Bất Diệt Long Đế

Chương 5152:Mất trí




Một bên khác đám người Trung Cảnh Cảnh Vương vừa bay từ Tứ Trọng Thiên ra. Đám người họ không dám rời đi quá xa, chỉ đợi ở gần đó. Trung Cảnh Cảnh Vương sắp xếp một tế đàn truyền âm, truyền tin tức cho Tuyết Nhi, sắp xếp cho gia tộc của bọn họ bắt đầu chạy trốn.

Vút!

Hình Đế nhanh chóng xông ra ngoài, mặc dù thương thế bên ngoài của hắn đã được chữa trị, nhưng vết máu toàn thân, mái tóc rối bù, áo bào rách nát vẫn có dáng vẻ rất chật vật.

Trung Cảnh Cảnh Vương và một đám người Đại Viên Mãn nhìn thấy dáng vẻ này của Hình Đế, trong lòng vô cùng chấn động, rất rõ ràng Hình Đế vô địch mà Lục Ly lại có thể mạnh tới như vậy? Xem tình huống này Hình Đế phải bại rồi.

Một đám Đại Viên Mãn âm thầm kêu khổ, nếu Hình Đế chiến bại, tất cả bọn họ đều không có cuộc sống tốt lành sau này, sau này khi tính toán những chuyện kia rồi sẽ không một kẻ nào có thể trốn thoát được.

Hình Đế nhìn thấy có nhiều Đại Viên Mãn ra bên ngoài như vậy, sắc mặt của hắn cũng có chút khó coi, cảm thấy có chút mất mặt.

- Hử?

Sau khi nhìn thấy đám Đại Viên Mãn này, trong lòng Hình Đế bỗng nhiên dao động, ánh mắt của hắn liếc nhìn khu vực gần đó, nhìn thấy xung quanh có rất nhiều tiểu giới diện, bóng dáng của hắn lóe lên liền đứng ở trên một trong những tiểu giới diện đó.

Xoạt!

Lục Ly xông ra ngoài, ánh mắt của hắn đảo qua đám người Trung Cảnh Cảnh Vương, không quá để ý, những tên Đại Viên Mãn này đối với hắn của hiện tại mà nói không khác gì những con kiến hôi. Từ nay về sau sẽ có rất nhiều thời gian từ từ xử lý, hiện giờ quan trọng nhất chính là Hình Đế, tuyệt đối không thể để Hình Đế chạy thoát được.

Ánh mắt của hắn khóa chặt bóng dáng Hình Đế đằng xa, phát hiện Hình Đế vậy mà không chạy trốn, hắn liền có chút kinh ngạc. Bóng người hắn chớp lóe một cái, xuất hiện phía trước cách Hình Đế mấy nghìn dặm. Sát khí Cửu U và lực lượng thế giới trong tay Hình Đế sáng lên, bỗng nhiên vỗ mạnh xuống tiểu giới diện ở dưới chân.

Ầm!

Một tiếng nổ kinh trời vang lên, dấu tay khổng lồ trực tiếp đánh nát vách giới, sau đó đánh vào giới diện bên dưới.

Đây là một giới diện nhỏ, sao có thể chống chịu được đòn tấn công của một chủ thần? Những nơi dấu tay đi qua, không gian sụp đổ thành từng mảnh, tiếp theo đó diễn biến thành sụp đổ khoảng lớn, lực lượng bóp méo không gian khủng bố khiến giới diện này chỉ chớp mắt đã bị cắn nát.

Ầm!

Tiểu giới diện kia bỗng nhiên xảy ra vụ nổ cực lớn, chia năm xẻ bảy, đá vụn nát bay đầy trời, không gian xuất hiện một cái động đen cực đại, còn giới diện kia trực tiếp bị hủy diệt, hàng tỉ sinh linh bên trong đương nhiên đều chết trong nháy mắt.

- Hử?

Trong khoảnh khắc Hình Đế đánh ra một chưởng kia, Lục Ly đã theo sát hơn. Trong khoảnh khắc liếc qua, hắn thấy được trong ánh mắt của vô số sinh linh lộ ra vẻ sợ hãi đến mức tuyệt vọng, sau đó không gian sụp đổ, tiểu giới diện nổ tung, hắn cũng đã thăm dò ra được hình ảnh hàng ức sinh linh vô tội bị giết chết khi vẫn đang còn sống sờ sờ đó.

