Đám người Bối Luân ngồi U Linh chiến thuyền lao vút mà đi.
Tổ địa Tử thần không ở trong giới diện cụ thể nào đó, mà ở trong một nơi hiểm địa. Hiểm địa này, không phải cường giả tiệm cận đại viên mãn đi vào liền hẳn tất chết không nghi ngờ, bởi thế tổ địa Tử Thần mới vô cùng kín đáo, trinh sát đỉnh cấp đều không thăm dò ra được.
Tốc độ chiến thuyền rất nhanh, chỉ lao đi hơn mười ngày liền đã tới nơi. Bọn hắn tiến vào trong một phế giới, phế giới này có kịch độc, còn có đại trận cường đại, ở chỗ này còn có cường giả tiệm cận đại viên mãn Tử Thần trấn thủ.
Lê Hoàng và Dư Hoàng ra mặt, cường giả trấn thủ nơi này không dám nói gì, mặc dù bọn Bối Luân đều dịch dung, rất lạ mặt, song bọn hắn cũng không dám hỏi nhiều, Lê Hoàng cứ thế mang theo nguyên một đám cường giả truyền tống mà đi.
Bọn hắn truyền tống đến trong một phế giới khác, đi ra phế giới, chỉ thấy bên ngoài có một vòng xoáy khổng lồ, bên trong vòng xoáy cất giấu cương phong khủng bố, trong vòng xoáy ẩn ẩn còn lấp lánh lôi đình, vừa nhìn liền biết là nơi vô cùng nguy hiểm.
- Chúng ta đang ở trong tổ địa!
Lê Hoàng chắp tay nói:
- Hi vọng Bối đại nhân tuân thủ hứa hẹn, không thương tổn tộc nhân chúng ta. Thực ra chúng ta cũng là người bị hại, bị Lục Ly bức hiếp, không thể làm khác được.
- Yên tâm đi!
Bối Luân lạnh lùng nói:
- Giết hay không giết các ngươi, đối với chúng ta mà nói thì không có gì khác biệt cả. Chúng ta chỉ nhắm đến Lục Ly, đánh chết tộc nhân các ngươi cũng chẳng được gì. Bối Luân ta nói thế nào cũng là Đại trưởng lão Bối gia, đã hứa tự nhiên sẽ làm.
- Đa tạ đại nhân!
Lê Hoàng chắp tay, để lại mấy tên trưởng lão trấn thủ chỗ này, sau đó dẫn theo đám đại viên mãn bay tới trong vòng xoáy.
Trong vòng xoáy quả nhiên rất khủng bố, đương nhiên đối với đại viên mãn mà nói thì không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Chúng cường giả nhẹ nhàng tới được trung tâm vòng xoáy. Lê Hoàng quét mắt nhìn một lượt, khẽ thở dài nói:
- Lối vào bị phong bế, thần trận đã được mở ra. Bối đại nhân, hết cách rồi. Muốn đi vào chỉ có thể cường hành oanh phá lối vào.
Bối Luân không nói nhảm, trực tiếp vung tay nói:
- Oanh phá!
…
Thân hình bảy tên đại viên mãn không ngừng xoay tròn theo vòng xoáy, không phải bọn hắn không chống được lực xoáy, chỉ là lúc này bọn hắn chính đang công kích, lười đi cường hành chống lại, dù sao đối với bọn hắn mà nói, xoay tròn hay không xoay tròn đều như nhau.
Lê Hoàng và Dư Hoàng cũng xoay tròn theo, hôm nay bọn hắn tính là được một phen đại khai nhãn giới, bảy tên đại viên mãn phóng thích đủ loại công kích cường đại. Thủ đoạn của đại viên mãn quá mạnh, tuỳ tiện một kích liền cảm thấy như khiến trời long đất lở. Đấy còn thần trận nơi lối vào rất cường đại, bằng không sớm đã bị oanh phá từ lâu.
Cứ với tình hình này, bảy tên đại viên mãn không ngừng oanh kích, nhiều nhất mười ngày thần trận nhất định sẽ bị oanh phá. Một khi thần trận bị oanh phá, tổ địa này gần như cũng bị phế bỏ. Thần Văn được bố trí thêm cũng vô dụng, địch nhân có thể tùy ý giết vào, khi ấy tổ địa còn làm được gì? Đương nhiên nếu là do Lục Ly bố trí Thần Văn, vậy may ra mới có biến chuyển.
