Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh, Viêm Hậu kéo Tử Hề bay trốn, mặt sau có ba Chủ Thần đang rượt đuổi, ba Chủ Thần này không ngừng phóng thích công kích, phế thạch hư không ở gần đó đều bị nổ tung từng mảng, còn có mấy phế giới bị dư âm của luồng công kích đánh nổ.
- Đại nhân, Tử Hề.
Lục Ly cảm thấy cảnh này vô cùng chân thực, giống như hắn đang chứng kiến tận mắt.
Cùng lúc đó Viêm Hậu cũng hơi run rẩy, ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Nàng lúc này cảm thấy trong thiên địa đang có một cặp mặt đang quan sát các nàng, hơn nữa đôi mắt này tựa hồ mang đến cho các nàng cảm giác vô cùng quen thuộc.
- Lục ca ca?
Tử Hề tu luyện linh hồn, nàng cảm nhận được một luồng hơi thở quen thuộc, chính là Lục Ly. Nàng vô cùng ngạc nhiên, thần niệm quét tới nhưng không phát hiện ra điều gì.
Tử Hề và Viêm Hậu đều đưa mắt nhìn nhau, hai nàng trợn mắt há miệng. Nếu như chỉ có một người cảm ứng được thì có khả năng là nàng cảm ứng nhầm, nhưng hiện giờ hai nàng đều có cảm ứng.
Giống như... Lục Ly đang ẩn nấp ở gần đó, đang tỉ mỉ quan sát các nàng.
Vụt!
Mà đúng lúc này linh khí thiên địa từ bốn phương tám hướng đột nhiên quy tụ, tiếp đó trong hư không xuất hiện từng đám tường vân phiêu đãng, một luồng hơi thở mênh mông vô biên tràn ngập khắp hư không khiến cho đám người Hình Đế đang truy sát phải ngẩn người, các nàng Viêm Hậu cũng ngẩn người.
Hư không phía bên Lục Ly cũng xuất hiện tường vân, không chỉ có chỗ Lục Ly mà rất nhiều Đại Viên Mãn của Ngũ Trọng Thiên cũng ngây người, Tiên Vực cùng tám đại tinh vực, ức vạn giới diện khác cũng chấn động.
Trong thiên địa xuất hiện cảnh tượng kỳ dị bực này có ngụ ý rất rõ ràng, đây là... có Chủ Thần đột phá.
- Hửm?
Lục Ly chớp mắt một cái, nhìn tường vân ở trên hư không, nội tâm hắn kích động không thôi, lẽ nào hắn đã đột phá Chủ Thần? Thiên địa muốn ban tặng hắn Chủ Thần mệnh cách?
Viêm Hậu cùng Tử Hề lại liếc mắt nhìn nhau, Tử Hề lẩm nhẩm:
- Đây là... Lục ca ca đột phá?
- Lục ca ca?
Lời của Tử Hề đã bị đám Hình Đế nghe thấy, người mà Tử Hề gọi là Lục ca ca chỉ có một mà thôi, nhưng đám Diệu Đế không bận tâm, người nào người nấy đều là Chủ Thần vừa mới đột phá, có gì đáng uy hiếp?
Viêm Hậu bên kia lại nhíu mày, khẽ lắc đầu, sau đó tròng mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, nàng truyền âm cho Tử Hề:
- Không phải Lục Ly đột phá, mà là... Tiểu Bạch!
- Hả?
Tử Hề có hơi ngẩn ngơ chớp mắt, Tiểu Bạch đã đột phá Chủ Thần sao? Chuyện này giống như nghe được thiên thư vậy. Chẳng lẽ Tiểu Bạch có một lão tổ trước là Chủ Thần, sau đó hắn kế thừa truyền thừa của tổ tiên?
Vấn đề này Viêm Hậu cũng không rõ ràng, Tiểu Bạch ở bên trong bí cảnh của Viêm Hậu Giới nên nàng mới nhận ra được.
Lúc này ở trong cửa vào bí cảnh của Viêm Hậu Giới có một bóng người đang bắn ra ngoài, hắn vừa bắn ra liền ngửa mặt lên trời cười lớn, tiếng cười vang khắp toàn bộ Viêm Hậu Giới.
- Lão đại, lão đại!
Cười to vài tiếng, hắn trợn mắt không kiêng dè rống lên:
- Ta đột phá Chủ Thần rồi, lão đại, ha ha ha ha!
