Bất Diệt Long Đế

Chương 5017: Vĩnh Dạ Giới




Bối Huyền nghĩ nghĩ, bổ sung:

- Truyền lời cho vua Nam Cảnh và vua Tây Cảnh cùng đại tộc có thù oán với vua Đông Cảnh, để bọn họ cùng nhau hỗ trợ tìm kiếm Lục Tiểu Bạch. Tính cách Lục Tiểu Bạch bọn họ biết, càng thêm tàn bạo hơn Thôn Thiên Thú, nếu hắn trưởng thành, tất cả mọi người đều chuẩn bị chờ chết.

- Tộc vương anh minh!

Đám trưởng lão còn lại hai mắt sáng ngời, đại tộc có thù oán với Đông Cảnh thật nhiều, nhiều đại tộc như vậy cùng nhau truy tìm, tỷ lệ tìm ra Lục Tiểu Bạch sẽ lớn hơn nữa. Tất cả mọi người đều không muốn Lục Tiểu Bạch trưởng thành, đến lúc đó sẽ bị trấn áp cả đời.

Tin tức rơi về phía Đông Cảnnh, đại viên mãn ở đó nghe thấy đều tâm động. Vua Đông Cảnh đã chết, bọn họ không còn cố kỵ gì. Bọn họ chưa từng xuất chiến với vua Đông Cảnh, trong lòng khẳng định ghi hận Lục Tiểu Bạch? Hơn nữa hiện tại bọn họ bị mấy thế lực lớn vây công, sẽ chống đỡ không nổi, nào còn nhiều cố kỵ như vậy?

Vua Tây Cảnh và vua Nam Cảnh sau khi được tin tức, cũng hạ mệnh lệnh tìm kiếm. Bọn họ phái thám báo, hơn nữa quang minh chính đại tiến vào Đông Cảnh, hơn nữa thông báo thế lực lớn tiến công, bọn họ chỉ muốn tìm kiếm Lục Tiểu Bạch, không tham gia chiến sự của bọn họ, không được đánh chết thám báo của bọn họ.

Mặt khác còn có rất nhiều đại tộc hành động, vô số thám báo tiến vào Đông Cảnh. Đám thám báo đều đeo huân chương các tộc, tiến công các đại tộc không công kích bọn họ.

Những đại tộc muốn cướp Đông Cảnh, cũng hy vọng tìm thấy Lục Tiểu Bạch, bởi vì Lục Tiểu Bạch còn sống, trưởng thành khẳng định sẽ đoạt lại Đông Cảnh.

Trong khoảng thời gian ngắn, Đông Cảnh dũng mãnh tiến vào ngàn vạn thám báo các tộc, có vô số thám báo đỉnh cấp được triệu tập lại đây, bắt đầu tìm kiếm toàn thế giới. Bối Huyền, vua Tây Cảnh, vua Nam Cảnh liên danh treo thưởng, ai có thể tìm được Lục Tiểu Bạch, có thể nhận tưởng tưởng nồng hậu.

Vĩnh Dạ Giới, ý nghĩa như tên, giới diện này không có ban ngày.

Đây là một bí cảnh thật kỳ dị, còn là vua Đông Cảnh tự mình phát hiện, vì vậy cửa ra vào bí cảnh, võ giả bình thường không phát hiện được, không thể tới gần, là một hiểm địa. Giới diện này không lớn, cũng không hoàn toàn tối đen, chỉ là nơi này hơi tối, nơi này phi thường an tĩnh, an tĩnh khiến người ta hoảng hốt.

Giới diện này không có quá nhiều chỗ kỳ dị, chỉ có một nơi phi thường đáng quý. Nơi này rất nhiều nơi phi thường an tĩnh, có được một loại lực lượng thần kỳ, phi thường thích hợp bế quan , phi thường thích hợp xông kích cảnh giới.

Sau khi phát hiện giới diện này, vua Đông Cảnh an tĩnh làm bố trí. Những bố trí này đều là Vẫn đại nhân mang theo ba đại viên mãn khác bố trí, không nhờ người khác, mà ba đại viên mãn này đều chết ở ngọn núi ngoài Bắc Vương Thành.

Cho nên Vĩnh Dạ Giới phi thường an toàn, cơ bản không tồn tại khả năng bại lộ. Cửa ra vào có một thần trận tự nhiên, che lấp cửa vào, trừ phi tới gần nếu không không thể phát hiện.

