Viêm Hậu đột nhiên truyền âm:
- Đợi lát nữa ta ngăn cản phía sau, ngươi trốn về trong bí cảnh, sau đó ngươi lập tức đi khoảng không tu di, ta lúc trước có nói khoảng không tu di có một tiểu giới diện kỳ dị, ẩn núp nơi đó hẳn sẽ khó tìm ra. Ngươi ẩn núp ở đó, chuẩn bị hậu sự. Mặt khác.... Viêm Hậu Giới ta sẽ đưa vào khoảng không tu di, ngươi đến lúc đó nghĩ biện pháp bảo hộ Viêm Hậu Giới. Nếu thật sự không bảo hộ được, dời hết đi sinh linh bên trong.
Viêm Hậu bắt đầu dặn dò hậu sự, nàng rất rõ ràng, lần này nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không ai cứu được nàng. Hình Đế không thể buông tha nàng, lúc Hình Đế ra tay, đánh vào trong cơ thể nàng một ấn ký, trong thời gian ngắn, nàng không có thời gian luyện hóa, cho nên Hình Đế dễ dàng đuổi theo.
- Viêm tỷ tỷ!
Tử Hề trưởng thành hơn bao giờ hết, nàng nhìn Viêm Hậu nói:
- Khoảng không tu di thật sự an toàn sao? Nếu Hình Đế muốn tìm, một năm tìm không thấy, trăm năm tìm không thấy, vạn năm còn có thể tìm không thấy sao? Ta không muốn đi, không có ý nghĩa. Tỷ tỷ từng nói, có số mệnh không thể thay đổi, vậy không cần từ chối, ta và tỷ tỷ cùng nhau chiến đấu đến cùng.
Ai...
Ngữ khí của Tử Hề vô cùng kiên định, Viêm Hậu biết khuyên không được, Tử Hề nói cũng là sự thật. Nếu Hình Đế thật muốn tìm, cả đại thế giới này không nơi nào an toàn, trừ phi nhảy ra khỏi đại thế giới này.
Tuy các nàng vượt khỏi luân hồi ngũ hành, siêu thoát pháp tắc thiên địa, nhưng nói đến cùng, vẫn do thế giới này tạo ra, các nàng làm sao có thể nhảy khỏi thế giới này?
- Thôi thôi!
Viêm Hậu rất nhanh nghĩ thông suốt, tính cách nàng vốn siêu thoát, như lời lúc trước, sống có gì vui, chết có tội gì? Chúng sinh vốn là do đại thế giới tạo ra, chết chỉ là trở về đại thế giới này.
Vù!
Ba hào quang phía sau cấp tốc đuổi theo, Viêm Hậu bị thương, tốc độ tự nhiên bị ảnh hưởng, bị Hình Đế đuổi theo. Hình Đế từ xa nhìn thấy lưu quang màu đỏ, khóe miệng lộ ra mỉm cười, hắn vung tay truyền âm:
- Các ngươi chặn đường phía trước, đừng để các nàng chạy thoát, lần này giải quyết tận cùng đi.
- Được!
Diệu Đế và Vô Nhai Tử giờ đây sao dám kháng mệnh? Lập tức một trái một phải tản ra, tốc độ Hình Đế tăng lên, vỗ tay, đỉnh đầu Viêm Hậu xuất hiện một dấu tay màu đen thật lớn. Dấu tay kia sáng lên hào quang lực thế giới màu trắng, còn có hào quang sát khí màu đen, uy năng khủng bố, trấn áp thiên địa.
Rầm rầm rầm!
Bàn tay to nổ vang, trên thân Viêm Hậu sáng lên nguyên hỏa, tốc độ tăng lên, tránh bàn tay to này. Nàng không phải không thể đánh nát chưởng ấn kia, chỉ là một khi ra tay, nàng khó tránh khỏi bị cuốn lấy, đến lúc đó Diệu Đế, Vô Nhai Tử bao vây, vậy không đường trốn thoát. Nếu có thể đào tẩu, nàng đương nhiên muốn thử một lần, hiện tại nàng bị thương quá nặng, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của bọn họ.
Rầm rầm rầm!
Chưởng ấn đấm ra, phía dưới có một phế giới thật lớn, bàn tay to đấm lên, chia năm xẻ bảy, phế thạch hư không đầy trời phụt ra, hư không bị đập thiếu chút nữa sụp đổ...
