Bất Diệt Long Đế

Chương 5026: Truy tung




Lục Ly vội vàng điều tra xung quanh, tuy rất nhiều chuyện hắn không quá rõ ràng, nhưng hắn biết một chút, vua Đông Cảnh sở dĩ khai chiến là bởi vì Tiểu Bạch đến đây.

Tiểu Bạch là tới cứu hắn, hiện tại bởi vì cứu hắn vua Đông Cảnh cũng chết? Tiểu Bạch lại bị đuổi giết, hắn làm sao không nóng lòng?

A!

Chết!

Rầm rầm rầm!

Phía Đấu Cảnh xảy ra chiến đấu phi thường kịch liệt. Vẫn đại nhân một mình độc đấu bốn đại viên mãn, xa xa còn có vua Nam Cảnh ẩn núp. Nếu không phải chiến lực Vẫn đại nhân cao cường, hơn nữa chuẩn bị lấy mạng đổi mạng, sợ là giờ đây đã sớm chết.

Chiến lực Vẫn đại nhân năm hạng đầu ở Đông Cảnh, ở cả Tiên Vực cũng là trung thượng, bốn đại viên mãn chống lại hắn, chiến lực bình thường, hơn nữa bọn họ sợ chết. Vẫn đại nhân bỏ qua suy nghĩ kéo một đệm lưng, bọn họ làm sao dám toàn lực ứng phó công kích?

Cục diện tiếp tục giằng co, Vẫn đại nhân chạy không thoát. Bốn đại viên mãn tạm thời không giết được hắn. Vua Nam Cảnh vẫn luôn ở gần đó, không định ra tay, dù sao Vẫn đại nhân cũng không chạy thoát. Vua Nam Cảnh còn muốn bắt sống, muốn khảo vấn chỗ của Tiểu Bạch, lỡ như Vẫn đại nhân cất giấu Tiểu Bạch ở đâu rồi?

Trận chiến này đánh ba bốn ngày, xem tình huống còn có thể đánh thêm vài ngày. Vẫn đại nhân bị thương một chút, nhưng không phải thật nghiêm trọng. Đại viên mãn này đều có ý tưởng liều mạng. Trừ phi vua Nam Cảnh ra tay, nếu không trận chiến này khó đánh. Đương nhiên còn có vô số đại viên mãn bay đến nơi này, chờ đại viên mãn nều lên, Vẫn đại nhân vẫn khó tránh khỏi cái chết.

Sau một lát, một dao động kỳ dị xẹt qua, cảm giác như có một thần niệm như có như không đảo qua. Thần niệm này khiến mấy đại viên mãn đều ngẩn ra, cả kinh theo bản năng, thần niệm này rất kỳ quái, không giống thần niệm bình thường, cảm giác mờ mịt, giống như có đôi mắt từ chín tầng trời liếc nhìn bọn họ.

Ách...

Vẫn đại nhân rất quen thuộc tình huống này, đây là Lục Ly vận dụng Chủ Thần Khí tra xét. Hắn rất nhanh phản ứng lại, Lục Ly tra xét có ý nghĩa gì? Chút chiến lực ấy của hắn có thể thay đổi thế cụ gì, hắn tra xét tại đây, còn dễ dàng bại lộ.

- Vẫn đại nhân!

Lục Ly đột nhiên truyền âm:

- Ngươi còn có thể kiên trì không? Nếu ta đuổi qua đó, có lẽ cần nửa năm, Tiểu Bạch ở chỗ ngươi sao?

- Kiên trì...

Khóe miệng Vẫn đại nhân cười khổ, hắn muốn truyền âm bằng thần niệm, đáng tiếc thần niệm không thể truyền âm.

Vẫn đại nhân trong thời gian ngắn không biết trao đổi thế nào, Lục Ly truyền âm nói:

- Vẫn đại nhân, người nói thần ngữ là được, ta có thể tra xét.

Môi vẫn đại nhân hơi động, đồng thời hắn phóng ra công kích mãnh liệt, như vậy có thể hấp dẫn mấy đại viên mãn kia. Lục Ly tra xét động tác môi của Vẫn đại nhân,Vẫn đại nhân nói Lục Ly đừng xằng bậy, Tiểu Bạch hắn đã an bài xong rồi, chỗ này không cần hắn quản, để hắn quản bản thân là được rồi.

- Vẫn đại nhân!

Lục Ly nghĩ nghĩ, truyền âm nói:

- Ta ở Băng Hậu Cung gặp kỳ ngộ, có lẽ hiện tại ta có thể đánh thắng đại viên mãn bình thường, ta hiện tại... có năng lực bảo hộ Tiểu Bạch!

