Bất Diệt Long Đế

Chương 5020: Rời đi




Có thể rời đi nơi này, rất nhiều võ giả trẻ tuổi tự nhiên vui mừng. Đối với rất nhiều võ giả, bọn họ tình nguyện chết trận oanh oanh liệt liệt bên ngoài, cũng không muốn uất nghẹn sống tạm ở đây. Nhưng Vẫn đại nhân đột nhiên muốn dẫn bọn họ ra ngoài, vậy khẳng định sẽ xuất hiện dị biến, nói không chừng sau khi bọn họ ra ngoài, toàn bộ đều sẽ bị chém giết...

Vẫn đại nhân đi vào nơi Tiểu Bạch bế quan, hắn đánh thức Tiểu Bạch. Tiểu Bạch mơ hồ trừng mắt, khôi phục lại, mới hỏi:

- Vẫn gia gia, có việc gì sao?

Trong khoảng thời gian này, Tiểu Bạch vẫn luôn bế quan, hắn nói không đột phá đại viên mãn tuyệt đối không xuất quan. Vẫn đại nhân dưới tình huống bình thường sẽ không kinh động hắn, vậy khẳng định đã xảy ra chuyện. Tiểu Bạch trải qua sự tình lần trước, giống như trưởng thành trong một đêm, trở nên trầm ổn hơn rất nhiều.

Trên mặt Vẫn đại nhân tươi cười hơi chua sót, hắn nói;

- Tiểu Bạch, chúng ta sợ phải rời khỏi nơi này rồi, chúng ta... bị phát hiện. Có lẽ mấy ngày sau sẽ có một đám đại viên mãn vào đây.

- Rời đi?

Tiểu Bạch hơi mờ mịt, hỏi;

- Chúng ta sẽ đi đâu?

- Không phải chúng ta...

Ánh mắt Vẫn đại nhân đau kịch liệt, hắn nói:

- Là ngươi! Ngươi phải tự mình đi trước. Bên ngoài có một tế đàn truyền tống được che giấu, ngươi trực tiếp đi ra ngoài cửa ra vào Tiên Vực, ngươi rời khỏi Tiên Vực. Sau đó ngươi đi đến nơi ẩn núp, ngươi đi Đông An Thành, bên kia sẽ có người an bài ngươi lặng lẽ đi ra ngoài, hết thảy ta đã an bài xong rồi, ngươi đi bí cảnh này chờ ta.

Vẫn đại nhân lấy ra bản đồ, sau đó lấy ra một phong thư, còn có một không gian giới, dặn dò:

- Nếu trong một năm ta vẫn không tìm ngươi, ngươi mở ra phong thư này, phía trên có một chuyện ta dặn dò, ngươi làm theo chỉ thị trên thư. Không đến một năm, ngươi không được mở phong thư này, biết không? Trong không gian giới này có rất nhiều tài nguyên tu luyện, còn có một ít bảo vật...

Vẫn đại nhân dặn dò rất nhiều chuyện, Tiểu Bạch đột nhiên nắm tay Vẫn đại nhân, nói:

- Vẫn gia gia, ta và ngươi đi với nhau, ta không muốn đi một mình.

Tiểu Bạch không ngốc, ngược lại thật thông minh, chỉ là hắn không thích nghĩ nhiều. Hiện tại đến cục diện này, hắn sao còn không rõ, Vẫn đại nhân đã an bài đường lui, hắn hiện tại thật sợ hãi, vua Đông Cảnh đã chết, hiện tại thân nhân của hắn chỉ còn lại Vẫn đại nhân và Lục Ly. Hắn theo bản năng không muốn rời khỏi Vẫn đại nhân.

- Tiểu Bạch, ngươi đã trưởng thành, đừng trẻ con như vậy!

Vẫn đại nhân sờ đầu Tiểu Bạch, từ ái nói:

- Rất nhiều người ngươi cũng hiểu, nếu chúng ta đi với nhau, ai cũng không rời đi được. Nhiều võ giả như vậy bên ngoài, ta cần giúp bọn họ dàn xếp. Tin tưởng Vẫn gia gia của ngươi, thực lực của ta ngươi cũng biết. Thế giới này, cường giả giữ được chân ta cũng không nhiều lắm...

Tiểu Bạch trầm mặc, Vẫn đại nhân lại dặn dò một phen, sau đó đi ra ngoài. Bên ngoài đã tụ tập vô số võ giả, trên cơ bản đều ở đây. Chỉ có mấy người rời khỏi thành trì, cũng không biết có thể trở về kịp không.

