

Vương Khả bị một cái vòng xoáy dưới đáy biển hút vào đây, tìm được vòng tay trữ vật của mình, đồng thời ngạc nhiên nhìn nơi này.

- Huyết hải không phải đặc ruột mà là rỗng ruột ư?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Nhìn từ bên ngoài chính là một mảnh đại dương màu đỏ ngòm, ai biết được bên trong có càn khôn chứ?

Huyết Thần Tử vẫn chưa đuổi kịp, Vương Khả bước đi ở trong không gian này, đột nhiên Vương Khả biến sắc dừng lại.

- Thử Vương?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Chỉ thấy, Thử Vương ngất ở trước mặt, nằm trong một cái bướu thịt sền sệt, đầu và toàn thân Thử Vương đều bị bướu thịt bọc lại, chỉ có khuôn mặt là lộ ra bên ngoài để hô hấp, toàn bộ bướu thịt bị treo ở giữa không trung, nhìn qua cực kỳ quái dị.

Càng quái dị hơn chính là phía dưới của bướu thịt chảy ra thứ gì đó giống như huyết thủy, sau khi huyết thủy từ bướu thịt nhỏ xuống phía dưới, cũng không có tan ra mà lại chậm rãi ngưng tụ thành hình, ngưng tụ thành bộ dạng một tên Huyết Thần Tử, chỉ là tên Huyết Thần Tử này là bán thành phẩm, thân hình nhăn nhó, giống như vẫn chưa triệt để thành hình.

- Đây là cái gì? Huyết Thần Tử hình thành như thế này sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Vương Khả không có lập tức cứu Thử Vương, mà đi kiểm tra xung quanh, vừa kiểm tra lại kinh hãi phát hiện, trong không gian này không chỉ treo một hai cái bướu thịt.

Từng dãy, từng hàng đều là bướu thịt, bên trong mỗi một cái bướu thịt đều có một người, nhìn qua lít nha lít nhít, khiến Vương Khả có loại cảm giác giống như vô số người nhân bản trong phim khoa học viễn tưởng ở địa cầu lúc trước.

Trong vô số bướu thịt kia, có một vài cái Huyết Thần Tử đã ngưng tụ thành hình, bỗng nhiên bay lên trời, xông qua đỉnh kết giới, sau đó tiến vào bên trong huyết hải.

Vương Khả hít một hơi lạnh, không chạm vào những đống thịt này, mà đi kiểm tra xung quanh. Sau khi đi một vòng quanh khu bướu thịt, đột nhiên bước chân Vương Khả dừng lại, vì Vương Khả thấy một người quen cũ.

- Nhiếp Thiên Bá? Hắn còn sống sao?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Là Nhiếp Thiên Bá, ánh mắt Nhiếp Thiên Bá tổn thương khá nặng, lúc này không bị vây bên trong bướu thịt, mà ngồi ở chỗ một cái bàn thu xếp đồ đạc. Bộ dạng cực kỳ nghiêm túc, thậm chí còn không biết Vương Khả đến.

Vương Khả cẩn thận đi đến phía sau Nhiếp Thiên Bá, lại nhìn thấy trên mặt bàn trước mặt Nhiếp Thiên Bá, bày rất nhiều vòng tay trữ vật, Nhiếp Thiên Bá đang phân loại, chỉnh sửa những cái vòng tay trữ vật này.

- Thật nhiều tiền, Chủ nhân cũng không chia cho ta một chút, ta có nên lấy trộm một chút hay không đây? Không, không được, ở bên trong huyết hải này căn bản không giấu được, một khi bị phát hiện, ta sẽ thảm! Thật nhiều tiền, ta cũng muốn có một cái huyết hải!

Nhiếp Thiên Bá tỏ vẻ tiếc hận nói.

- Haiz, mỗi ngày giúp Chủ nhân quản tiền, mỗi khi tới một người ta lại phải tới lục soát, thực sự là sắp nghẹn điên rồi, nếu có người ở đây nói chuyện với ta thì tốt biết mấy, người nào cũng được, cho dù là kẻ thù cũng tốt! Cho dù là tên khốn kiếp Vương Khả kia cũng được!

Nhiếp Thiên Bá cau mày thấp giọng nói.

- Ngươi nói ai là tên khốn kiếp đấy? Nhiếp Thiên Bá, ngươi dám mắng ta?

Vương Khả trợn mắt.

- Hải Bỗng nhiên Vương Khả nói chuyện, dọa cho Nhiếp Thiên Bá bị giật mình, quay đầu lại, thấy rõ thân hình của Vương Khả, lập tức la lên một tiếng.

- Vương, Vương, Vương Khả, sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này?

Nhiếp Thiên Bá kinh ngạc kêu lên.

- Tại sao ta không thể xuất hiện ở nơi này, Nhiếp Thiên Bá, sao ngươi lại ở nơi này? Đây là đâu?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Ngươi không biết đây là đâu? Vậy ngươi vào đây bằng cách nào?

Nhiếp Thiên Bá kinh ngạc nói.

- Ta đang hỏi ngươi trước mà!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Chủ nhân, Chủ nhân, có người xông vào, Chủ nhân!

Bỗng nhiên Nhiếp Thiên Bá hô hoán lên.

Sau khi la lên, Nhiếp Thiên Bá lại lập tức nhào về phía Vương Khả.

- Thần Vương Ấn, trấn!

Vương Khả kêu to một tiếng.

- Oanh!

Một tiếng động thật lớn vang lên, Nhiếp Thiên Bá bị Thần Vương Ấn trấn áp.

wiimiffim! fargruffidlnp _