Tử Kim Sơn vang lên cảnh báo, vô số cường giả đằng không bay lên. Từ trong Tử Kim Thành gần đó, không biết bao nhiêu võ giả và quân đội vọt tới bên này, rất rõ ràng chuyện Lục Ly làm đã bị phát hiện.
…
- Rất tốt, Kim Lão Ma không ở đây!
Quan sát hồi lâu, trong lòng Lục Ly dần yên tâm. Nếu Kim Lão Ma ở đây, chắc chắn đã phẫn nộ bay ra, hơn nữa còn không chút che giấu giết thẳng đến chỗ này. Tính cách Kim Lão Ma vô cùng nóng nảy, hắn đã giết tới Tử Kim Sơn, Kim Lão Ma há sẽ còn len lén đi tập kích?
Kim Lão Ma không ở đây, Lục Ly có gì phải sợ?
Thân hình Lục Ly từ từ hiện ra, đứng ở trong địa đạo. Rất nhanh liền có mấy tên trưởng lão vọt vào, thấy Lục Ly đứng ở chỗ này, mấy tên trưởng lão kia mắt lộ hung quang, đang định phóng thích công kích đánh giết Lục Ly.
Lục Ly cười lạnh một tiếng, hàn khí trong tay không ngừng tuôn ra, nháy mắt nhiệt độ trong khắp địa động hạ xuống băng điểm, mấy tên trưởng lão cũng lập tức bị đóng băng.
Ông!
Lục Ly lách mình đi qua, phóng thích hỏa diễm, bản thân mấy tên trưởng lão kia đang bị đông cứng, hoàn toàn không thể động đậy, Nguyên lực và linh hồn đều đông kết hết cả, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn hỏa diễm tập kích tới, trơ mắt nhìn chính mình bị hỏa diễm dìm ngập.
Hưu hưu hưu!
Từ đằng sau, từng đội từng đội quân sĩ theo vào, nhìn thấy phía dưới toàn là hỏa diễm khủng bố, ai nấy đều kinh hãi. Chỉ là Lục Ly xuất hiện ở đây, nếu bọn hắn không liều mạng đi ngăn cản, đợi khi Tộc Vương quay về, bọn hắn tất đều phải chết. Bởi thế đám quân sĩ này tuy biết rõ phải chết, song bọn hắn đã không cố được quá nhiều, cứ thế điên cuồng vọt xuống.
- Không sợ chết? Vậy thì cứ tới đi!
Lục Ly liên tục đánh ra hỏa diễm, địa động không lớn, quân sĩ tiến vào đều bị hỏa diễm bao phủ, đúng thật là tới bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Tử Kim Sơn và Tử Kim Thành ở sát cạnh nhau, quân sĩ trấn thủ trong Tử Kim Thành lên đến tận mấy chục vạn, lúc này đã có mấy chục vạn quân sĩ vọt tới bên đây, như thiêu thân lao đầu vào lửa không ngừng xông đến.
Địa lao có Thần Văn, lại chỉ có một lối ra vào. Những quân sĩ này muốn dùng tính mạng đi lấp, tranh thủ thời gian không cho Lục Ly cơ hội đào tẩu.
Đám trưởng lão từ phía trên chạy tới không xông vào trong, bọn hắn tin tưởng rất nhanh Tộc Vương sẽ trở về, Tộc Vương mới đi ra không lâu, đoán chừng còn chưa đi quá xa, chỉ cần bọn hắn nhốt chết Lục Ly trong đó, vậy liền thắng chắc.
- Ha ha!
Lục Ly không hề hoảng hốt, Kim Lão Ma đã đi ra, vậy chắc là đang truy tung hắn, Huyết Linh Nhi chỉ cần thời gian một nén hương, Kim Lão Ma có thể chạy tới trong vòng một nén hương ư? Lục Ly căn bản không tin.
Bởi thế hắn tiếp tục không ngừng phóng thích hỏa diễm, đốt giết từng phiến từng phiến quân sĩ tiến vào. Lúc này trong địa động toàn là thi thể xám đen, mùi thịt gay mũi tràn ngập khắp địa lao, bên ngoài vẫn không ngừng có quân sĩ xông vào, tiếp tục lao đầu đi chịu chết.
