- Đi!
Sau khi tâm tình yên ổn, Lục Ly sải bước chạy đi, muốn cứu cha mẹ hắn còn con đường rất dài phải đi. Hiện tại suy nghĩ quá nhiều cũng không có ý nghĩa, chuyện hắn cần làm là từng bước đi về phía trước, mục tiêu hàng đầu chính là tới Hồng Nham Sơn, hoàn thành nhiệm vụ Liễu gia.
...
Trong tay có bản đồ chi tiết, nên Lục Ly đi lại rất nhanh, hắn không có đi về phía hẻm núi Hàn Vân. Lần trước suýt chút nữa bị lừa ở đây, ngộ nhỡ đầu kia hẻm núi lại có Triệu gia bảo vệ thì sao?
Hắn lựa chọn vòng qua hẻm núi Hàn Vân, vượt qua dãy núi bên trái, mặc dù đường như vậy khó đi một chút, tốn thời gian nhiều hơn, nhưng nhất định sẽ an toàn.
- Mẹ nó...
Quả thực đường rất khó đi, bởi vì căn bản không có đường, nghìn rãnh vạn khe, mỏm đá mọc lên như rừng, chông gai rậm rạp, nếu như người bình thường sợ là nửa bước khó đi.
Hơn nữa bên trong sơn lĩnh còn có độc trùng ngủ đông, chướng khí vờn quanh, chỗ tốt duy nhất là bên này không có đường, nên thú triều không khuếch tán theo bên này, Lục Ly khó khăn đi hơn mười dặm cũng không gặp phải một con Huyền Thú.
- Hưu!
Thời điểm Lục Ly vừa mới nhảy lên một tảng đá lớn, nơi xa truyền đến một tiếng xé gió bén nhọn, tiếp theo một điểm sáng màu hoàng kim nhanh chóng phóng đại, Lục Ly nhìn lướt qua sợ tới mức vội vàng ẩn núp dưới đá.
Phía trước là một chiếc hoàng kim chiến xa, đây chính là cường giả của siêu cấp gia tộc, tùy tiện đi ra một người cũng có thể bình định toàn bộ Vũ Lăng thành, Lục Ly không dám trêu chọc vào.
Tốc độ hoàng kim chiến xa rất nhanh, nháy mắt một cái đã tới phía trước Lục Ly, Lục Ly không dám nhìn nữa, toàn bộ thân thể dấu ở dưới đá.
Nhưng đúng lúc này, tốc độ hoàng kim chiến xa đột nhiên chậm lại, cuối cùng lơ lửng ở trên đỉnh đầu Lục Ly, từng đạo khí tức cuồng bạo bao phủ hắn.
- Phía dưới là người phương nào, lén lén lút lút, lăn ra đây!
Một tiếng hét kinh trời vang lên, chấn động đến mức toàn thân Lục Ly run rẩy, hắn biến sắc, vậy mà bị phát hiện? Nhưng người ra mặt ít nhất cũng là Hồn Đàm cảnh, có thể phát hiện hắn cũng bình thường.
- Hỏng bét, đừng xảy ra chuyện gì nhé.
Lục Ly âm thầm cầu nguyện trong lòng, đám người siêu cấp gia tộc này nhìn bọn họ giống như nhìn con kiến hôi, một lời không hợp sợ là sẽ trực tiếp chém giết.
Lục Ly dừng lại một lát, rồi từ dưới tảng đá bò lên, ngửa đầu nhìn hoàng kim chiến xa trên đỉnh đầu, cẩn thận đánh giá một phen.
Lúc trước tốc độ hoàng kim chiến xa quá nhanh, bay quá cao, nên Lục Ly chỉ thấy mấy bóng người màu hoàng kim. Lần này hắn thấy rất rõ ràng, sau khi nhìn mấy lần, đôi mắt trở nên say mê.
Bởi vì trên hoàng kim chiến xa có một thiếu nữ xinh đẹp, thiếu nữ xinh đẹp này được bốn cường giả mặc hoàng kim chiến giáp vây quanh như chúng tinh củng nguyệt.
Thiếu nữ tầm mười sáu tuổi, mặc nhuyễn giáp màu xanh biếc, trong tay cầm một cây ngọc tiêu, tóc đen như thác nước, sắc mặt như trăng sáng, dáng người thướt tha, khí chất ta nhã xuất trần. Lục Ly ở phía dưới quan sát, cảm giác thiếu nữ này tựa như tiên nữ trên trời, được một đám thiên thần vây quanh hạ phàm.
