Một tên trưởng lão đề ra nghi vấn:
- Minh chủ, một mình thế lực các ngươi đi trợ giúp Phong Thần Điện liệu có phải đơn độc quá không?
Đại trưởng lão Cương tộc chính miệng nói qua, còn một đại thế lực và hơn trăm cường giả chính đang tiềm phục bên phía Đồng tộc, hơn nữa vạn nhất trong đó có cả cường giả đại viên mãn thì sao? Một mình Tử Thần đi tiếp viện, như vậy Tử Thần và Phong Thần Điện rất dễ bị diệt sạch.
- Đúng vậy, minh chủ, lúc này nhất định phải hành sự cẩn thận!
Trưởng lão Phong Thần Điện cũng không giấu được lo lắng, chuyện lần này can hệ đến sinh tử tồn vong của Phong Thần Điện bọn hắn, bọn hắn tự nhiên không muốn mạo hiểm.
- Không sao!
Lục Ly khẽ cười nói:
- Chỉ cần có ta ở đây, có nhiều cường giả tiệm cận đại viên mãn tới đâu cũng không sợ, chỉ cần hai đại viên mãn bên phía chúng ta cầm chân đại viên mãn Đồng tộc, chuyện còn lại cứ giao cho ta!
Sự tự tin đến mức ngông cuồng của Lục Ly khiến trong lòng chúng trưởng lão tại trường không khỏi run lên, nhưng nghĩ đến vị này là mãnh nhân từng bằng sức một mình áp đảo qua hai đại tộc, chúng trưởng lão mới an tâm phần nào.
Lục Ly đảo mắt lạnh lùng quét quanh một vòng, nói:
- Ta sẽ không cầm tính mạng bản thân ra đùa giỡn, cũng sẽ không cầm cường giả Tử Thần ra làm trò đùa. Bên phía Đồng tộc các ngươi cứ yên tâm, ngược lại bên phía các ngươi nhất định phải toàn lực ứng phó, tất cả thế lực đều phải lấy tốc độ nhanh nhất tiếp viện, đạo lý môi hở răng lạnh chắc mọi người đều hiểu. Thoản tộc mà bị diệt, tiếp theo sẽ đến lượt chính các ngươi. Tử Thần chúng ta trước kia chẳng là gì, chúng ta có thể vứt bỏ tất cả địa bàn đang có, tiềm phục đi. Nhưng các ngươi có thể ư?
- Yên tâm đi, minh chủ!
- Đúng vậy, đạo lý này chúng ta đều rất rõ ràng, chúng ta nhất định toàn lực ứng phó!
- Đúng vậy, minh chủ, chúng ta tuyệt đối nghe ngài.
Chúng trưởng lão lập tức tỏ thái độ, Lục Ly khẽ gật đầu nói:
- Vậy truyền tin đi về, cứ theo kế hoạch mà làm. Lần này chúng ta không động thì thôi, đã động liền phải diệt đi Cương tộc và Đồng tộc. Đến lúc đó các bên chia đều địa bàn hai tộc.
- Được!
Câu nói sau cùng của Lục Ly khiến tinh thần tất cả trưởng lão tại trường đều khẽ chấn. Trong mười hai chủ tể, Cương tộc và Đồng tộc mạnh nhất, địa bàn cũng lớn nhất tốt nhất, phân cắt địa bàn hai tộc, bọn hắn đều hoạch ích không cạn. Lợi ích động nhân tâm, Cương tộc và Đồng tộc bí quá hoá liều, chẳng phải cũng là vì lợi ích đó thôi?
Dặn dò xong xuôi, Lục Ly lập tức rời đi, trước lúc rời đi, hắn phân phó bọn Lê Hoàng cũng triệt thoát khỏi U Nguyệt Giới, tới chủ thành bên này, sau đó trực tiếp truyền tống đi chủ thành Phong Thần Điện, cùng lúc đối kháng Đồng tộc xâm lược.
