Nhưng sắc mặt Phương Sân lại thay đổi kịch liệt, mẹ nó, thật sự không phải như Vương Khả nói.
- Không có chuyện đó, căn bản không có chuyện đó!
Phương Sân sợ hãi la lên.
Sắc mặt Long Huyết ở phía dưới lại càng ngày càng dữ tợn:
- Ha ha ha, Phương Sân, lão già này, những năm nay ngươi hợp tác với ta, để ta thông báo cho ngươi bảo tàng Long Hoàng chôn ở chỗ nào, ngươi giúp ta kéo dài thời gian để luyện hóa huyết hải, đồng thời cũng cam đoan với ta, ở thời điểm thích hợp, sẽ thả ta thoát khỏi tù đày! Bảo ta và ngươi diễn một vở kịch, lừa gạt đâm đệ tử tiên môn Thập Vạn Đại Sơn ngu ngốc này, để ngươi nhận được ủng hộ, mà ngươi cũng giúp ta thu hoạch được một số tu tiên giả vào huyết hải, để cho ta luyện hóa thành Huyết Thần Tử, cùng ta đạt thành hợp tác. Nhưng ngươi bán rẻ ta, ở sau lưng hại ta?
- Hả?
Tất cả mọi người trợn mắt nhìn về phía Long Huyết.
Tình huống gì vậy? Long Huyết nói Phương Sân hợp tác với hắn?
Còn nói Phương Sân muốn hại mọi người? Lần này trấn áp Long Huyết chỉ là một cái âm mưu?
- Ngươi, ngươi, ngươi ngậm máu phun người!
Phương Sân kinh sợ quát.
Trán Phương Sân toát ra vô số mồ hôi lạnh, Long Huyết, tên hỗn đản này, không phải lúc trước đã nói, tuyệt không tiết lộ bí mật này sao? Tại sao ngươi lại nói ra trước mặt mọi người thế?
Chuyện này mà thật sự lộ ra, bản thân còn có thể lăn lộn ở Thập Vạn Đại Sơn sao?
- Ai ngậm máu phun người? Ta cho ngươi biết bảo tàng của Long Hoàng bị phong ấn ở nơi nào, những năm này, giúp ngươi lấy được bao nhiêu bảo bối? Nhưng ngươi lại muốn phản bội ta, ngươi tự tìm cái chết, ngao!
Long Huyết tỏ vẻ dữ tợn, gào thét về phía Phương Sân.
- Không có chuyện này, không có chuyện này, các ngươi đừng nghe hắn nói năng bậy bạ, hắn cố ý vu oan cho ta, hắn muốn khích bác ly gián!
Phương Sân sợ hãi, liên tục hét lên, toàn thân căng cứng.
Vương Khả ở một bên, giương mắt nhìn Long Huyết và Phương Sân bị làm cho mặt đỏ tới mang tai.
- Này, không phải ngươi nên nổi giận với ta sao? Tại sao ngươi lại nổi giận với Phương Sân, hắn vô tội mà, ta, ta, nhắm vào ta này!
Vương Khả buồn bực kêu lên.
Ta vẫn đang chờ dẫn ngươi vào chỗ sâu trong huyết hải, để ta sử dụng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm đây, tại sao bỗng nhiên ngươi lại đời lửa giận đi vậy? Ta là người giẫm mặt ngươi mà, ngươi một chút cũng không để ý sao?
Miệng vực sâu!
Long Huyết tức giận gào thét về phía Phương Sân, quát Phương Sân không giữ chữ tín, còn dám lừa gạt mình.
Tự nhiên Phương Sân phải thề thốt phủ nhận, hai người tức giận chửi mắng nhau.
Đệ tử các đại tiên môn giương mắt nhìn hai người, là Long Huyết đang khích bác ly gián hay là âm mưu của Phương Sân.
- Này, không phải ngươi nên nổi giận với ta sao? Tại sao ngươi lại nổi giận với Phương Sân, hắn vô tội mà, là ta, là ta, nhằm vào ta này!
Vương Khả buồn bực kêu.
Ta vẫn đang chờ dẫn ngươi vào chỗ sâu trong huyết hải, để sử dụng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm đây, tại sao bỗng nhiên lửa giận của ngươi lại đời đi rồi? Ta giẫm lên mặt ngươi, ngươi cũng không để ý chút nào sao?
- Vương Khả, tên khốn này, ngươi nói xấu ta làm gì?
