Bất Diệt Long Đế

Chương 4905: Tên đã lên dây không thể không phát (2)




Lục Ly cười nói:

- Rất nhanh đại chiến sẽ bộc phát, hơn nữa còn sẽ rất loạn, đến lúc đó ngươi yên ắng đi qua phá trận là được, chú ý, an toàn số một, nhất định muốn bố trí sẵn đường lui, nếu phát hiện tình hình không đúng, tình nguyện không phá trận cũng được, hiểu chưa?

- Hiểu rồi!

Huyết Linh Nhi đáp lời, Lục Ly tiềm hành đi ra, tới phụ cận Cốc Vũ Thành, sau đó thả ra Huyết Linh Nhi. Hắn lần nữa tiến vào trong pháp giới, ở đâu cũng không an toàn bằng trong này. Ở trong pháp giới hắn cũng có thể lợi dụng địa đồ Chủ Thần theo dõi hết thảy, mọi thứ đều không qua được tầm mắt hắn.

Mấy ngày nay bên phía Đồng tộc Cương tộc không chủ động tấn công, bởi vì tấn công kết cục cũng thế, bọn hắn tiến một bước bên kia lại lui một bước, mục đích là muốn dẫn dụ bọn hắn đi ra, sau đó tập trung đại quân đồ sát gia quyến quân đội cường giả trong đại bản doanh.

Cao tầng Huyết Cừu Điện mở hội, đưa ra quyết định đổ máu tới cùng ngay trong Cốc Vũ Giới, dù hai tộc có bị diệt cũng phải khiến bốn đại bá chủ sáu đại thế lực không có kết cục tốt. Bọn hắn đã không còn đường lui, giờ chỉ phải xem bốn đại bá chủ và sáu đại thế lực có dám liều mạng tới cùng với bọn hắn không mà thôi.

Ngõ hẹp tương phùng dũng giả thắng!

Cao tầng Huyết Cừu Điện tính dùng máu tươi và thi thể đánh ra một con đường sống. Giờ bọn hắn đã không mong cầu có thể trở thành siêu cấp bá chủ tại Thiên Vũ Tinh Vực, chỉ cầu có thể sống sót, mà muốn sống sót liền phải đánh bại bốn đại bá chủ sáu đại thế lực.

Năm ngày sau, huyết chiến bắt đầu!

Tê Viên tộc dẫn theo cường giả sáu đại thế lực tiến vào, đại viên mãn Thủy Ngư Cung Thái An Điện Lưu tộc cũng tới. Bọn hắn đến là để áp trận, đại viên mãn Đồng tộc và Cương tộc không ra tay, bọn hắn cũng sẽ không ra tay. Bốn đánh ba, bọn hắn không quá e sợ. Đánh không lại thì rút, dù sao bọn hắn chỉ mang đến một trăm vạn quân đội, không có lấy một tên cường giả nào.

Đại viên mãn Đồng tộc và Cương tộc không động thủ, bởi vì đại viên mãn đối phương cũng không có ý định động thủ, hơn nữa còn chưa đến mức ấy, động thủ bên trong giới diện cũng không phải ý kiến hay. Song phương bắt đầu huyết chiến, mới đầu còn chưa xuất động toàn quân, mỗi bên chỉ điều động hai ba trăm vạn đại quân, mười mấy cường giả tiệm cận đại viên mãn đi ra khai chiến.

Lục Ly không để Huyết Linh Nhi động thủ, hiện tại chiến đấu còn chưa đủ kịch liệt, Huyết Linh Nhi mà động thủ bây giờ thì rất dễ bị phát hiện. Chính bản thân Lục Ly đương nhiên cũng sẽ không động thủ, cứ đứng ngoài xem kịch hay trước cái đã.

Chiến đấu càng đánh càng khốc liệt, số lượng cường giả và quân đội đầu nhập càng lúc càng nhiều, bên ngoài Cốc Vũ Thành chẳng mấy chốc đã biến thành Tu La Địa Ngục, mặt đất nhuộm đỏ máu tươi.

- Đến lúc rồi!

Lại năm ngày qua đi, cường giả bên phía Tê Viên tộc đã chết quá nửa, Tộc Vương Tê Viên tộc không ngừng bóp nát ngọc phù Lục Ly đưa cho, Lục Ly biết nếu hắn còn không ra tay, sợ rằng Tê Viên tộc sẽ thật nghỉ chơi.