Nhưng chuyện đã đến nước này, nếu Lục Ly có thể tới đây bố trí Thần Văn, Lê Hoàng Dư Hoàng và hai tộc bọn hắn còn có đường sống ư?
Hoặc là Lục Ly chết, hoặc là bọn hắn chết!
Ngay từ thời điểm bọn hắn quyết định phản bội liền đã không có đường lui. Hoặc là triệt để giết chết Lục Ly, hoặc là toàn tộc bọn hắn đi đời. Mấy năm gần đây, trong lòng bọn hắn vẫn luôn có chút khó chịu đối với Lục Ly. Lục Ly thay vào vị trí vốn là của Lê Hoàng, trong lòng Lê Hoàng vẫn luôn cảm thấy thất lạc. Mặc dù Lục Ly tới, Tử Thần lớn mạnh, Lê gia cũng thu được càng nhiều lợi ích, nhưng Lê Hoàng vẫn cứ khó chịu.
Bên ngoài đang oanh kích, bên trong không khả năng không cảm ứng được. Mấy đại cự đầu đều ở phụ cận lối vào. Bọn hắn sớm đã được đến tin tức, biết Dư Hoàng và Lê Hoàng dẫn theo một đám đại viên mãn tới, lúc này chính đang tấn công phía bên ngoài. Nét mặt năm đại cự đầu đều rất khó coi. Trong bảy đại cự đầu còn lại, trừ Dực Hoàng và Long Hoàng ra thì đều có mặt trong tổ địa.
Lê Hoàng và Dư Hoàng phản bội khiến bọn hắn rất đau xót, bọn hắn vạn vạn không nghĩ tới hai người Lê Hoàng lại dẫn kẻ địch đến tổ địa. Đặc biệt là mấy đại cự đầu từ lúc khởi nghiệp, bọn hắn và Lê Hoàng Dư Hoàng sóng vai tác chiến rất nhiều năm, cùng nhau trải qua bao nhiêu mưa gió, đồng sinh cộng tử. Không ngờ Lê Hoàng và Dư Hoàng lại chọn phản bội, hơn nữa còn phản bội triệt để như vậy.
Bọn hắn thật sợ chết đến thế ư?
Tính tình Vũ Hoàng khá là nóng nảy, ngay vừa rồi liền đưa ra đề nghị đánh chết toàn bộ con em hai tộc. Sau cùng bị Mạc Hoàng áp xuống, chuyện tới nước này, thần trận sợ rằng khó mà kham được, bọn hắn sinh tử khó liệu. Giết tộc nhân Lê Hoàng và Dư Hoàng, đợi khi thần trận bị phá, tộc nhân bọn hắn cũng đừng hòng sống sót. Bọn hắn không giết, có lẽ Lê Hoàng và Dư Hoàng sẽ cảm niệm cựu tình, thả cho tộc nhân bọn hắn một con đường sống.
- Sao Lục Ly còn chưa đi về cứu viện?
Trong lòng Mạc Hoàng có chút lo lắng, án theo lẽ thường mà nói, Lục Linh bóp nát ngọc phù, Lục Ly trừ phi thân bất do kỷ, bằng không tất sẽ lập tức liên hệ bên này. Lục Ly có được năng lực truyền âm ở khoảng cách cực xa, mặc dù Mạc Hoàng không cách nào giải thích truyền âm ở khoảng cách cực xa này từ đâu mà tới.
Thời gian qua lâu vậy rồi, Lục Ly lại vẫn không có bất kỳ tin tức nào. Cảnh này khiến tâm tình đám người Mạc Hoàng chìm xuống đáy cốc, chẳng lẽ Lục Ly mặc kệ không quản nơi này? Mặc dù cao tầng Lục Minh đã rời đi, nhưng vẫn có vô số đệ tử Lục Minh ở lại, tổng cộng phải đến mười vạn, không lẽ Lục Ly cứ trơ mắt nhìn hơn mười vạn đệ tử Lục Minh bị giết?