Một vị công tử rất nhanh bay đi, sau đó truyền tống tới Bắc Vương thành, chỉ nửa canh giờ sau đã truyền tống quay về với một lão nhân. Đây chính là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn mà Tinh gia dựa vào, lực chiến đấu rất mạnh, còn luôn phụ trách bảo vệ thế hệ trẻ tuổi của Tinh gia.
Tinh Duệ vừa thuật lại sự việc, Cổn thúc có chút do dự, Tinh Duệ lại dẫn theo mấy công tử đi tới hướng tế đàn truyền tống, Cổn thúc bất lực đuổi theo. Đắc tội với công tử đệ nhất Tinh gia này, sau này hắn đừng hòng có ngày tháng tốt lành ở Tinh gia.
Năm vị công tử và một trưởng lão vô hạn đến gần Đại Viên Mãn truyền tống thẳng tới một thành nhỏ ở phía Bắc, sau đó bay đi, lấy chiến thuyền ra bay tới hướng núi Bắc Nghiệp. Núi Bắc Nghiệp cách đó không xa, chỉ cần bay hơn nửa ngày là đã tới nơi.
Bên này nghe nói có di tích của một chủ thần, đã từng có một vị chủ thần ở đó một khoảng thời gian ngắn. Nơi này để lại rất nhiều thần văn cường đại, một Thánh Hoàng đi vào căn bản không có cách nào quay về được, nếu như tiến vào sâu bên trong, Đại Viên Mãn cũng không chống đỡ được.
- Bái kiến Duệ thiếu!
Ở bên ngoài nơi này có hai võ giả canh gác, đều là Thánh Hoàng, là hộ vệ đi theo Tinh Vũ tới đây. Tinh Duệ liếc nhìn một lượt, hỏi thăm:
- Tiện nhân kia đâu?
- Ở bên trong!
Một Thánh Hoàng nói:
- Di thể của Vũ thiếu gia ở bên trong, nữ nhân kia bố trí thần văn rất mạnh, Duệ thiếu... việc này vẫn nên báo cáo lại gia tộc thôi!
- Cút ngay!
Tinh Duệ nổi giận đùng đùng bay thẳng vào bên trong một sơn động, bên ngoài cơ thể hắn hiện lên bộ chiến giáp màu xanh, đây là Chí Tôn thần giáp mà Tinh Hoàng đã ban cho hắn, có chiến giáp này hắn không sợ hãi điều gì cả. Tinh Duệ đã vọt vào bên trong, Cổn thúc cũng hết cách, chỉ có thể cắn răng đuổi theo, mấy vị công tử phía sau đều là cảnh giới Thánh Hoàng, cũng chỉ có thể cắn răng đuổi theo.
Đi vào bên trong sơn động, ở bên ngoài vốn có rất nhiều thần văn, nhưng rõ ràng đã bị phá giải rồi, chỉ còn một ít khí độc, những thứ này ngược lại không ảnh hưởng được mấy người. Mọi người nhanh chóng chạy ào vào trong, đi ở bên trong gần nửa canh giờ thì đã tới được một ám điện dưới lòng đất.
- Chính ở phía trước!
Hộ vệ Thánh Hoàng chỉ tới một cửa điện nói:
- Vũ thiếu bị giết ở bên trong!
Xoạt!
Tinh Duệ rút vũ khí ra, Cổn thúc và đám công tử, hai hộ vệ cùng lấy binh khí ra, mọi người đi vào bên trong đại điện, liếc mắt liền thấy một bóng dáng tuyệt mỹ đứng ở dưới một cột đá trong đại điện. Tinh Duệ chỉ nghe nói qua cái tên Linh tiên tử này, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người thật, ánh mắt của hắn bỗng chốc bị hấp dẫn bởi bóng dáng tuyệt mỹ và sườn mặt đẹp đẽ này, mấy vị công tử còn lại hình như có chút choáng váng, bọn họ không phải chưa từng nhìn thấy qua mỹ nữ, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy mỹ nữ ở mức độ này.
Khuynh quốc khuynh thành!
Cổn thúc là người tỉnh táo lại đầu tiên. Hắn chuyển dời ánh mắt, nhìn cỗ thi thể dưới đất, khẽ thở dài. Tiếng thở dài của Cổn thức khiến đám người Tinh Duệ bừng tỉnh. Bọn họ liếc mắt nhìn qua, phát hiện thi thể không trọn vẹn, không đầy đủ trên mặt đất, nhìn thấy hai mắt chết không nhắm được, đôi mắt của mấy vị công tử lập tức ửng đỏ.
Mọi người đi vào bên trong, vị tiên tử tuyệt mỹ bên trong kia cũng không có bất cứ động tĩnh gì, vẫn nhìn cột đá kia suy nghĩ đến mức xuất thần. Tinh Duệ hít mấy hơi thật sâu, ngăn cản nội tâm dao động, hắn nói:
- Linh tiên tử? Xin hỏi ngươi là tiểu thư nhà ai? Vì sao phải đánh chết thất đệ nhà ta?
Nữ tử tuyệt mỹ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, nàng tiếp tục nhìn cột đá kia. Càng như vậy, trong lòng Tinh Duệ càng không nắm chắc. Chủ yếu vì nghe nói Linh tiên tử có quan hệ với nhà Lục Ly, Lục Ly đó chính là chúa tể đại thế giới đấy, lỡ như là nữ nhân của Lục Ly, hắn dám tấn công Linh tiên tử, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Tinh Duệ có chút căm tức, binh khí trên tay từ từ nâng lên, nói:
- Linh tiên tử, ngày hôm nay nếu như ngươi không cho chúng ta một cái công đạo, vậy thì đừng trách chúng ta không khách sáo, người Tinh gia ta không thể chết không như thế được!
Linh tiên tử rốt cuộc có động tĩnh, hơi quay đầu lại, một đôi mắt đẹp liếc qua khiến nội tâm của đám công tử phải sợ hãi. Đó là đôi mắt như thế nào? Hoàn toàn không có bất kỳ cảm xúc con người nào, nhìn giống như đôi con ngươi của dã thú, lạnh như băng, vô tình, cảm giác không giống của con người, mà càng giống của một bức tượng băng hơn.
- Cút ngay!
Linh tiên tử mở miệng, giọng nói lạnh đến thấu xương. Nàng chỉ thi thể trên mặt đất, nói:
- Hắn chọc ta, cho nên chết! Nếu như các ngươi chọc tới ta, vậy thì... chết!
- Hừ, khẩu khí lớn thật đấy!
- Duệ thiếu gia, bắt nàng ta về đi!
- Giết nàng ta!