Phương Sân trợn mắt giận dữ hét.
- Phương Sân, có phải đầu ngươi bị hỏng hay không? Ta vu khống ngươi lúc nào? Rõ ràng là Long Huyết vu khống ngươi! Ta còn đang nói giúp ngươi, giúp ngươi nâng cao sĩ khí, giúp ngươi xây dựng hình tượng huy hoàng đây này! Ngươi mắng ta làm gì?
Chẳng lẽ lời Long Huyết nói là sự thật?
Vương Khả trợn mắt quát mắng.
- Long Huyết nói là sự thật sao? Phương Sân, ngươi chỉ đang diễn kịch cho chúng ta à? Ngươi cố ý thả Long Huyết khỏi tù? Còn để sư huynh đệ chúng ta bị Long Huyết bắt đi biến thành Huyết Thần Tử? Tất cả là âm mưu của ngươi?
Một đám đệ tử tiên môn kích động nói.
- Các vị, đừng nghe Vương Khả nói, tại sao có thể là âm mưu? Ta, ta... !
Vẻ mặt Phương Sân bi phẫn phủ nhận.
Long Huyết nói không sai, đúng là lần này bản thân và Long Huyết đã đạt thành hiệp nghị, thế nhưng làm sao ta dám nhận chuyện này? Một khi thừa nhận trước mặt mọi người, cả Thập Vạn Đại Sơn sẽ không dung tha ta.
- Phương Sân, ngươi bán đứng ta!
Long Huyết biểu tình dữ tợn nói.
- Ai bán đứng ngươi, Vương Khả, hắn đang gạt ngươi đó!
Phương Sân trợn mắt kêu lên.
Ngươi có bị điên không, ngươi không thấy ta đang khó xử sao?
- Phương Sân, ngươi nói cho rõ ràng, làm sao Vương Khả lại lừa gạt Long Huyết? Ngươi không có làm những việc này?
Một vị tông chủ tiên môn trợn mắt nói.
Phương Sân:
Hiện tại Phương Sân không quan tâm người ngoài, Phương Sân chỉ có thể hung tợn trợn mắt nhìn Vương Khả, mẹ nó, ta ra bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn mời cường giả tru sát Long Huyết lúc nào? Ta với Sắc Dục Thiên hợp tác lúc nào chứ?
- Phương Sân, ngươi nói rõ cho ta, ngươi có hợp tác với Long Huyết hay không?
Một vị tông chủ tiên môn trợn mắt nói.
- Phương Sân, lời Vương Khả nói có đúng hay không, có phải ngươi đã bán đứng ta?
Long Huyết cũng chất vấn.
Song phương chất vấn Phương Sân, bây giờ Phương Sân không biết làm sao để giải thích.
- Tốt rồi, các vị, không nên ép hỏi trụ trì Phương Sân làm gì, ta tin hắn! Mời mọi người hay kiên nhẫn chờ đợi, Phương Sân sẽ chém Long Huyết thành muôn mảnh!
Bỗng nhiên Vương Khả hô.
Sau tiếng hô đó, các đại cường giả tiên môn nhìn Vương Khả một chút rồi cùng gật đầu đồng ý.
Phương Sân lại trợn mắt nhìn về phía Vương Khả, bây giờ sức ảnh hưởng của ngươi lớn như vậy sao? Chỉ một câu đã khiến cường giả các đại tiên môn đều tin tưởng ngươi? Một câu trấn an cường giả các đại tiên môn. Con mẹ nó, ta có cần phải cảm ơn ngươi nữa hay không đây?
Ngươi khiến thế cục trước mắt càng ngày càng nguy rồi!
- Phương Sân, tốt, tốt, tốt, ngươi dám gạt ta, ta nói cho ngươi biết nhiều tung tích bảo vật của Long Hoàng như vậy, lại còn đồng ý giúp ngươi diễn một vở kịch, nhưng ngươi lại nghĩ chu đáo chặt chẽ, muốn cho ta vạn kiếp bất phục? Tốt, tốt, rất tốt, ta muốn ngươi chết!
Long Huyết dữ tợn quát.
- Oanh!
Huyết hải phía dưới lập tức gào thét một trận, vô số Huyết Thần Tử bỗng nhiên xông lên trời.
- Long Huyết, ngươi đừng tức giận, Phương Sân là trụ trì chính đạo, là tấm gương của chính đạo, hắn muốn dồn ngươi vào chỗ chết, không phải là rất bình thường sao?