Bên ngoài ầm ầm, sau khi Vẫn đại nhân xuất hiện, toàn trường an tĩnh. Vẫn đại nhân nhìn quét toàn trường, gặp mọi người đều ở đây, hắn mở miệng nói:

- Thông báo với mọi người một tin tức không tốt, nơi này của chúng ta đã bị phát hiện, có lẽ không đến vài ngày một đám đại viên mãn sẽ giết vào. Mặt khác có tin tức, các ngươi có thể không rõ ràng, Cảnh Vương đã quy tiên rồi, tộc vương của các ngươi rất có thể đều đã quy tiên. Tộc nhân của các ngươi có một vài đã chết trận, một vài bỏ chạy đến nơi khác. Các ngươi tiến vào nơi này, kỳ thật là ẩn núp. Hiện tại... các ngươi cũng không thể tiếp tục ẩn núp.

Ào ào!

Tuy đoán được nhiều chuyện, nhưng sau khi Vẫn đại nhân công bố, vẫn khiến toàn bộ võ giả biến sắc. Rất nhiều võ giả thân mình run rẩy, một vài nữ võ giả thiếu chút nữa khóc thành tiếng. Còn có càng nhiều võ giả luống cuống, trong mắt đều là vẻ kinh hãi.

- Yên lặng!

Vẫn đại nhân trầm rống, toàn trường nhanh chóng an tĩnh lại, Vẫn đại nhân tiếp tục nói;

- Hiện tại các ngươi chỉ có hai con đường có thể đi. Các ngươi tự mình lựa chọn đi. Con đường thứ nhất, ta sẽ dẫn các ngươi giết ra ngoài, đưa bọn ngươi đi vào trong bí cảnh được chọn. Cửa ra vào bí cảnh kia đã nổ nát, cả đời các ngươi sẽ tiềm ẩn bên trong. Các ngươi phải khắc khổ tu luyện bên trong, dưới tình huống không võ giả đột phá đại viên mãn, các ngươi không ra ngoài được. Đột phá đại viên mãn, là có thể oanh kích giới diện, mạnh mẽ đi ra hư không loạn lưu.

- Con đường thứ hai!

Vẫn đại nhân không đợi mọi người hỏi, tiếp tục nói;

- Ta dẫn các ngươi rời khỏi Đông Cảnh, sau khi rời khỏi, ta sẽ không giúp gì được chuyện các ngươi. Các ngươi tự mình tránh né truy sát, tìm kiếm nơi ẩn núp, phát triển lớn mạnh. Cũng có thể tìm kiếm tộc nhân các ngươi, chờ đợi thời gian quật dậy. Ta có thể cam đoan, nếu một ngày Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, trở về cướp lại Đông Cảnh, tộc đàn các ngươi trở về Đông Cảnh, Tiểu Bạch sẽ bồi thường lớn nhất với tộc đàn các ngươi.

Vù!

Trong tòa thành, Lục Tiểu Bạch bay ra, đứng bên cạnh Vẫn đại nhân, hắn nhìn toàn trường, sau đó khom người hành lễ:

- Thật xin lỗi, liên lụy mọi người rồi. Lục Tiểu Bạch ta xin thề, hy sinh của chư vị tộc đàn ta sẽ ghi nhớ trong lòng. Nếu có một ngày ta có thể trở về Đông Cảnh, có thể quật dậy lần nữa, sẽ không phụ bạc chư vị.

Vẫn đại nhân thật vừa lòng nhìn Lục Tiểu Bạch, hắn nói;

- Được rồi, thời gian không còn nhiều lắm, liên quan sinh tử của mọi người, không còn thời gian lề mề. Cho các ngươi thời gian một nén nhang, nguyện ý đi bí cảnh thì sang trái, nguyện ý rời Đông Cảnh thì sang phải.

Toàn trường an tĩnh lại, một đám võ giả tinh anh đều thật rối rắm. Đi bí cảnh tương đối an toàn, cửa ra vào bị hủy, muốn tìm bí cảnh sẽ rất khó.

Nhưng... bọn họ cả đời không thể nhìn thấy thế giới bên ngoài, thậm chí hậu thế cũng bị nhốt trong bí cảnh kia. Đột phá đại viên mãn có thể đi ra? Vấn đề là nhiều võ giả tinh anh như vậy có thể đột phá bao nhiêu? Ai cũng không nắm chắc.