Ngoài dự liệu của một số cao tầng kia, Thoản tộc cũng đồng ý với kiến nghị này. Hai đại thế lực mạnh nhất đều đồng ý, các thế lực còn lại biết nói gì được nữa.
Đề nghị này của Phong Thần Điện không phải không có lý, Tử Thần không có đại viên mãn, bởi thế khả năng trở thành đệ nhất bá chủ gần như bằng không, tính cách Lục Ly thế nào, bọn hắn cũng tính là tương đối hiểu rõ, đích thật là loại người ngươi không phạm ta không phạm ngươi.
Cái ghế minh chủ của Lục Ly vẫn là hư, không nắm trong tay quá nhiều thực quyền. Chúng nhân đều ký hiệp nghị, trong ngàn năm không thể khai chiến, nếu đã không khai chiến, vậy liền không có đại sự gì sất. Mà không có đại sự, Tài Quyết Đường có tác dụng mẹ gì đâu? Có phán quyết cũng là chuyện lông gà vỏ tỏi, cho Lục Ly chút hư danh lại đã làm sao?
Ngoài ra còn một điểm rất quan trọng, vẫn là đạo lý từng nói trước kia, đó là đẩy Lục Ly đi ra làm bia đỡ đạn!
Hiện tại Thiên Loạn Tinh Vực chính đang đại thương nguyên khí, thực lực chỉnh thể rất yếu nhược. Nếu cường tộc Tinh Vực phía ngoài nảy sinh dã tâm, muốn tiến đánh Thiên Loạn Tinh Vực, Lục Ly thân làm minh chủ, vậy chính là chim đầu đàn. Thế lực phía ngoài tất sẽ nhắm đến minh chủ là Lục Ly trước, Lục Ly cũng tính là có chút uy danh trong tám đại Tinh Vực, có thể chấn nhiếp bảy đại Tinh Vực còn lại.
Lục Ly thân làm minh chủ, một khi xuất hiện cục diện như thế, ngươi làm minh chủ há có thể ngồi yên không quản? Đến lúc đó thuật tiềm ẩn và ám sát của Lục Ly liền có thể phát huy tác dụng, ngoài ra Lục Ly còn có bối cảnh Đông Cảnh chi vương, điểm này cũng có tác dụng không nhỏ.
Cho hắn một hư danh, thêm một chút hư quyền, lại có thể đẩy Lục Ly lên đầu sóng ngọn gió. Phong Thần Điện và Thoản tộc đứng sau hưởng lợi, bọn hắn lại không ngốc, tự nhiên vui vẻ chấp nhận.
Lê Hoàng Mạc Hoàng cũng rất tình nguyện, nhất là Lê Hoàng càng hưng phấn không thôi, trực tiếp thay mặt Lục Ly đáp ứng. Lục Ly là minh chủ, như vậy trên danh nghĩa Tử Thần chính là thế lực số một, Tử Thần chính là bá chủ tại Thiên Loạn Tinh Vực.
Năm đó Tử Thần chỉ là một tổ chức sát thủ cỏn con, các đời tiên tổ không ngừng nỗ lực, dần dần trở nên cường đại, đến thế hệ bọn hắn không chỉ từ bóng tối đi ra ánh sáng, giờ còn trở thành bá chủ Thiên Loạn Tinh Vực. Ngươi nói xem, Lê Hoàng Mạc Hoàng há lại không kích động? Bất luận nói thế nào, bọn hắn tuyệt đối sẽ được ghi danh sáng chói trong lịch sử Tử Thần.
Mạc Hoàng phần nào đoán được ý đồ của Phong Thần Điện và Thoản tộc, nhưng tầm nhìn hắn kém chút, cũng không cân nhắc đến chuyện bảy đại Tinh Vực, hắn nghĩ thân phận minh chủ này vẫn sẽ có trợ giúp đối với Tử Thần!
Phong Thần Điện và Thoản tộc không thèm để ý tới thứ hư danh này, nhưng Tử Thần cần a.
Tử Thần được thêm hai ngàn giới diện, tài nguyên tăng thêm rất nhiều, bọn hắn có thể cầm ra bồi dưỡng mời chào cường giả. Địa bàn và tài nguyên đều có, giờ lại được người đưa tới danh phận.