Hửm?

Sắc mặt Vẫn đại nhân vui vẻ, sau đó chua sót cười, Lục Ly có ý nghĩ kỳ lạ, hoặc là tăng lên thực lực nên trở nên tự tin quá mức?

Hắn cho rằng dưới đại viên mãn, bản thân là vô địch, cho nên sau khi tăng lên chút thực lục, nghĩ rằng chiến lực của mình tương đương với đại viên mãn? Đại viên mãn và dưới đại viên mãn là khác biệt như trời với đất, không phải dựa vào chút kỹ năng là có thể bù lại.

Vẫn đại nhân tiếp tục chiến đấu, môi khẽ nhúc nhích truyền lời, nói:

- Lục Ly, ngươi quá ngây thơ rồi, ngươi không đạt đến đại viên mãn, vĩnh viễn không rõ đại viên mãn còn cách xa bao nhiêu. Đừng ngu ngốc nữa, tự chăm sóc bản thân đi, cố gắng tu luyện, chờ Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, nếu có thực lực thì đến giúp hắn.

Lục Ly không phục, hắn nghĩ nghĩ, nói:

- Vẫn đại nhân, ngươi nghĩ biện pháp trốn một lát, ta sẽ mau chóng đến Tiên Vực, tin tưởng ta, ta hẳn... có thể!

- Hẳn có thể...

Vẫn đại nhân cạn lời, Lục Ly nghĩ đây là trò chơi của trẻ con sao? Hắn lại đây thử xem làm gì? Đây là muốn chết sao.

Hơn nữa hắn có thể kiên trì đến lúc Lục Ly đến sao? Vua Nam Cảnh vẫn luôn ở gần đó, hắn tuyệt đối không thể thoát đi.

Nhưng mà...

Con người Lục Ly này dường như hơi thần kì? Có thể từ nhân gian nho nhỏ đến đây, nhiều lần sáng tạo kỳ tích, hơn nữa hắn nói chiếm được cơ duyên ở Băng Hậu Cung? Đó là cung điện chủ thần, cộng thêm hắn có thiên nhãn, nội tâm Vẫn đại nhân vẫn hơi chần chờ.

Chẳng lẽ... Lục Ly chiếm được truyền thừa của Băng Hậu?

Nghĩ đến đây, Vẫn đại nhân hơi kích động. Công kích của hắn càng thêm sắc bén, đồng thời phóng ra vài loại thần thông tương đối dọa người, khiến đại viên mãn không thời gian chú ý hắn.

Miệng hắn khẽ nhúc nhích, truyền lời:

- Lục Ly, ngươi đừng quản ta, ta trốn không thoát. Gần đây có đại viên mãn ẩn núp. Nếu ngươi thật có tiến bộ lớn, có cơ hội chống lại đại viên mãn, ngươi đi đến gần cửa ra vào Đông Cảnh Tiên Vực. Tìm kiếm một nơi tên Xương Giới, ngươi tìm được tộc trưởng Thổ Tộc, hắn sẽ mang ngươi đi tìm Tiểu Bạch.

Lục Ly ghi chép lại tất cả, Vẫn đại nhân dặn dò:

- Ngươi làm việc đừng quá xúc động, bảo hộ Tiểu Bạch tiềm tu một thời gian, chờ Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, Bối Huyền, vua Nam Cảnh, vua Tây Cảnh đều không chống đỡ nổi Thôn Thiên Thần Kỹ của hắn, nhớ kỹ rồi chứ? Tốt lắm, ta không nhiều lời nữa, dễ dàng bị phát hiện? Ngươi đừng quản ta, quản không được, ngươi cũng đừng phóng thích thần niệm, dễ dàng bị phát hiện.

- Được!

Lục Ly chua sót truyền âm:

- Vẫn đại nhân, ngươi yên tâm, ta sẽ dùng mạng của mình bảo hộ Tiểu Bạch. Nếu có năng lực, ta và Tiểu Bạch sẽ giúp ngươi báo thù, giết chết hết kẻ thù của ngươi!

Lục Ly thu thần niệm trở về, Vẫn đại hơn thở phào, sau đó bắt đầu chuyên tâm đối địch. Hiện tại hắn đã không còn vướng bận gì, chuẩn bị liều chết một trận, có thể giết một người cũng không thiệt, nếu có thể giết hai người, vậy là lời to.

- Xương Giới, Thổ Tộc!