Không phải Lục Ly chưa từng gặp mỹ nữ, Lục Linh đẹp khuynh quốc khuynh thành, cho nên sức miễn dịch của hắn đối với mỹ nữ rất cao.
Di tiểu thư cũng coi như là một mỹ nhân không tệ, nhưng Lục Ly không quá kinh ngạc. Lúc này thiếu nữ xinh đẹp phía trên lại cho hắn cảm giác thần hồn điên đảo, gương mặt thiếu nữ này không kém gì Lục Linh, khí chất càng thêm ta nhã đặc biệt.
- Ồ? Huyết mạch ấn ký, tử sắc, huyết mạch thất phẩm!
Ánh mắt Lục Ly bị một cái ấn ký tử sắc trên cổ thiếu nữ hấp dẫn, đó là một đóa hoa màu tử sắc, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp. Huyết mạch ấn ký tử sắc, chính là huyết mạch thất phẩm, chỉ cần thiếu nữ này không chết non, tuyệt đối tương lai sẽ là cường giả đứng ở trên đỉnh Bắc Mạc.
Khiến hắn có chút kỳ quái chính là, trên cổ bốn cường giả mặc hoàng kim chiến giáp kia, lại không có huyết mạch ấn ký. Không biết bọn họ dùng thủ pháp đặc biệt ẩn giấu huyết mạch ấn ký, hay bọn họ không phải là huyết mạch chiến sĩ.
- Hừ!
Một cường giả hoàng kim chiến giáp khẽ hừ, Lục Ly cảm giác bên tai như có sấm sét nổ vang, lập tức không dám nhìn nhiều, chắp tay nói:
- Tham kiến chư vị đại nhân, tại hạ là Lục Ly khách khanh Liễu gia Vũ Lăng thành, đây là lệnh bài thân phận của ta.
- Người Liễu gia sao?
Cường giả hoàng kim chiến giáp nhìn lướt qua, cau ngươi nghi hoặc hỏi:
- Võ giả Liễu gia các ngươi đóng giữ ở phía đông An Định Sơn, tại sao ngươi lại chạy tới bên này?
Lục Ly không dám nói dối thành thật trả lời:
- Tại hạ đi Hồng Nham Sơn là để hoàn thành nhiệm vụ, chứ không phải gia tộc cắt cử đóng giữ ở Hàn Vân Sơn.
- Hồng Nham Sơn?
Thiếu nữ tựa như tiên tử đột nhiên mở miệng, thanh âm như chim hoàng oanh vô cùng êm tai, cô có một chút không hiểu hỏi:
- Nếu ngươi đi Hồng Nham Sơn tại sao không đi qua hẻm núi Hàn Vân bên kia? Ngược lại bỏ gần tìm xa, bỏ qua nơi dễ dàng tìm tới chỗ khó đi qua nơi này?
Lục Ly cười khổ một tiếng, chắp tay nói:
- Bẩm tiểu thư, các gia tộc Vũ Lăng thành không quá hòa thuận. Tôi một thân một mình, rất dễ dàng bị gia tộc đối địch ám sát, cho nên...
- Ồ!
Thiếu nữ hơi gật đầu, dường như không quá để ý nghe chuyện Vũ Lăng thành. Cô vung tay áo, hoàng kim chiến xa liền phát sáng bay về nơi xa, bay được một đoạn, thiếu nữ suy nghĩ báo lại một tiếng:
- Xung quanh có rất nhiều Huyền Thú cường đại, tốt nhất ngươi nên cẩn thận một chút.
- Xì...
Hoàng kim chiến xa hóa thành một luồng kim quang bay về nơi xa, Lục Ly thở ra một hơi, hơi có một ít thiện cảm đối với thiếu nữ xinh đẹp kia.
Mặc dù người này kiêu ngạo từ trong xương, xem thường những võ giả như bọn hắn, nhưng ít nhất tâm địa thiếu nữ xinh đẹp này cũng không tệ, trước khi đi còn nhắc nhở chính mình một câu.
- Thiếu nữ này có cảnh giới gì? Là tiểu thư gia tộc nào?
Thiếu nữ không có tiết lộ khí tức ra ngoài, nhưng khí huyết cường giả bên cạnh hùng hậu như núi, nên đều là cường giả tuyệt đỉnh, thiếu nữ có thể đi theo, khẳng định cảnh giới không thấp?