Lục Ly không cùng theo đại bộ đội, mà trước một bước tới chủ thành, song không truyền tống đến chủ giới Phong Thần Điện, mà truyền tống đến một đại giới diện gần đó. Vừa truyền tống tới hắn lập tức tiềm ẩn, sau đó tiến vào pháp giới theo dõi thế cục.
Đối với hắn mà nói, nếu cứ dựa theo kế hoạch hành sự, đánh bại Cương tộc và Thoản tộc hoàn toàn không phải việc khó, hắn chỉ sợ một ít thế lực chủ tể không xuất lực, thậm chí len lén phản bội liên minh, khi ấy bên này liền tiêu đời. Bởi thế hắn không vội vã đi Phong Thần Điện, mà trước ở bên này giám sát tình thế.
Trước là nhìn xem bên phía Đồng tộc, cường giả quả nhiên xuất động, đại quân cũng xuất phát, những cường giả đang tiềm phục kia cũng xuất động. Nếu không nhờ Lục Ly báo trước tin tức, Phong Thần Điện đoán chừng phải sẽ bị thua thiệt. Nguyên một đám cường giả bất ngờ tập kích, bên này sẽ bị giết cho trở tay không kịp.
- Đồng tộc muốn giết tới đoán chừng còn phải hơn nửa tháng!
Lục Ly tính toán một phen liền không để ý bên này nữa mà chuyển sang thăm dò Cương tộc, bên kia đang tập trung đại quân và cường giả, cường giả Tiên Vực tiềm phục cũng bắt đầu hành động, đoán chừng chính thức khai chiến cũng phải mất trên dưới nửa tháng. Hai bên hẳn sớm đã ước định cẩn thận, đồng thời động thủ, như vậy Phong Thần Điện vừa xảy ra chuyện, các thế lực còn lại đều không kịp cứu viện.
Lục Ly tiếp tục thăm dò, lần này đối tượng hắn nhắm đến là thế lực tám đại chủ tể. Sau một phen theo dõi, hắn tương đối mãn ý. Trước đó để chín thế lực đại chủ tể tích cực chuẩn bị chiến đấu, bọn hắn đều chuẩn bị rất đầy đủ, cường giả sớm đã tụ tập xong, giờ chính đang trên đường truyền tống hướng đến Thoản tộc, đoán chừng chỉ mất mười mấy ngày liền hoàn thành chuyển quân.
Lục Ly bắt đầu tỉ mỉ thăm dò, đối tượng chủ yếu là Tộc Vương hoặc thủ lĩnh của các thế lực chủ tể, xem bọn hắn có dấu hiệu phản bội hay lén lút liên hệ với Đồng tộc Cương tộc hay không. Lần này theo dõi nguyên suốt bảy tám ngày, Lục Ly khẽ thở phào một hơi, trước mắt thì thấy cả tám thế lực đại chủ tể đều không có dị thường, xem ra bọn hắn còn chưa ngu đến mức đi nương nhờ Cương tộc và Đồng tộc.
Ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được, nương nhờ Cương tộc và Đồng tộc lại được lợi lộc gì? Sau cùng chỉ có thể biến thành thế lực phụ dung, ngày sau làm gì đều phải nhìn ánh mắt đối phương. Thậm chí nếu hai tộc kia tàn nhẫn chút, nuốt trọn địa bàn bọn hắn, hoặc bắt bọn hắn cống nạp phân nửa tài nguyên chẳng hạn, khi đó bọn hắn có thể làm sao? Chỉ còn nước ngồi yên chờ chết chứ còn làm sao nữa.
Hiện tại liên minh đã bắt đầu hành động, chỉ cần diệt đi Cương tộc và Đồng tộc, bọn hắn liền có thể tiếp tục làm chủ tể, còn được phân cắt địa bàn Cương tộc và Đồng tộc, như thế có là đứa ngu cũng biết làm ra lựa chọn thích hợp.
Quan trọng hơn cả là, Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc không công khai thân phận, cũng không chủ động đi liên hệ bọn hắn, bởi thế bọn hắn không việc gì phải e sợ. Rốt cuộc Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc che giấu tung tích, lén lút đến đây, dù bọn hắn có diệt sạch cường giả hai tộc thì đã sao? Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi.