Bọn hắn đều là đại viên mãn, vứt bỏ nhục thân không sao cả, quay đầu lần nữa ngưng tố một cái mới là được, dù sao bọn hắn cũng không tu luyện được đến cảnh giới Chủ Thần.
Bọn hắn chỉ sợ vừa vứt bỏ nhục thân, Lục Ly liền hạ độc thủ, khi ấy bọn hắn không có sức đánh trả, Lục Ly muốn chém muốn giết gì cũng được. Vấn đề là nếu không buông bỏ nhục thân, kết cục của bọn hắn cũng là chữ “chết”, linh hồn đều không gánh nổi, đến lúc đó thần hồn đều sẽ cùng diệt.
- Lục Ly?
Kim Nghiêm cười lạnh truyền âm nói:
- Chúng ta dùng một ít bản nguyên bố trí đạo ấn ở quanh đây, Lục Ly dám đến gần, lập tức sẽ hóa thành tro bụi!
- Ừm...
Mấy tên đại viên mãn còn lại liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy chỉ còn mỗi cách này, bọn hắn bỏ ra thêm một ít bản nguyên, đạo ấn này sẽ có thể tồn tại lâu chút, có lẽ bọn hắn sẽ kiên trì được đến lúc Bắc Cảnh chi vương tới.
Chẳng!
Bắc Cảnh chi vương liệu có tới không? Bắc Cảnh chi vương liệu có chống đỡ được hàn khí nơi này? Bắc Cảnh chi Vương vừa động, Đông Cảnh chi vương há có thể không động?
…
Bọn Kim Nghiêm phóng thích bản nguyên, đánh ra hơn mười đạo ấn bố trí khắp xung quanh, Huyết Linh Nhi có thể phá giải Thần Văn, nhưng đạo ấn này lại không phá giải được, dù là với năng lực Lục Ly, muốn phá giải đoán chừng cũng rất phí sức, chí ít cần mất thời gian rất lâu, đến khi ấy Bắc Cảnh chi vương sẽ kịp tới.
Sau khi đánh ra đạo ấn, đám đại viên mãn này quyết đoán vứt bỏ nhục thân, vận chuyển toàn bộ bản nguyên vào trong linh hồn, bao bọc lấy linh hồn, sau đó bọn hắn tự hành ngồi xếp bằng, tiến vào trạng thái ngủ say.
Bản nguyên, đó là căn cơ của cường giả đại viên mãn, cũng là lực lượng mạnh nhất của đại viên mãn, có bản nguyên che chở, chỉ cần không bị cường giả tập kích, hàn khí kia sẽ không làm gì được linh hồn, hoàn toàn đủ sức nhẹ nhàng chống đỡ mấy chục trên trăm năm. Mấy chục trên trăm năm, chẳng lẽ Bắc Cảnh chi vương còn không cứu được bọn hắn? Nếu Bắc Cảnh chi vương đều hết cách, vậy bọn hắn chỉ còn nước chấp nhận số phận.
Nhất cử nhất động của bọn hắn đều nằm trong tầm giám sát của Lục Ly, mặc dù không rõ ràng lắm, song cũng đoán được phần nào, mấy tên đại viên mãn hẳn muốn ngủ đông đợi bên ngoài cứu viện. Lục Ly lập tức đi theo dõi bên ngoài, đáng tiếc bên ngoài ba tên đại viên mãn đều ẩn thân, hắn không dò xét được gì cả.
Hắn lại dò xét phụ cận một lượt, song vẫn không thu được phát hiện nào, hắn thu hồi thần niệm, khóa chặt bảy tên đại viên mãn kia.
Đây là bảy con cá trên thớt, hắn phải nghĩ cách làm thịt cho bằng được. Bốn trong bảy tên này có tử thù với hắn, đã không thể hóa giải được, hắn cũng không muốn để bốn người này còn sống rời đi.
- Đạo ấn!
Lục Ly khóa chặt đống đạo ấn kia, không khỏi có chút đau đầu. Đạo ấn do đại viên mãn lưu lại, hơn nữa còn là loại công kích, một khi tới gần đoán chừng sẽ bị tập kích, Huyết Linh Nhi sẽ bị xoắn nát, hắn cũng sẽ bị xé thành mảnh vụn. Có những đạo ấn này phòng hộ, hắn muốn hủy đi linh hồn mấy tên đại viên mãn sợ rằng sẽ rất khó.
