Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
Phụ trách: Vô Tà Team
Chuyện này khiến cho Chu Yếm nghẹn tới mức sắp phát điên. Cũng may tai tinh Vương Khả này đã đi rồi.
Vương Khả ra khỏi tẩm cung vương hậu lập tức kép sụp mũ xuống, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
Ở phía xa, Nhiếp Diệt Tuyệt nhìn thấy một tên nam nhân từ bên trong tẩm cung vương hậu đi ra, vẻ mặt vốn đã chán ghét lại càng trở nên ghét bỏ. Chuyện phòng the của hoàng gia thật là, lại còn tìm một tên thị vệ làm bạn? Ta nhổ vào, thật là buồn nôn!
Thế nhưng thị vệ bốn phía lại trừng to mắt, vị huynh đệ này là ai vậy? Sao lại lợi hại như vậy chứ? Vẫn còn có thể sống sót đi ra khỏi cánh cửa kia?
Vương Khả cũng phát hiện Nhiếp Diệt Tuyệt đang ở cách đó không xa, trong lòng giật thót một cái. Hắn đè thấp mũ xuống, không dám ngẩng đầu lên để tránh cho bị đối phương phát hiện ra. Sau đó hắn nhanh chóng chạy vào trong bóng đêm rồi biến mất ở trong ánh mắt của tất cả mọi người.
Chuyến đi vương cung lần này thực sự là nguy hiểm!
Vương Khả tránh đám thị vệ, trở về cái giếng trước đó. Sau đó tay khẽ chống một cái, nửa người tiến vào trong giếng, muốn trở về theo đường cũ. Nhưng trước khi đi hắn lại nhìn về phía Nhiếp Diệt Tuyệt một cái.
Ở phía xa xa, Nhiếp Diệt Tuyệt đang chắp tay đứng đó. Ban đầu chỉ có một mình nàng đứng ở trên chỗ cao, người như tắm rửa ánh trăng, nhìn qua vô cùng xuất trần. Thế nhưng giờ khắc này lại có một tên nam tử mặc áo hồng xuất hiện.
Tên nam tử mặc áo hồng kia xuất hiện ởsau lưng Nhiếp Diệt Tuyệt, lại ôm lấy Nhiếp Diệt Tuyệt.
- Sát tinh này cũng có nam nhân hay sao?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
Nhưng sau khi cảm thấy kỳ lạ, sắc mặt Vương Khả lại đại biến.
Bởi vì tên nam nhân đang ôm Nhiếp Diệt Tuyệt kia, Vương Khả cũng biết đối phương.
- Chu Hồng Y? Đường chủ của Thái m Ma Giáo, điều này, điều này sao có thể được chứ?
Trong lòng Vương Khả kinh ngạc không thôi.
Trước đó không lâu, ởLang Tiên Trấn, Vương Khả lừa gạt Trương Thần Hư đi động thủ với tà ma. Kết quả dẫn tới Thiên Lang Tôngbị sét đánh, lúc ấy có một vịđại lão Nguyên Anh cảnh của Ma giáocông kích thiên lôi, kêu gào muốn Trần Thiên Nguyên nhảy ra ứng chiến. Vị đường chủ này chính là Chu Hồng Y. Cảnh tượng ngày đó Vương Khả nhìn thấy rất rõ ràng.
Thế nhưng ở trước mắt hắn hiện tại, Chu Hồng Y lại đi ôm ấp Nhiếp Diệt Tuyệt?
Đường chủ Ma giáo ôm Đông Lang Điện chủ? Một khi chuyện này truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn, sợ rằng không có ai tin tưởng chuyện này. Thế nhưng chuyện này lại xuất hiện một cách chân thực ở trước mặt Vương Khả.
- Thế giới này quá điên cuồng, mèo chuột lại có thể ở với nhau?
Vương Khả không hô, cũng không dám hô mà lập tức chui vào trong giếng, trở về theo đường cũ. Quá nguy hiểm, nhất định bản thân hắn phải cứu U Nguyệt công chúa ra trước mới được.
Trên một cái nóc nhà ở trong Vương cung!
Chu Hồng Y bỗng nhiên xuất hiện, ôm lấy Nhiếp Diệt Tuyệt từ sau lưng.
Toàn thân Nhiếp Diệt Tuyệt xiết chặt, biến sắc, bỗng nhiên dùng lực.
Phanh!