Bên ngoài Cốc Vũ Thành, tiếng giết chấn thiên, tiếng nổ, tiếng kêu thảm liên miên không dứt. Bên trong Cốc Vũ Thành, Thần Văn quang tráo bóc mở, vô số võ giả đứng trên tường thành, hai mắt mở to nhìn xem đại quân và cường giả bên ngoài chém giết.

Quân sĩ và cường giả đang chém giết trên bình nguyên phía bắc thành, khu vực mấy vạn dặm ở mặt bắc đã bị đánh thành một mảnh lang tạ, vô số khe rãnh to tướng hiện ra, rất nhiều nơi xuất hiện hố sâu, nhìn không thấy đáy.

Bên trong Cốc Vũ Thành không chỉ được quang tráo che đậy, mà còn phóng ra một đạo hào quang màu tím nhàn nhạt, hào quang này chiếu sáng phương viên vạn dặm, nhìn rất có vấn đề, bởi vì sau khi được hào quang bao phủ, chiến lực quân sĩ và cường giả bên này rõ ràng đều đề thăng hai ba thành.

Càng kỳ dị hơn là, cường giả quân sĩ Tê Viên tộc và sáu đại thế lực cũng bị hào quang bao phủ, nhưng chiến lực không chỉ không đề thăng, ngược lại còn ẩn ẩn bị áp chế.

Điều này nhìn qua có vẻ rất kỳ quái, Tê Viên tộc và sáu đại thế lực lại cảm thấy bình thường. Loại pháp trận này không phải đặc biệt hiếm lạ, quân sĩ và cường giả bên kia chẳng qua là nuốt một loại đan dược trước lúc xung trận mà thôi. Nguyên lý rất đơn giản, chỉ là vật liệu bố trận tương đối trân quý, không phải tình huống khẩn cấp chắc chắn sẽ không bố trí pháp trận kiểu này.

Pháp trận này một khi mở ra liền chẳng khác gì cự thú nuốt thiên thạch, với thế lực cỡ như sáu đại thế lực, nếu liên tục bóc mở pháp trận kiểu này, nhiều nhất một năm liền phải phá sản.

Cương tộc và Đồng tộc rất giàu có, trước kia một mực là bá chủ tại Thiên Loạn Tinh Vực, tự nhiên không thiếu thiên thạch, tài nguyên dự trữ cũng rất nhiều, giờ không dùng thì còn chờ tới lúc nào? Cũng chính bởi dựa vào đại trận này, bọn hắn mới có thể đề kháng được thế tấn công dũng mãnh của sáu đại thế lực và Tê Viên tộc.

Trên không trung thành trì, bốn tên đại viên mãn sừng sững đứng đó, bốn người này hiển lộ thân hình chính là để mang đến áp lực cho đối phương. Mặc dù đại viên mãn Thủy Ngư Cung Thái An Điện và Lưu tộc cũng có mặt, nhưng đều ở trong chiến thuyền chứ không lộ diện, áp lực lên thân đại quân và cường giả Tê Viên tộc cùng sáu đại thế lực tự nhiên rất lớn.

Tộc Vương Tê Viên tộc không động thủ mà ngồi trong một chiếc chiến thuyền. Trên tay hắn còn thừa lại viên ngọc phù sau cùng, Lục Ly đưa cho hắn mười viên ngọc phù, hắn đã bóp nát chín viên, nhưng Lục Ly mãi vẫn chưa thấy truyền âm tới, cảnh này khiến hắn vừa phẫn nộ vừa sợ hãi.

Hắn tưởng Lục Ly cho mình leo cây, bị cầm ra trêu đùa. Quân đội Tê Viên tộc đã tử thương năm sáu trăm vạn, cấp Đế Thánh Hoàng cũng tử thương không ít, cường giả tiệm cận đại viên mãn đã chết hơn ba mươi bốn mươi người. Cứ tiếp tục thế này, e rằng cường giả Tê Viên tộc đều chết sạch, Lục Ly lại vẫn chẳng thấy tung tích đâu, ngươi nói xem hắn há có thể không giận cho được?