- Trước chờ chút!
Dù sao Lục Ly cũng không vội, trước đợi thêm một đoạn thời gian, vạn nhất bọn hắn trực tiếp bị đông cứng chết đi thì sao? Khi ấy hắn chẳng cần phải bận tâm gì nữa cả. Cứ thế, hắn một bên chờ đợi, một bên tiếp tục theo dõi tình hình ở Thiên Loạn Tinh Vực và Tiên Vực.
Trong Thiên Loạn Tinh Vực không có bất kỳ dị thường nào, lần này hẳn chỉ có mười tên đại viên mãn tới thôi. Lục Ly dò xét mấy lần, sau đó truyền âm cho bọn Mạc Hoàng, thông báo cho bọn hắn biết nguy hiểm đã tạm thời được giải trừ, hắn đã dẫn đi toàn bộ đám đại viên mãn.
Án theo lẽ thường mà nói, địch nhân nhắm vào Chủ Thần Khí mà tới, giờ hắn rõ ràng không ở Thiên Vũ Tinh Vực, Bắc Cảnh chi vương hẳn sẽ không nhàm chán đến mức phái mấy tên đại viên mãn đi đồ sát Thiên Loạn Tinh Vực. Việc này đã khiến Đông Cảnh chi vương chú ý, tiếp tục làm loạn, Bắc Cảnh chi vương đều phải đối mặt rắc rối.
Sau khi nhận được tin, bọn Mạc Hoàng yên tâm không ít, về cơ bản Lục Ly chưa từng nói dối, cũng không nói điều không không có nắm chắc, hắn đã nói vậy rồi, chắc hẳn tạm thời sẽ được an toàn.
Bọn Mạc Hoàng lại không vội vàng di dời con dân ra khỏi tổ địa, dù sao cũng không vội ở nhất thời, hiện tại Thiên Loạn Tinh Vực không xảy ra bất cứ chuyện gì, rất an tĩnh, địa bàn bọn hắn đều được giám quản nghiêm cách, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.
Lục Ly dặn con em Lục Minh chớ vội đi ra, cứ ở lại trong tổ địa tu luyện, đợi hắn triệt để xác định an toàn, khi ấy có đi ra cũng không muộn. Dù sao thực lực đệ tử Lục Minh phổ biến không cao, tu luyện mấy năm mấy chục năm trong tổ địa đều không sao cả.
Tổ địa Tử Thần rất lớn, không khác gì một giới diện, đây là một đại bí cảnh siêu cấp, thiên địa linh khí bên trong rất nồng nặc. Nơi đây chỉ có một lối ra vào, còn vô cùng kín đáo, chỗ này đã được Tử Thần kinh doanh mấy chục vạn năm, vô cùng an toàn.
Đệ tử Lục Minh tổng cộng không tới mười vạn, tùy tiện một tiểu thành trong này đều có thể an trí. Tài nguyên Lục gia mang theo cũng rất nhiều, đủ khả năng tiêu xài mấy trăm năm, hoàn toàn không cần phải lo lắng. Lục Ly có quyền lực tuyệt đối tại Lục Minh, lệnh hắn ban xuống ai dám không tuân? Dù muốn bất tuân, bọn hắn cũng không ra được, phải biết lối ra đã được mười đại cự đầu điều phối võ giả trấn thủ, không có lệnh bài, ai cũng đừng hòng đi ra.
Lục Ly để Mạc Hoàng đưa tin cho Thoản tộc Phong Thần Điện, thông báo cho bọn hắn biết nguy hiểm đã được giải trừ, để Thiên Loạn Tinh Vực khôi phục bình thường, chuyện này Lục Ly hắn sẽ xử lý.
Tin tức truyền ra, các đại chủ tể đều thở phào một hơi. Lục Ly đắc tội nhiều đại viên mãn như vậy, còn là đại viên mãn Tiên Vực, Thiên Loạn Tinh Vực làm sao dám đối đầu? Vốn bọn hắn còn muốn giúp Lục Ly một tay, nhưng giờ dù có cho bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám động thủ, ngược lại lo lắng bị Lục Ly liên luỵ.