Đây chính là thứ tốt, có hư danh này liền có thể hấp dẫn vô số thiên tài tìm đến nương nhờ, rất nhiều tiểu tộc chỉ cần bọn hắn ném ra cành ô liu liền cũng sẽ động tâm, chủ động tìm tới gia nhập.
Tử Thần không phải dựa vào một đại tộc cụ thể nào đó mà quật khởi, bởi thế đường hướng phát triển của Tử Thần cũng là hấp dẫn vô số tộc quần liên hợp lại với nhau. Một sợi dây thừng rất dễ bị chặt đứt, nhưng nếu trăm sợi, vạn sợi quấn lại thì sao? Đến lúc đó muốn chặt đứt sẽ rất khó.
Danh nghĩa minh chủ này của Lục Ly có thể mang đến lợi ích cực kỳ to lớn cho Tử Thần, có tác dụng vô cùng lớn cho phát triển sau này của Tử Thần, ngươi nói xem, Lê Hoàng và Mạc Hoàng há có thể không vui vẻ đón nhận?
Tin tức truyền về Tử Thần, bên này càng là một mảnh vui mừng hớn hở, Lục phủ ngập trong bầu không khí vui sướng, ai nấy đều cười tươi rạng rỡ, đi ra bên ngoài đều ngẩng đầu ưỡn ngực, đệ tử Lục Minh ở các giới diện cũng được thơm lây. Rất nhiều tiểu tộc mở tiệc chiêu đãi đệ tử Lục Minh, muốn làm tốt quan hệ với Lục Minh. Bọn hắn đều biết sau này Lục Minh chắc chắn lớn mạnh, phái hệ Lục Minh tuyệt đối là lão đại của Tử Thần.
Nội viện Lục phủ lại không có bao nhiêu hỉ sắc, bởi vì sau khi nhận được tin, Lục Ly không chỉ không cao hứng, ngược lại còn chửi đổng:
- Đồ ngu!
Mắng là ai tự nhiên rất rõ ràng, chính là mắng Lê Hoàng và Mạc Hoàng!
Mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết không hiểu, Lục Linh lại hiểu được, giải thích cong cong thẳng thẳng trong này cho mọi người nghe, sau khi nghe xong tâm tình chúng nhân Lục gia tự nhiên không vui đi đâu được. Các nàng cũng không hi vọng Lục Ly đi làm minh chủ gì cả, chỉ mong Lục Ly không phải gánh chịu áp lực quá lớn, không cần phải đi mạo hiểm.
- Minh chủ...
Lục Ly ngồi một mình trong hậu viện, cười lạnh lẩm bẩm. Trước nay hắn chưa từng để ý hư danh, hắn biết hư danh không chỉ không phải thứ tốt, ngược lại còn phải gánh chịu áp lực cực lớn. Điểm đầu tiên chính là, nếu Cương tộc và Đồng tộc muốn báo thù, đối tượng đầu tiên muốn giết sẽ là hắn.
- Thôi...
Lục Ly thở dài một hơi, dù sao có làm minh chủ hay không thì cừu oán giữa hắn và Cương tộc Đồng tộc cũng đã kết, nếu hai tộc đứng vững gót chân, có thể quật khởi, sớm muộn sẽ quay sang đối phó hắn.
Hắn suy nghĩ nửa ngày, sau đó trong mắt chớp qua một tia lãnh khốc, nếu sớm muộn đều phải đối đầu, vậy không bằng tiên hạ thủ vi cường?
…
Đồng tộc và Cương tộc đi cùng nhau, phương hướng bọn hắn nhắm đến là Thiên Vũ Tinh Vực, trước đó Lục Ly từng nghe lén qua bọn hắn nói chuyện, biết bọn hắn tính đi chiếm cứ địa bàn Mông tộc. Hiện tại địa bàn Mông tộc bên kia vẫn đang loạn thành một đoàn, bên này lại là hai đại thế lực, bốn tên đại viên mãn, một khi đi qua liệu ai có thể ngăn được?
Điều Lục Ly sợ nhất là hai tộc hợp thành một thể, tổ kiến nên một siêu cấp thế lực, nếu thật như thế, vậy thì dù có là bá chủ ở Thiên Vũ Tinh Vực cũng không chế áp được bọn hắn. Trừ phi mấy thế lực bá chủ bên kia hợp lực cùng lúc tấn công Cương tộc và Đồng tộc, bằng không gần như không cách nào ngăn cản hai tộc nắm xuống địa bàn Mông tộc.