Đêm xuống, phía Tê Viên tộc truyền đến một đạo tiếng rít, đại quân và cường giả vừa đánh vừa lui, phía Huyết Cừu Điện lại không truy kích, song phương dần dần tách ra, trận chiến hôm nay tựa hồ đến đây là ngừng. Mấy tên trưởng lão phía Cương tộc Đồng tộc bắt đầu chỉ huy đại quân triệt thoái tập kết ra sau, phân phó một đội quân sĩ đi cứu trị thương binh, quét dọn chiến trường.
Bên này đại quân và cường giả Huyết Cừu Điện còn chưa tiến vào trong thành, Thần Văn hộ tráo ngoài thành không khả năng thoáng chốc liền mở được ngay, đối với cường giả mà nói, mấy vạn dặm chỉ cần một cái chớp mắt liền có thể đến nơi, nhưng nhiều quân sĩ và cường giả như vậy ra ra vào vào lại phải cần thời gian. Bởi thế đại quân và cường giả Huyết Cừu Điện đều tới phía sau thành trì, bên này có một đại doanh đơn sơ, gần đây quân đội và cường giả đều tiến hành hưu chỉnh nghỉ ngơi ở chỗ này.
Đông đông đông!
Đúng lúc đại quân và cường giả mới vừa tiến vào doanh trướng nghỉ ngơi, nước còn chưa kịp uống một ngụm, tiền phương lại đã truyền đến tiếng chiêng trống liên hồi. Đây là cảnh báo quân địch xâm nhập.
Vô số cường giả đằng không mà lên, thăm dò tình hình. Đợi khi bọn hắn thấy được đại quân từ mặt bắc trùng trùng điệp điệp kéo tới, một tên trưởng lão Cương tộc nổi giận mắng:
- Đầu óc có bệnh? Vừa mới lui ra lại tới đánh tiếp?
- Duệ trưởng lão, hình như có gì đó không đúng!
Một tên Thánh Hoàng ở cạnh đó nhắc nhở:
- Tựa hồ số lượng quân đội và cường giả phía đối diện nhiều thêm không ít, mấy chiếc chiến thuyền nghi có đại viên mãn cũng động!
- Toàn quân xuất kích!
Trưởng lão thống soái bên này rống lên một tiếng, tất cả cường giả quân đội sáu đại thế lực và Tê Viên tộc đổ dồn tới, đây rõ ràng là muốn nhân đêm tối giết cho bọn hắn trở tay không kịp. Bọn hắn không dám bảo lưu thực lực, toàn bộ đại quân và cường giả đều vọt ra, nghênh chiến quân địch.
Bốn tên đại viên mãn đều hồi doanh, lúc này lại không thể không bay lên. Trong mắt bọn hắn thoáng hiện vẻ nghi hoặc, ba tên đại viên mãn của đối phương rốt cục cũng động, chẳng lẽ định khai chiến ngay trong Cốc Vũ Giới, bọn hắn điên rồi ư? Nếu giới diện này mà sụp đổ, cường giả và quân đội bọn hắn đừng hòng chạy thoát một ai.
Bốn tên đại viên mãn bên này đề cao giới bị, một mực cảm ứng động tĩnh của ba tên đại viên mãn phía đối diện, cường giả bên này cũng nhìn chằm chằm chiến cuộc, không cường giả nào chú ý thấy, dưới thành trì một con Mị Linh chính đang len lén tiềm phục đi vào.
Huyết Linh Nhi sớm đã yên ắng bố trí một đạo Thần Văn, Thần Văn này không có tác dụng gì quá lớn, cũng không thu hút, chỉ có thể ngăn cách thần niệm, ngăn cản thăm dò. Đương nhiên, nếu là đại viên mãn cảm ứng, có hay không có Thần Văn này cũng đều vô dụng. Bởi thế Lục Ly mới cần phía Tộc Vương Tê Viên tộc phối hợp, cần ba tên đại viên mãn bên kia đi ra hấp dẫn chú ý của đại viên mãn Cương tộc và Đồng tộc.