Rầm rầm rầm rầm!
Viêm Hậu chạy trốn, Hình Đế, Diệu Đế, Vô Nhai Tử đuổi giết một đường. Giới diện Lục Trọng Thiên không nhiều lắm, mấy đại giới diện đều bị đánh nát, hiện tại rất nhiều giới diện vốn bị đánh nát, giờ vỡ tan hoàn toàn.
Hư không sụp đổ, một đống lỗ thủng siêu cấp lớn xuất hiện, còn may Lục Trọng Thiên khôi phục đã nhiều năm, nếu không đã sớm bị mấy Chủ Thần nổ sập.
Viêm Hậu không còn gì để nói, trên người Tử Hề nhiều vết thương. Nội tâm các nàng đã tuyệt vọng rồi, nhưng vẫn bỏ chạy như điên. Không ai thật sự muốn chết, chỉ cần chưa chết, vậy khẳng định phải giãy dụa một phen, phải liều mạng một lần.
Các nàng đã chạy ở Lục Trọng Thiên mấy ngày mấy đêm, Viêm Hậu vốn định bỏ chạy đến Ngũ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên, cuối cùng trốn vào bí cảnh Tam Trọng Thiên. Nhưng nhìn tình huống này, nàng không dám đi. Nếu nàng đi Tam Trọng Thiên, sợ là tám đại Tinh Vực đều sẽ bị hủy, Tiên Vực cũng sẽ bị Hình Đế nổ nát. Tên này tâm ngoan tay ác, đối với hắn, cái gì cũng không quan trọng, để ý duy nhất là đánh chết nàng.
Có lẽ Hình Đế muốn bắt sống? Muốn bức bách Viêm Hậu thần phục? Cho nên vẫn không hạ sát thủ, nếu không có mấy lần Viêm Hậu đã chết rồi. Viêm Hậu vừa trốn vừa nhìn quét bôn phía, tiếp tục đi nữa, Lục Trọng Thiên có lẽ sẽ hoàn toàn sụp đổ, đến lúc đó muốn chạy trốn cũng càng thêm khó khăn.
Nàng rơi vào đường cùng, mang theo Tử Hề bay vào Ngũ Trọng Thiên, nàng liên tục thiêu cháy nguyên hỏa, mới có thể giúp tốc độ tăng cao, bỏ xa ba người Hình Đế. Bằng không đã sớm bị bao vây, muốn chạy cũng chạy không thoát.
Nàng mang theo Tử Hề tiến vào Ngũ Trọng Thiên, bọn Hình Đế lập tức đuổi giết. Bên ngoài có rất nhiều đại viên mãn, Cảnh Vương Trung Cảnh và Tinh Hoàng ngụy trang ở ngay nơi này, nhìn thấy lưu quang bay ra, một bàn tay to nổ loạn xung quanh. Từng công kích cường đại bắn ra bốn phía, đại viên mãn này đều bị dọa.
- Nhanh đi Tứ Trọng Thiên!
Cảnh Vương Trung Cảnh hạ lệnh, một đám đại viên mãn kinh hãi chạy trốn, công kích của Chủ Thần này rất khủng bố, bọn họ bị dư âm công kích sẽ tan xương nát thịt, chỉ có thể lập tức chạy trốn.
Tinh Hoàng tra xét Viêm Hậu từ xa, thấy bộ dáng thảm thiết của Viêm Hậu, nội tâm hắn thở dài, lặng yên tiềm hành, bay đi Tứ Trọng Thiên. Huyết Hoàng cũng xen lẫn vào trong, hắn đã sớm thoát đi, chiến lực của hắn quá yếu, một khi bị liên lụy, vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Viêm Hậu, tội gì chứ?
Thanh âm Hình Đế vang vọng khắp nơi:
- Nguyên hỏa của ngươi còn bao nhiêu? Chờ nguyên hỏa hao hết, mệnh cách Chủ Thần của ngươi sẽ trực tiếp vỡ vụn? Đầu hàng đi, vẫn là câu nói kia, thiên hạ này chúng ta chia sẻ với nhau. Tiểu Chủ Thần này, bổn tọa cũng sẽ không động nàng, đối xử nàng như muội muội ruột.