Những Đại Viên Mãn gần đó đều bị dọa sợ. Hình Đế điên rồi sao? Tại sao lại tấn công giới diện? Tại sao lại giết hại hàng ức sinh linh bên trong đó? Đó đều là những sinh linh vô tội mà! Chủ thần khai chiến thì có liên quan gì đến những sinh linh này? Một vị chủ thần đánh không lại đối thủ của mình, muốn lấy những sinh linh cấp thấp này ra trút giận sao?

Vút!

Bóng dáng Hình Đế chớp lóe, đã tới bên ngoài một giới diện khác. Hắn chuyển tầm mắt nhìn sang Lục Ly, khẽ quát nói:

- Lục Ly, có muốn tiếp tục đứng xem không? Có muốn nhìn thấy hàng ức sinh linh này vì ngươi mà chết không?

Lục Ly xem như đã hiểu được, đám Đại Viên Mãn xung quanh cũng đều đã nhìn ra, Hình Đế không phải không đấu lại được Lục Ly, mà là đang lấy hàng ức sinh linh bên trong giới diện ép Lục Ly.

Vút!

Viêm Hậu từ phía sau đuổi tới, động đen phía bên này vẫn còn ở đó, phế thạch cực lớn trong hư không bay đầy trời giới diện nổ tung kia, nàng liếc mấy lần liền nhìn ra được Hình Đế đã làm cái gì. Lục Ly không lên tiếng, Viêm Hậu lạnh giọng nói:

- Hình Đế, thân là chủ thần, phải có dáng vẻ của chủ thần, không nói tới phúc trạch muôn dân, ngươi ít nhất không nên đi gây họa cho muôn dân, nếu không ta cũng cảm thấy mất mặt thay cho ngươi đấy!

- Ha ha, ha ha!

Hình Đế cười lớn, lạnh giọng nói:

- Trong lòng ta sẽ không coi bản thân là chủ thần, ta đã sắp không sống được rồi, ta còn để ý thế giới này làm cái gì? Còn để ý đến hàng ức sinh linh này làm cái gì? Bớt nói nhảm đi, Lục Ly, hoặc là ngươi rút lui, hoặc là ta sẽ phá nát tất cả giới diện này!

Rất rõ ràng Hình Đế tạm thời không đấu lại được, cho nên lấy hàng ức sinh linh ra ép buộc Lục Ly tạm thời ngừng chiến. Hình Đế cũng đã hết cách, lực lượng chúa tể của hắn đã không còn nhiều, không đỡ được mấy lần tấn công của Lục Ly nữa, cho nên hắn cần có thời gian, cần phải đi tìm nhiều lực lượng chúa tể hơn nữa, sau đó lại cùng chiến một trận với Lục Ly.

Hình Đế không phải chủ thần mà đất trời sinh ra, hắn là tu luyện từ thấp lên cao, hắn làm việc gì vẫn luôn không từ thủ đoạn, nếu không Thất Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên cũng không dễ dàng sụp đổ như vậy. Đúng như lời hắn nói, hắn đã phải chết rồi, thì còn để ý sự sống chết của mấy ức sinh linh này để làm gì?

Lục Ly trầm mặc, hắn không nghĩ thông suốt được mục đích Hình Đế làm như vậy để làm gì. Hắn đương nhiên không thể cho Hình Đế có cơ hội này, nếu không sau này có thể sẽ không có cơ hội giết chết được Hình Đế nữa, nói không chừng hắn còn có thể thua. Hình Đế trải qua hai lần đại chiến chủ thần đều có thể sống sót được, còn có thể trở thành người thắng, lần này nếu tha cho hắn, thì đó chính là thả hổ về rừng rồi.

Chỉ là không ngừng chiến thì cái tên Hình Đế điên khùng này sẽ thật sự đánh nát một loạt giới diện này, đến khi đó hàng ức sinh linh nơi đây sẽ thật sự vì Lục Ly mà chết. Hai mắt Lục Ly chớp chớp, sắc mặt của Viêm Hậu cũng không ngừng thay đổi, loại chuyện này nàng không tiện mở miệng, nàng hiểu rất rõ một khi thả hổ về rừng, vậy thì người chết ngược lại chính là các nàng rồi.