Huyết Linh Nhi tham ngộ gần trăm năm trong Băng Hậu Cung, tạo nghệ ở phương diện Thần Văn đoán chừng đã siêu việt tất cả cường giả ở tám đại Tinh Vực, thậm chí còn có thể siêu việt vô số lần. Phía Tiên Vực có cường giả Thần Văn vượt quá Huyết Linh Nhi hay không, vậy lại không biết, rốt cuộc Tiên Vực không thiếu gì kỳ nhân dị sĩ.
Trong thành trì có tổng cộng bốn Thần Văn pháp trận, thực ra đều không tính quá phức tạp, chỉ là thần tài được sử dụng vô cùng cao cấp mà thôi. Địan thời gian trước Lục Ly sớm đã thông qua địa đồ Chủ Thần dò xét qua Thần Văn một lượt, truyền thâu cho Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi thôi diễn một phen, đã tìm ra được ý tưởng phá giải.
Nhân khi mặt trên bạo phát huyết chiến, thừa lúc đại viên mãn đều bị diễn biến trên không trung hấp dẫn, Huyết Linh Nhi khoái tốc phá trận. Nó phá trận không gây nên bất cứ động tĩnh nào, cường giả trong thành cũng bị đại chiến bên ngoài thu hút, cộng thêm Thần Văn che dấu được nó bố trí sẵn, bởi thế không có bất kỳ cường giả nào phát hiện ra.
Mười giây, hai mươi giây, một nén hương...
Ông!
Mặt đất trong thành đột nhiên lấp lánh quang mang, tiếp đó từng đạo hỏa xà sáng lên trên đường phố trong thành rồi nhanh chóng trở nên ảm đạm. Cùng lúc, quang tráo ngoài thành đột nhiên phát nổ, mùi máu tanh gắt mũi từ phía ngoài tốc thẳng vào, bao phủ trọn cả thành trì.
- Tình hình sao rồi?
Cường giả trong thành lập tức kinh hãi, con dân trong thành đều bị dọa sợ. Trong thành trừ cường giả và một bộ phận quân sĩ lưu thủ ra thì về cơ bản toàn là gia quyến và võ giả cấp thấp, đối với cường giả phía ngoài mà nói, những người này chính là giun dế. Hiện tại hai ba trăm vạn giun dế bại lộ ra dưới răng nanh Cự Long, ngươi nói xem bọn hắn sao có thể không hoảng?
- Tấn công!
Tộc Vương Tê Viên tộc rống lên, hơn hai mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn phía Tê Viên tộc đồng loạt phóng thích công kích từ xa, bắn thẳng đến trong thành. Hai mươi mấy đạo công kích này đều có uy lực vô cùng kinh người, nếu nện ở trong thành, sợ rằng trọn cả thành trì sẽ lập tức bị san thành bình địa, gia quyến bên trong đều sẽ chết sạch.
- Hả?
Đại viên mãn Đồng tộc và Cương tộc phát nộ, đang định ra tay ngăn lại hơn hai mươi đạo công kích. Đúng lúc này, từ ba chiếc chiến thuyền, ba tên cường giả đột nhiên chớp hiện, hơn nữa trong tay ai nấy đều sáng lên quang mang, ba đạo uy áp chấn thiên tràn ngập ra, ép cho vô số quân sĩ thiếu chút quỳ rạp xuống đất.
Cường giả Thủy Ngư Cung Thái An Điện Lưu tộc đi ra, nói rõ chỉ cần đại viên mãn bên này dám nhúng tay, bọn hắn cũng sẽ xuất thủ, đến lúc đó quân sĩ và cường giả Cương tộc Tê Viên tộc sẽ chết càng nhanh.
Đại viên mãn bên này cố nén xung động ra tay, mặc dù nhìn như lấy bốn đánh ba, bọn hắn chiếm giữ chút ưu thế. Nhưng Thái An Điện còn có một đại viên mãn khác, đại viên mãn Tê Viên tộc đến cùng đã chết hay chưa, ai cũng khó biết được cụ thể. Nếu đại viên mãn phía đối phương đã không động thủ, bọn hắn cũng không thể chủ động ra tay.
Ầm ầm ầm ầm!