Âm thanh của Tiểu Bạch truyền khắp Viêm Hậu Giới. Phía bên Bán Nguyệt Đại Lục có vô số võ giả kinh ngạc, đám người Vẫn đại nhân, Lục Linh, Doãn Thanh Ti cũng phóng ra ngoài. Vẫn đại nhân kích động cả người đều run rẩy, nếu không phải Lục Ly đã ra tử lệnh thì hắn hận không thể bay ra ngoài tìm kiếm Tiểu Bạch.
Vụt!
Đột nhiên không gian rung động, mới qua một hồi Tiểu Bạch đã xuất hiện ở phía trên Bán Nguyệt Thành, Tiểu Bạch quét mặt nhìn một lượt, nghi hoặc hỏi:
- Lão đại đâu? Lão đại ở đâu rồi?
Viêm Hậu biết rất rõ tình hình bên trong Viêm Hậu Giới, trong lòng nàng cũng chần chờ, Tiểu Bạch là Thôn Thiên Thú, khi đột phá Chủ Thần thì sức chiến đấu mạnh mẽ cỡ nào? Có thể phóng thích thần kỹ Thôn Thiên tiêu diệt Chủ Thần?
Trong lòng nàng có chút do dự không yên, chủ yếu là vì Tiểu Bạch vừa mới đột phá, ngộ nhỡ thần kỹ Thôn Thiên vô dùng thì Tiểu Bạch rất có thể sẽ bị giết.
- Cứ thử xem!
Viêm Hậu nghĩ xong liền truyền âm cho Tiểu Bạch. Tiểu Bạch vừa nghe thấy Viêm Hậu cùng Tử Hề gặp nguy hiểm thì cũng gấp gáp. Một luồng sáng lóe lên, Tiểu Bạch đã xuất hiện bên trong hư không Ngũ Trọng Thiên.
Tiểu Bạch nhìn thấy Viêm Hậu cùng Tử Hề máu me đầy người, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào ba người Hình Đế đáng đứng phía xa, trong mắt ánh cuồn cuộn sát khí, gầm thét lên:
- Viêm Hậu, Tử Hề, các ngươi lùi sang một bên. Ba tên này giờ mình tiểu gia đây cũng tru diệt được!
- Tiểu Bạch, là Tiểu Bạch đột phá Chủ Thần?
Lục Ly bên kia cảm nhận được tình hình phía bên Viêm Hậu, đương nhiên cũng biết được Tiểu Bạch xông ra. Trong lòng hắn nhất thời gấp gáp, không quản chuyện gì hóa thành một luồng sáng xông đến lối vào của Lục- Thất Trọng Thiên.
Hắn nhận biết được tình hình bên kia của Viêm Hậu, vừa nhìn đã biết là ở Tứ Ngũ Lục Trọng Thiên, còn Thất Trọng Thiên thì không có khả năng, bên đó không có dấu vết chiến đấu.
Tốc độ của hắn quá nhanh, nháy mắt đã bay qua hơn ức dặm, có điều hắn vẫn cách cửa vào của Lục- Thất Trọng Thiên một đoạn thời gian, năm đó phải hao tốn mất nửa tháng mới đến được bên này. Hắn ước lượng, với tốc độ hiện giờ của hắn muốn đi Lục Trọng Thiên thì phỏng chừng mất chưa đến nửa canh giờ.
- Viêm Hậu, Tiểu Bạch, Tử Hề! Các nàng nhất định phải trụ vững!
Lục Ly thầm gào thét trong lòng, phía xa có một vệt ánh sáng lao tới, lúc trước thân thể hắn đã bị thứ này hủy diệt, không biết thân thể hiện giờ có chống đỡ được không? Có điều nghĩ đến tốc độ của hắn, luồng ánh sáng này hắn có thể chống chọi dễ dàng. Luồng sáng này có tốc độ cực nhanh, có điều so với hắn vẫn chưa đáng kể.
- Ừm... Thử xem sức phòng ngự?
Trong lòng hơi dao động, thân thể này có tốc độ kinh khủng như vậy, lực công kích cũng rất đáng sợ, chỉ là không biết lực phòng ngự thế nào? Hơn nữa thế giới bên kia có nắm giữ lực hút mạnh mẽ không? Ngộ nhỡ hút luồng sức mạnh này vào trong thì sao? Tia lửa lóe lên nhưng cơ thể Lục Ly không bị bắn ra, trái lại còn bay thẳng bên trên luồng ánh sáng này.