Nửa nén hương, Lục Ly đã đốt giết ít nhất hơn vạn quân sĩ. Lối vào địa lao chất đầy thi cốt, chen hỏng cả cửa vào, nhưng vẫn bị quân sĩ từ bên ngoài oanh phá, bằng không bọn hắn làm sao vào được? Lục Ly đã không quản được quá nhiều, quân sĩ xông tới, hắn liền đánh ra một chưởng, nhiệt độ hỏa diễm quá cao, tuỳ tiện một chút hỏa diễm liền có thể đốt chết mấy trăm quân sĩ.
Rất nhanh, lại nửa hén hương qua đi, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, được rồi, Thần Văn địa lao đã mở!
Lục Ly lập tức quét mắt tới, bên kia một cánh cửa đá dày nặng từ từ di động lên, lộ ra địa lao bên trong, Thiên Dạ Tử Hề ngồi chồm hổm ở đó, vừa thấy Lục Ly, trên mặt nàng tức thì hiện ra hỉ sắc, kinh hãi nói:
- Lục ca ca...
Lục Ly lách mình đi vào, không nói nhảm, trực tiếp thu Tử Hề vào trong không gian thần khí, sau đó lấy ra Vô Ngân Đao đinh xông giết ra ngoài. Lối ra chỉ có một con đường, hắn muốn đi ra, vậy chỉ có thể giết ra một con đường máu.
Hắn dùng hỏa diễm mở đường, nhẹ nhàng đốt giết từng phiến từng phiến quân sĩ, từng bước đi tới, rất nhanh đã xông ra miệng hầm. Vừa mới ra miệng hầm, hắn liền gặp phải tập kích mãnh liệt, mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn điên cuồng oanh kích không ngừng.
Ông!
Lục Ly thấy tình hình không đúng, lập tức lách mình tiến vào trong pháp giới, mặc dù hắn phản ứng nhanh, nhưng vẫn bị chấn thương. Vừa tiến vào pháp giới liền phun máu tung toé, sau lưng cũng be bét máu thịt. Đấy còn là tốc độ hắn đủ nhanh, bằng không không gian bị chấn động, hắn muốn tiến vào pháp giới cũng không được.
Rầm rầm rầm!
Mười mấy tên chí cường giả phía ngoài không quản được nhiều như vậy, tiếp tục điên cuồng oanh kích, đánh suốt nửa nén hương mới dừng tay. Nguyên một đám cường giả và vô số quân sĩ quét nhìn bốn phía, trong mắt hiện đầy vẻ kinh nghi.
Lục Ly đâu?
Tựa hồ bỗng dưng bốc hơi?
Nhưng vừa rồi nhiều cường giả như vậy không ngừng oanh kích, Lục Ly sao có thể cường đại đến mức cường hành thuấn di rời đi? Hơn nữa dù có thuấn di thì cũng phải xuất hiện không gian ba động chứ, bọn hắn làm gì cảm ứng được có không gian ba động nào đâu? Chẳng lẽ Lục Ly lại quay ngược trở về trong địa lao? Cả ba hướng đều có oanh kích, Lục Ly trừ chui vào trong địa lao thì làm gì còn chỗ nào để trốn.
- Vào xem!
Ngũ trưởng lão hạ lệnh, mười tên Thánh Hoàng tức tốc phóng thẳng xuống, nhưng tìm tòi suốt một lượt bên dưới nhưng vẫn chẳng thu được phát hiện gì. Mười tên Thánh Hoàng này còn oanh kích bốn phía, song vẫn không thấy có dấu hiệu nào lạ thường.
Đợi khi đám quân sĩ đi lên bẩm báo, chúng chí cường giả tròn mắt. Thế này là thế nào? Tộc Vương trở về bọn hắn biết ăn nói sao đây? Chẳng lẽ lại nói Lục Ly đột nhiên biến mất ngay trước mặt nhiều cường giả và quân đội thế này? Tộc Vương bọn hắn liệu có tin tưởng không?
- Tìm!
Ngũ trưởng lão rống lên:
- Dù đào sâu ba thước cũng phải tìm cho được Lục Ly!