Muốn tiến vào nơi này, vậy chỉ có đại viên mãn, hiểm địa bên ngoài đã tra xét vô số lần. Bảo vật bị lấy hết. Nếu không có bảo vật, lại nguy hiểm như vậy, võ giả bình thường tự nhiên sẽ không đến, đại viên mãn rảnh đến đau trứng.

Lui vạn bước, cho dù thật sự có đại viên mãn đến, không cẩn thận tìm kiếm mấy lần cũng không tìm thấy nơi này. Nơi này phi thường an toàn, Vẫn đại nhân thật an tâm. Hắn còn bố trí ở cửa ra vào, nếu có cường giả đến gần, hắn dễ dàng cảm giác thấy.

Trong Vĩnh Dạ Giới xây dựng một tòa thành nhỏ, thành trì này do Vẫn đại nhân tự tu kiến. Giờ đây, thành trì rất sáng, có lượng lớn dạ minh châu chiếu sáng, như ban ngày. Thành trì có một vài võ giả, tổng cộng võ giả mười một chủng tộc. Từng chủng tộc chừng ngàn người, đó là những tinh anh tộc đàn bọn lão Bệ.

Nhóm tinh anh này rất bất an, cảm xúc rất không ổn định, thậm chí nhiều người nóng nảy. Nếu không phải Vẫn đại nhân tọa trấn, bọn tinh anh trẻ tuổi này sợ chạy hết toàn bộ. Bọn họ lúc trước thu được mệnh lệnh, ẩn mình trong bí cảnh, tu luyện, nuôi dưỡng hậu đại, bồi dưỡng hậu đại, phát triển tộc đàn.

Về phần phải ẩn núp bao lâu, bọn họ đời này có thể trở về tiên vực hay không, những người này cũng không biết. Hết thảy phải xem ý của Vẫn đại nhân. Vẫn đại nhân phong tỏa cửa vào, tự tay bố trí thần văn, không có hắn phá giải thần văn, không ai ra vào được.

Rất nhiều võ giả giới diện này tra xét, có nước, có núi, có hồ, có cây. Trong vài núi lớn cũng có mãnh thú dã thú, còn có rất nhiều linh dược thần quả. Nơi này ngoài hơi ảm đạm, còn lại không khác gì bên ngoài, thậm chí còn nồng đậm hơn linh khí thiên địa.

Đột nhiên, từ trong nơi phồn hoa bên ngoài đến nơi này, ngoài người nhà thân nhân, không biết tình huống bên ngoài, không biết đời này còn có thể ra ngoài hay không, nhìn không thấy hy vọng, không thấy ngày mai. Thậm chí tùy thời có thể phát hiện bị đánh chết. Đám đệ tử tinh anh này bình tĩnh mới lạ.

Nếu là lưu lại mồi lửa, vậy khẳng định đều là tinh anh trẻ tuổi, bọn họ ở bên ngoài, thân phận vốn hiển hách, phong cảnh vô hạn, đều trẻ tuổi phong lưu, hưởng vinh hoa phú quý vô cùng. Đột nhiên tiến vào nơi này chịu khổ, đều không mấy vui vẻ.

Cho nên cảm xúc đám đệ tử tinh anh thật ảm đạm, còn gây sự, thậm chí có hai võ giả đánh nhau. Vẫn đại nhân đều không ra mặt, không nhúng tay, mặc bọn họ náo loạn. Ngày còn rất dài, không để bọn náo loạn, phát tiết, về sau sẽ sống thật khó khăn?

Nơi này bí mật triệu tập rất nhiều tài nguyên, cũng đủ đám võ giả tu luyện trên vạn năm. Nếu trên vạn năm Tiểu Bạch vẫn chưa đột phá, đến lúc đó Vẫn đại nhân khẳng định mang bọn họ ra ngoài. Vạn năm trôi qua, có lẽ bọn họ đều bị lãng quên? Đến lúc đó từ từ phát triển là được.

Bên trong thành, mấy vạn võ giả kia, Vẫn đại nhân không quản, hắn chỉ để ý Tiểu Bạch. Bởi vì Tiểu Bạch tiến và Vĩnh Dạ Giới lâu như vậy, vẫn là bộ dáng cũ, ngồi trầm mặc, không nói lời nào, không phản ứng hắn, cũng không tu luyện, chỉ ngẩn người, hoặc nhắm mắt giả vờ ngủ.