Chu Hồng Y bị Nhiếp Diệt Tuyệt đánh bay ra.
- Chu Hồng Y, ngươi hãy cho ta một chút tôn trọng đi!
Nhiếp Diệt Tuyệt trợn trắng mắt nói.
Các thị vệ ở bốn phía sững sờ, ngạc nhiên nhìn về phía nam tử bỗng nhiên xuất hiện ở trên nóc nhà.
Chu Hồng Y lại vung tay lên, lập tức có một trận sương mù kéo về phía các thị vệ ở chung quanh, làm chothị vệ ở bốn phía lập tức ngất đi.
- Trước đó đi tớiThiên Lang Tông đùa nghịch uy phong, hiện giờ ngươi lại muốn đại sát tứ phương ở chỗ này nữa hay sao?
Nhiếp Diệt Tuyệt trừng mắt hỏi.
- Chuyện ta tớiThiên Lang Tông, ngươi biết sao? Ồ, Thanh nhi, nàng đừng để ý, không phải là ta hoài nghi nàng, ta chỉ đi ngang qua nơi đó mà thôi. Kết quả lại gặp được mấy tên ma cà bông gạt ta, ta quay lại tìm bọn họ thì tên cầm đầu trong đám người nàyđã trốn đi. Vì không muốn làm cho nàng hiểu lầm cho nên ta mới không truy cứu thêm. Đồng thời cũng không muốn ởlại Lang Tiên Trấnquá lâu mà lập tức rời đi, ta nói thật đó!
Chu Hồng Y cười khổ nói.
- Vậy bọn hắn...
Nhiếp Diệt Tuyệt chỉ vào đám thị vệ ở bốn phía lạnh lùng nói.
- Yên tâm đi Thanh nhi của ta, bọn họ chỉ hôn mê mà thôi, ngày mai bọn họ sẽ tỉnh lại. Trong lúc hai chúng ta nói chuyện, há có thể để cho người khác nghe thấy cơ chứ?
Chu Hồng Y cười nói.
- Hừ!
Nhiếp Diệt Tuyệt hừ lạnh một tiếng.
- Lại nói, ta mới vừa nhận được tin tức, có người dám nhục mạ nàng ở trong Thanh Kinh này, vì vậy ta mới tới đây. Tên kia gọi là Trương Chính Đạo gì đó đúng không? Hắn ở đâu? Để ta đi giết hắn!
Chu Hồng Y trầm giọng nói.
- Ta đã xử lý xong rồi. Chuyện của ta không cần ngươi lo! Ngươi quản tử tôn Chu thị của ngươi đi thì hơn? Hừ!
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
- Tử tôn Chu thị? Ngươi nói là Chu Yếm sao? Tiểu tử này, quả thực là có chút tàn nhẫn. Hắn là con cháu đời sau của ca ca ta năm đó, ta cũng không thích hắn lắm. Đáng tiếc, bây giờ tử tôn Chu thị ta chỉ còn một mình hắn là độc đinh! Ta cũng không có cách nào khác, không bằng thế này đi, nếu nàng không cao hứng thì ta sẽ cho hắn thoái ẩn nhường vị.
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Hừ, ta có cao hứng hay không thì có liên quan gì tới ngươi?
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
- Thanh nhi, nàng vẫn còn tức ta từ năm đó hay sao? Năm đó chúng ta là thanh mai trúc mã, mặc dù trước đógia tộc của hai chúng ta không đồng ý, thế nhưng dù gì chúng ta cũng đã phấn đấu quên mình, năm đó không phải nàng cũng có ý với ta hay sao?
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Ồ? Ha ha, ngươi còn không biết xấu hổ nói tới chuyện năm đó? Vì sao ta lại có tên là Nhiếp Diệt Tuyệt, ngươi đã quên rồi sao?
Hai mắt Nhiếp Diệt Tuyệt đỏ hồng nhìn về phía nam tử trước mắt này.
- Đều trách ta, là lỗi của ta! Năm đó chúng ta ước định cùng bái vào tiên môn tu hành, ta lại tiến vào ma giáo! Chuyện này cũng không thể chỉ trách ta, ai bảo năm đó Thiên Lang Tông xem thường người khác, chỉ thu nàng làm đệ tử mà không chịu thu ta? Chính vì thế ta mới gia nhập ma giáo!
Chu Hồng Y thở dài nói.